Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Anh Lục Ban Ngày Lạnh Lùng, Ban Đêm Quỳ Gối Dỗ Vợ - Chương 275: Người bạn cùng phòng (2)

Cập nhật lúc: 2025-01-16 02:50:30
Lượt xem: 169

Vừa rồi lúc vào phòng, Triệu Phượng Hà đã nói với Thẩm Nghiên, "Giường của cô, chúng tôi đã giúp cô dọn dẹp rồi."

Hình như là muốn khoe khoang việc mình đã làm, nhưng Thẩm Nghiên chỉ cảm ơn cô ta, cuối cùng vẫn tự mình đi lấy nước, rồi lau dọn lại một lần nữa, nhìn nước trong chậu đen xì, vẻ mặt Triệu Phượng Hà có chút ngượng ngùng.

Ngay cả Liễu Hồng Hương cũng không nói gì.

Trước đó còn tưởng cô gái này tốt bụng, kết quả giường đã lau dọn xong lại như thế này sao?

Thẩm Nghiên lấy ga trải giường và vỏ chăn mang theo ra bọc lại, Liễu Hồng Hương ở bên cạnh giúp đỡ, Triệu Phượng Hà cũng không đến góp trò nữa.

Sáng nay có một chiếc chăn bông được gấp gọn rồi để trong sọt, lúc này mở ra mới thấy chiếc chăn này rất to, có thể gấp đôi lại, trải lên giường, nhìn qua rất ấm áp.

Sau đó là chăn đắp, cái này thì nặng hơn một chút.

Dọn dẹp xong, trên người Thẩm Nghiên cũng hơi đổ mồ hôi, sau đó cô thu dọn đồ đạc của mình lại, rồi đi ra ngoài.

Diệu Diệu Thần Kỳ

Dù sao Ba Thẩm và Thẩm Trường Chinh vẫn đang đợi ở ngoài.

Triệu Phượng Hà vốn định đi ngủ, nhưng nghe thấy tiếng đàn ông nói chuyện bên ngoài, liền nhìn sang, khi nhìn thấy khuôn mặt của Thẩm Trường Chinh, mặt cô ta đột nhiên đỏ bừng.

Nhưng Thẩm Trường Chinh căn bản không nhìn cô ta, lúc này thấy Thẩm Nghiên đi ra, liền vội vàng nhận lấy chiếc sọt.

"Em gái, sao rồi? Cũng được chứ?"

"Vâng ạ, anh tư, em không sao, bên trong đã dọn dẹp xong rồi, lát nữa em mua ít vải về may rèm quây giường lại, như vậy sẽ tốt hơn."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/anh-luc-ban-ngay-lanh-lung-ban-dem-quy-goi-do-vo/chuong-275-nguoi-ban-cung-phong-2.html.]

Thẩm Trường Chinh vừa rồi cũng nhìn thấy, cửa phòng mở toang, vừa nhìn vào là thấy giường của em gái anh, như vậy thì chẳng có chút riêng tư nào.

"Vậy chúng ta đi mua luôn bây giờ đi, chỗ đó gần cửa ra vào, nếu không quây lại, người ta vừa mở cửa ra, giường của em sẽ bị gió lùa."

Lần này Thẩm Nghiên cũng không từ chối.

Nhưng bị Liễu Hồng Hương từ chối.

"Thứ này không cần mua, nhà chị có, vừa hay nhà chị sắp chuyển đi rồi, rèm cửa trong nhà đều không dùng đến, xem kích thước có vừa không, rồi để cho Nghiên Nghiên ở ký túc xá là được."

Trước khi đến, Liễu Hồng Hương còn tưởng điều kiện ký túc xá cũng không tệ lắm, không ngờ đến đây nhìn một cái, môi trường lại kém như vậy.

Thật ra cũng là vì nhà chị vẫn luôn ở nhà đẹp, nên lần đầu tiên nhìn thấy nơi này, chị có chút chê bai.

Thậm chí còn nảy ra ý nghĩ không muốn Thẩm Nghiên tiếp tục làm việc ở đây, tất nhiên, suy nghĩ này cũng chỉ là thoáng qua.

Cuối cùng, mấy người liền đến nhà Liễu Hồng Hương, lấy rèm cửa các thứ, rồi đến chiều, nhân lúc ký túc xá không có ai, Thẩm Trường Chinh và Ba Thẩm giúp Thẩm Nghiên treo rèm cửa lên, chắc là sợ gió thổi vào đầu Thẩm Nghiên, còn cố ý tìm một tấm ván gỗ, che lên trên giường.

Như vậy sẽ không bị đụng đầu, cộng thêm việc kéo rèm lại, nơi này cơ bản đã hình thành một không gian nhỏ kín đáo.

Tất nhiên, rèm cửa vừa kéo ra, bên ngoài thế nào thì vẫn là thế ấy, chỉ là trên đầu có thêm một tấm ván gỗ.

Hai cha con làm việc rất nhanh, trước đây ở nhà thường xuyên làm đồ gỗ, vì để đảm bảo chắc chắn, trên tường bên cạnh còn cố định thêm mấy cái giá, như vậy sẽ không lo tấm ván gỗ rơi xuống, nếu rơi trúng người thì không tốt.

Còn có thanh treo rèm cửa, đảm bảo khi kéo rèm sẽ trơn tru.

Sau đó kéo rèm lại thử, thấy không có vấn đề gì nữa, mọi người mới bắt đầu dọn dẹp chỗ vừa làm bẩn trong phòng.

Loading...