Anh Lục Ban Ngày Lạnh Lùng, Ban Đêm Quỳ Gối Dỗ Vợ - Chương 316: Mắc câu rồi (2)
Cập nhật lúc: 2025-01-17 08:32:38
Lượt xem: 103
"Chuyện ngày mai, mọi người lên kế hoạch trước đi, thứ nhất, phải xác định bến xe không có ai canh gác, nếu nhìn thấy người khả nghi, lập tức quay về báo tin, xem có phải cảnh sát đã mai phục ở đó không, ngoài ra, đến cục công an dò la tin tức..."
Hắn ta bắt đầu sắp xếp.
Còn Thẩm Nghiên thì không biết, những "đàn em" mà bọn buôn người nói, kỳ thực cũng nhận được tin tức rồi, nhưng vì chương trình phát thanh, nên cứ tưởng "cấp trên" của mình đã bị bắt.
Vào lúc này mà truyền tin cho bọn họ, "đàn em" đều tưởng "cấp trên" hợp tác với cảnh sát, định giăng bẫy, bọn họ ngu mới trả lời tin nhắn.
Cho nên vô tình tạo thành hiểu lầm này...
Những chuyện này, Thẩm Nghiên không biết, lúc này cô đang ngồi trong văn phòng, kỳ thực cũng có chút bất an, không biết sự bất an này đến từ đâu.
Tim cô bỗng nhiên đập rất nhanh, cứ như sắp có chuyện gì xảy ra.
Thẩm Nghiên lập tức nghĩ đến Lục Tuân đang làm nhiệm vụ, nhưng lại cảm thấy không thể nào.
Lục Tuân ở trong quân đội, bao nhiêu người nói anh ấy lợi hại, chắc là sẽ không xảy ra chuyện gì đâu, Thẩm Nghiên tự an ủi mình như vậy.
Cô ép bản thân bình tĩnh lại, như vậy mới có lợi cho việc suy nghĩ những chuyện sau này, bây giờ vụ án này, có thể bắt được người hay không, phải xem Cục trưởng Triệu bên kia.
Mọi chuyện vẫn đang diễn ra theo đúng kế hoạch, cả ngày hôm nay, mọi người trong văn phòng đều nói về chuyện bọn buôn người bị bắt, thị trấn sắp có biểu diễn văn nghệ.
Ngay cả lúc đến nhà ăn ăn cơm trưa, mọi người cũng bàn tán về chủ đề này, có thể thấy, chương trình phát thanh buổi sáng ai cũng nghe thấy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./anh-luc-ban-ngay-lanh-lung-ban-dem-quy-goi-do-vo/chuong-316-mac-cau-roi-2.html.]
Thẩm Nghiên cũng yên tâm hơn, xem ra không có quá nhiều người nghi ngờ, như vậy thì có thể tiếp tục kế hoạch thuận lợi.
Chỉ là tim cô cả ngày đều đập không yên, đập hơi nhanh, tuy rằng nhìn bề ngoài không có gì khác thường, nhưng nếu để ý kỹ sẽ thấy, Thẩm Nghiên có chút bồn chồn.
Buổi chiều người được Thẩm Nghiên phỏng vấn là một nhân viên bán hàng ở quán cơm quốc doanh, chắc hẳn đối phương cũng không ngờ Thẩm Nghiên lại đến phỏng vấn mình.
Thái độ của cô ấy vô cùng khiêm tốn, không hề giống như vẻ mặt cao ngạo, khinh thường khách hàng thường ngày.
Thẩm Nghiên cũng là gần đây đến quán cơm quốc doanh ăn nhiều lần, mới dần dần quen biết cô ấy.
Nhân viên bán hàng tên là Triệu Yến, dáng người cao ráo, tết hai b.í.m tóc, quần áo mặc trên người cũng rất chỉnh tề, đôi mắt đen láy sáng ngời, lúc nhìn người khác rất có tinh thần, vừa nhìn đã biết là người thẳng thắn, chỉ là không biết cô ấy có quan hệ gì khác với Cục trưởng Triệu không, lúc phỏng vấn, Thẩm Nghiên đã nghĩ vậy.
Diệu Diệu Thần Kỳ
Nhưng quá trình phỏng vấn diễn ra khá thuận lợi, vừa nhìn đã biết Triệu Yến là người có học thức, nói năng đều rất nho nhã, cứ như là cố tình "làm màu" vậy, nhưng cũng không khiến người ta chán ghét.
Thẩm Nghiên làm theo trình tự, cũng tìm hiểu đôi chút về Triệu Yến, cảm thấy câu chuyện của cô ấy khá thú vị, nên không khỏi hỏi thêm vài câu.
Sau khi phỏng vấn xong, cuốn sổ của Thẩm Nghiên đã chép đầy những nội dung vừa phỏng vấn được.
Bản thân Triệu Yến cũng rất biết ơn Thẩm Nghiên, dù sao trước đó cô ấy cũng là dựa vào quan hệ gia đình mới được làm nhân viên bán hàng, không ngờ, có một ngày mình cũng được phỏng vấn.
Vì có học thức, nên cô ấy biết Thẩm Nghiên muốn phỏng vấn nội dung gì, liền chọn những nội dung thú vị để nói, nói xong còn phải nói thêm đôi chút về tư tưởng của mình.
Đây là điều cô ấy đúc kết được từ những chương trình phát thanh trước đó, cơ bản mỗi buổi phỏng vấn nhân vật, đều sẽ xen lẫn một số khẩu hiệu tuyên truyền tư tưởng.
Đây chính là lợi ích của việc giao thiệp với người thông minh.