Anh Lục Ban Ngày Lạnh Lùng, Ban Đêm Quỳ Gối Dỗ Vợ - Chương 331: Cứ như là bị ma nhập vậy (1)
Cập nhật lúc: 2025-01-18 08:59:57
Lượt xem: 112
Lúc Thẩm Nghiên dậy, mọi người trong nhà đều đã ra đồng làm việc rồi.
Trong nồi còn để bữa sáng của cô, còn có cả trứng gà, sau khi ăn sáng xong, cô dẫn hai đứa cháu trai đến trại chăn nuôi.
Hôm nay đến đây, quả nhiên tinh thần của mấy con heo đã tốt hơn nhiều, Ôn Thành Lan nhìn thấy Thẩm Nghiên, trên mặt cũng nở nụ cười.
"Tiểu Nghiên, cậu đến rồi đấy à? May mà hôm qua cậu đã về, cậu xem, mấy con heo này bây giờ đã có tinh thần hơn nhiều rồi."
Trước đó, cô vẫn luôn lo lắng, bây giờ thấy mấy con heo này đã bắt đầu có chút sức sống, cũng dậy ăn uống, lúc này cô mới yên tâm.
"Ừ, không sao đâu, mùa này dễ bị cảm cúm các thứ, chú ý quan sát trạng thái của chúng là được, nếu cần tiêm thì cứ tìm bác sĩ Hứa."
"Tớ biết rồi, lần sau cũng có kinh nghiệm rồi, cứ sợ chúng bị bệnh, rồi dùng nhầm thuốc, hại c.h.ế.t heo."
Ôn Thành Lan có chút ngượng ngùng nói.
Thẩm Nghiên cũng hiểu, dù sao lý thuyết có phong phú đến đâu, nếu chưa thử qua, lần đầu tiên chắc chắn cũng không tự tin.
Khó khăn lắm Thẩm Nghiên mới về nhà một chuyến, Ôn Thành Lan có rất nhiều chuyện muốn nói với cô, vừa khéo lúc này heo cũng đã được cho ăn xong, cô liền kéo Thẩm Nghiên ra ngoài nói chuyện.
Cô nói là nam thanh niên trí thức ở điểm thanh niên trí thức đã cưới một cô gái trong thôn, nam thanh niên trí thức này Thẩm Nghiên cũng không quen, bình thường anh ta rất ít nói.
Cho nên cô chỉ nghe loáng thoáng, rồi quên mất chuyện này.
Ôn Thành Lan đột nhiên nhỏ giọng nói: "Cậu đoán xem tại sao tớ lại nói chuyện này với cậu? Chị họ của cậu, nghe nói gần đây cũng qua lại với thanh niên trí thức ở điểm thanh niên trí thức, cậu vẫn nên nhắc nhở chị ấy một chút."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./anh-luc-ban-ngay-lanh-lung-ban-dem-quy-goi-do-vo/chuong-331-cu-nhu-la-bi-ma-nhap-vay-1.html.]
Thẩm Nghiên nhíu mày.
Cô nhớ là trước đó đã nói với Thẩm Hoa Hoa rồi, không có việc gì thì đừng qua lại với thanh niên trí thức nhiều, xem ra cô ta không nghe lời cô.
Nhưng lúc này Thẩm Nghiên lại nghĩ đến tính cách của bác gái cả.
Tuổi của Thẩm Hoa Hoa ở kiếp trước thì không lớn, nhưng ở thời đại này, cô ta đã hai mươi tuổi rồi, cũng là con gái lớn rồi, gần đến tuổi lấy chồng.
Ở độ tuổi này, chắc chắn nhà cũng đang tìm kiếm đối tượng cho cô ta.
Nhưng dựa vào sự hiểu biết của Thẩm Nghiên về bác gái cả, chắc chắn bà ta sẽ không tìm nhà chồng tốt cho Thẩm Hoa Hoa, nhất định là phải xem nhà trai cho bao nhiêu tiền sính lễ, chỉ cần tiền nhiều, thì chắc chắn sẽ gả con gái đi.
Anh trai cả nhà họ đã kết hôn rồi, nhưng vẫn còn một đứa em trai, bình thường được nhà chiều hư, ít khi gặp mặt, vì vẫn luôn học ở thị trấn, cũng không biết học hành thế nào, dù sao ở nhà cũng là "ông hoàng" không ai dám đụng đến.
Gần như muốn gì được nấy, Thẩm Nghiên nhớ đứa em trai này, cũng chỉ nhỏ hơn cô vài tuổi, bây giờ vẫn đang học cấp ba.
Chắc là sắp tốt nghiệp rồi, nói đến cấp ba thời này, kiến thức học được kỳ thực cũng có hạn.
Diệu Diệu Thần Kỳ
Dù sao học sinh với giáo viên đều không có tâm trạng học hành, không phải là đấu đá cái này thì cũng là đấu đá cái kia, những giáo viên có bản lĩnh, lúc này không biết đã bị đưa đến nông trường nào rồi.
Thẩm Nghiên nói với Ôn Thành Lan vài câu, rồi chuẩn bị đến nông trường xem thử.
Cô đeo một chiếc sọt trên lưng, bên trong đựng đồ, trực tiếp đến đó tìm người.
Nhưng không ngờ, đến nơi, cô lại nghe được tin tốt, đã có người ở nông trường được về thành phố rồi.
Những người ở lại, ít nhiều cũng nhìn thấy hy vọng.