Anh Lục Ban Ngày Lạnh Lùng, Ban Đêm Quỳ Gối Dỗ Vợ - Chương 337: Thuê nhà ở thị trấn để chăm sóc con gái (2)
Cập nhật lúc: 2025-01-18 09:15:21
Lượt xem: 99
"Con biết rồi, mẹ, mấy hôm nay con rảnh rỗi sẽ đi xem thử."
Thẩm Trường An cũng từng thấy dáng vẻ tiều tụy của Thẩm Nghiên, lúc này đương nhiên là hy vọng mẹ Thẩm có thể đến chăm sóc cô, như vậy có lẽ Thẩm Nghiên sẽ khá hơn một chút.
Thẩm Nghiên không hề biết kế hoạch của mẹ Thẩm, sau đó cô vẫn đi làm như thường lệ, cuộc sống hình như cũng không có gì khác biệt.
Thỉnh thoảng lúc rảnh rỗi, cô sẽ nghĩ đến Lục Tuân, còn những lúc khác, cơ bản là thời gian đều dành cho công việc.
Mẹ Thẩm về nhà liền nói chuyện này với mọi người.
Cộng thêm việc hai đứa trẻ Đại Đản và Nhị Đản bây giờ cũng lớn hơn một chút rồi, không cần người nhà trông chừng mọi lúc, mẹ Thẩm cũng không yên tâm về Thẩm Nghiên, cho nên vẫn muốn đến chăm sóc cô một thời gian.
Lý Ngọc Mai chắc hẳn là người không vui nhất.
Dù sao sau khi mẹ chồng đi rồi, việc nhà chắc chắn sẽ do một mình cô làm.
Tuy rằng mấy người đàn ông trong nhà thỉnh thoảng cũng sẽ giúp đỡ, nhưng cô vẫn không vui.
Huống chi, đến thị trấn thuê nhà, một tháng cũng phải mất mấy đồng tiền thuê nhà.
Số tiền này là do ai chi trả?
Chắc chắn là do mẹ Thẩm tự bỏ tiền túi ra rồi.
Cho nên Lý Ngọc Mai mới có ý kiến.
Nhưng mẹ Thẩm cứ như không thấy, bà tự mình nói ra quyết định của mình.
Những người khác trong nhà cũng không có ý kiến gì, nghe nói Thẩm Nghiên mang thai không khỏe, ai nấy đều lo lắng.
Còn Thẩm Trường An tìm kiếm mấy ngày, cũng không tìm được nhà nào phù hợp, cuối cùng anh đành phải đi hỏi bác Lưu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./anh-luc-ban-ngay-lanh-lung-ban-dem-quy-goi-do-vo/chuong-337-thue-nha-o-thi-tran-de-cham-soc-con-gai-2.html.]
Bác Lưu liền nói đến một nơi.
"Ở đó có một bà cụ, sống một mình, trong nhà cũng có phòng trống, nếu mọi người không ngại, thì tôi có thể đến đó hỏi thử xem sao."
Thẩm Trường An vừa nghe nói có nhà cho thuê, hơn nữa vị trí lại gần nơi Thẩm Nghiên làm việc, liền gật đầu đồng ý ngay, bảo bác Lưu đi hỏi trước.
Kết quả hỏi được cũng khá ổn, chủ nhà nói là một tháng lấy ba đồng tiền thuê, nhưng có một yêu cầu, chính là lúc mẹ Thẩm nấu cơm, cũng phải nấu thêm một phần cho bà ấy.
Gạo các thứ đều đưa cho mẹ Thẩm, để bà ấy sắp xếp, nguyên liệu nấu ăn không cần bà ấy lo, chỉ cần giúp nấu cơm, Thẩm Trường An cảm thấy yêu cầu này có thể chấp nhận được.
Hơn nữa đối phương cũng là một bà cụ lớn tuổi, chăm sóc thêm một chút cũng là chuyện bình thường.
Thế là tranh thủ lúc rảnh rỗi, Thẩm Trường An về nhà nói chuyện này với mẹ Thẩm.
Trước đó anh ấy đã đến xem rồi, chỗ đó khá rộng rãi, đồ đạc cũng đầy đủ, muốn nấu cơm các thứ, cũng có bếp.
Nhiều nhất là đến lúc đó tự mua thêm một ít gia vị là được.
Mẹ Thẩm nghe nói không cần chuẩn bị gì, liền thu dọn đồ đạc, đeo một túi lớn rồi đi cùng Thẩm Trường An đến thị trấn.
Người trong đại đội thấy mẹ Thẩm đeo một túi lớn ra ngoài, còn có người tò mò hỏi bà đi đâu.
Mẹ Thẩm cũng không giấu giếm: "Tiểu Nghiên nhà tôi gần đây không khỏe, tôi đến thị trấn chăm sóc con bé!"
"Ôi chao, con gái ở gần đúng là tốt thật! Thỉnh thoảng lại đến chăm sóc, con gái bà chắc chắn rất hiếu thuận với bà."
"Chẳng phải là chuyện nên làm sao? Làm mẹ đều là như vậy, cần gì phải báo đáp."
Diệu Diệu Thần Kỳ
Mẹ Thẩm không muốn nói chuyện thêm với những người này nữa, bà nói vài câu rồi bảo Thẩm Trường An đưa bà đến thị trấn.
Đến thị trấn, Thẩm Trường An đưa mẹ Thẩm đến nơi ở trước, mẹ Thẩm rất hài lòng, sân cũng khá rộng, hơn nữa căn phòng dành cho bà cũng không tệ, đồ đạc đều có sẵn, nhưng vì đã lâu rồi, có một số chỗ cần sửa chữa thì bảo Thẩm Trường An làm.