Anh Lục Ban Ngày Lạnh Lùng, Ban Đêm Quỳ Gối Dỗ Vợ - Chương 480: Làm mẹ kế khó lắm (2)
Cập nhật lúc: 2025-01-25 13:00:57
Lượt xem: 43
Mấy người đó vừa nhìn thấy người đi ra, liền chạy mất dạng.
Thẩm Nghiên còn chưa kịp nhìn rõ mặt mũi mấy người này, người ta đã biến mất không thấy tăm hơi.
Lục Cẩn Dương ở bên cạnh giải thích với cô: "Thím út, mấy người đó là chú bác trong khu tập thể của chúng ta, lớn lên cùng chú cháu, cụ nội nói, đều là bạn xấu đấy ạ."
Cậu bé này trước đây trông có vẻ rất khép kín ít nói, không ngờ lần này gặp mặt, nói chuyện lại trôi chảy như vậy, nhất là lúc bắt chước người khác, thần thái đó giống y như đúc.
Đáng yêu không chịu được.
Thẩm Nghiên bật cười.
Có thể chơi chung với Lục Tuân, cũng khó trách lại ghé vào tường nhìn trộm.
Mà mấy người nhảy khỏi tường bên kia chạy một mạch ra xa.
Xác định phía sau không có ai đuổi theo, mới dừng bước.
Sau đó có người gãi đầu: "Vừa rồi mọi người nhìn thấy chị dâu trông như thế nào không?"
Câu hỏi này vừa ra, mấy người khác cũng gãi đầu theo, nhưng lúc này đều đang đội mũ, nên chỉ gãi được mũ.
Sau đó mọi người đồng loạt lắc đầu.
Diệu Diệu Thần Kỳ
"Không nhìn thấy, chỉ thấy một bóng người, trông hình như cũng khá xinh đẹp." Có người nhỏ giọng lẩm bẩm một câu.
Sau đó bị những người khác phản bác.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./anh-luc-ban-ngay-lanh-lung-ban-dem-quy-goi-do-vo/chuong-480-lam-me-ke-kho-lam-2.html.]
"Chẳng phải nói thừa sao? Nhất Minh không phải đã nói rồi à, chị dâu chúng ta là mỹ nhân, nếu không sao anh Lục nhà chúng ta vừa mắt được chứ?"
Không biết từ lúc nào trong nhóm lại có thêm một nữ đồng chí, nghe thấy câu này, liền khinh thường bĩu môi.
"Mọi người cứ nghe Bùi Nhất Minh nói nhảm đi! Với con mắt của anh ta, chỉ cần là đồ của anh Lục, thì cứt cũng có thể nói thành thơm."
"Cô có thể đừng nói chuyện kinh tởm như vậy không? Biết đâu Bùi Nhất Minh nói thật thì sao."
"Dù sao tôi cũng không tin." Người phụ nữ hất b.í.m tóc đen nhánh của mình, xoay người bỏ đi.
Mấy người kia suýt nữa thì trợn trắng mắt.
"Không phải là anh Lục không vừa mắt cô ta sao? Bao lâu rồi, vẫn chưa từ bỏ à?"
Mấy người vừa nói vừa cười, thậm chí còn định quay lại nhìn Thẩm Nghiên thêm lần nữa.
Nhưng lúc này cũng đến giờ ăn cơm, mấy người không tiện đi quấy rầy.
Chỉ có thể đi tìm Bùi Nhất Minh.
Bùi Nhất Minh đưa Thẩm Nghiên đến nhà họ Lục xong liền rời đi, từ chối lời mời của nhà họ Lục, trực tiếp về nhà.
Kết quả vừa về đến nhà định ăn cơm, thì đám bạn xấu đã tìm đến cửa.
Ý của mọi người rất rõ ràng, ăn cơm xong cùng nhau đến nhà họ Lục thăm đứa bé.
Thật ra là lấy cớ thăm đứa bé, để đến xem Thẩm Nghiên.
Sao Bùi Nhất Minh lại không biết suy nghĩ của mấy người này chứ.