Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Anh Lục Ban Ngày Lạnh Lùng, Ban Đêm Quỳ Gối Dỗ Vợ - Chương 615: Mỉa mai phản kích (2)

Cập nhật lúc: 2025-02-07 11:59:36
Lượt xem: 57

"Hừ ~" Đặng Cẩn Du khịt mũi. Thực ra bình thường cô tiêu tiền rất phóng khoáng, nhưng đây không phải đang đi cùng bạn học sao?

Vẫn nên nhập gia tùy tục, không nên để khoảng cách giữa mình với mọi người quá lớn.

Vì vậy nên cô mới tiết kiệm một chút.

Nhưng món thịt heo khô này, cô muốn gửi về cho người nhà ăn thử, mua thêm vài gói thì có sao đâu?

Mọi người đang xem đồ thì Từ Ái Lệ phát hiện ra Thẩm Nghiên không mua gì cả.

"Thẩm Nghiên, cậu không có gì muốn mua sao?"

"Ồ, tớ thật sự không có gì muốn mua, chỉ xem cho vui thôi."

Từ Ái Lệ có chút do dự nhìn Thẩm Nghiên, không biết là cô không có tiền hay là thật sự không muốn mua.

Vừa nhìn thấy cảnh này, Lý Thư Duyệt liền bắt đầu cười nhạo: "Tớ thấy có người thích giả vờ giàu có lắm mà, giờ thì hay rồi, lộ đuôi cáo ra rồi nhé?"

Giả làm người giàu cái gì chứ?

Lúc này Lý Thư Duyệt đang nghĩ, tốt nhất là chồng của Thẩm Nghiên chán ghét cô, bỏ rơi cô thì mới hả dạ.

"Ít ra tớ còn có thể giả vờ giàu có, có người muốn giả vờ cũng chẳng có vốn liếng đâu!"

Thẩm Nghiên không chút khách khí đáp trả.

Người này suốt ngày nói mỉa mai, thật sự phiền c.h.ế.t đi được.

Chẳng ai trêu chọc cô ta, vậy mà cô ta cứ thích kiếm chuyện. Thẩm Nghiên thật sự không hiểu nổi mạch não của người này là thế nào nữa?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./anh-luc-ban-ngay-lanh-lung-ban-dem-quy-goi-do-vo/chuong-615-mia-mai-phan-kich-2.html.]

Đúng là kỳ quặc!!!

"Cậu... Thẩm Nghiên, cậu đắc ý cái gì chứ? Cậu có tiền thì sao không mua đồ? Không phải là không muốn mua đấy chứ?"

"Đúng vậy, tớ thật sự không muốn mua. Nước hoa mà cậu nói, tớ cũng có rồi. Những thứ khác đối với tớ mà nói đều là đồ bình thường, vậy nên tớ mua làm gì? Tớ đâu có rảnh rỗi sinh nông nỗi. Còn cậu nghĩ gì về tớ thì liên quan gì đến tớ, tớ đâu phải sống để cậu công nhận. Cậu thật sự coi mình là người quan trọng rồi à?"

"Cậu... Hừ! Tớ thấy cậu chính là không có tiền, cố ra vẻ ta đây thôi. Nói cái gì mà đã có rồi, hừ hừ ~ Thật nực cười!"

Lý Thư Duyệt cứ khăng khăng cho rằng Thẩm Nghiên đang c.h.é.m gió. Thẩm Nghiên cũng không giải thích, cô ta nghĩ thế nào thì liên quan gì đến cô?

Thẩm Nghiên chẳng quan tâm.

Muốn nghĩ sao thì nghĩ.

Thẩm Nghiên mặc kệ, đúng lúc này Thẩm Trường An đến, nhìn thấy em gái mình liền tiến lên chào hỏi.

Thẩm Trường An vừa đến nên không biết chuyện vừa xảy ra giữa Thẩm Nghiên và Lý Thư Duyệt, vì vậy anh tiến lên chào: "Các bạn học của em đều đến đây à? Họ không biết chỗ này là do em mở sao?"

"Vâng, em không nói. Sao anh ba lại đến đây?"

"Đến xem em thế nào, sợ em bận không xuể. Nhiều bạn học của em đến mua đồ như vậy, có nên giảm giá cho họ không?"

"Em cũng muốn lắm, nhưng giờ có nhiều người nhìn em thế này. Hay là anh ba giúp em nói với Hiểu Phương một tiếng?"

"Được, anh sẽ bảo cô ấy lúc thanh toán giảm giá cho các bạn học của em. Dù sao cửa hàng này cũng là của em, không sao cả."

Thẩm Trường An cố ý trêu chọc, sau đó đi tìm Vương Hiểu Phương, nói với cô ấy về tình hình. Đối phương liên tục gật đầu.

Diệu Diệu Thần Kỳ

Vương Hiểu Phương vừa nãy cũng nghe thấy tiếng Thẩm Nghiên cãi nhau với Lý Thư Duyệt, vì vậy khi mọi người xem xong đồ chuẩn bị thanh toán, liền nghe thấy Vương Hiểu Phương cười nói: "Vì đồng chí Thẩm quen biết với bà chủ của chúng tôi, vừa nãy bà chủ có đến dặn tôi nhất định phải giảm giá cho mọi người, vì vậy tôi sẽ giảm giá 10% cho mọi người, tất cả đồ mọi người mua đều được giảm giá."

Mọi người đều không ngờ Thẩm Nghiên lại quen biết bà chủ cửa hàng này, ai nấy đều kinh ngạc nhìn cô.

Loading...