Anh Lục Ban Ngày Lạnh Lùng, Ban Đêm Quỳ Gối Dỗ Vợ - Chương 643: Nhị Đản - Cậu bé thật thà (1)
Cập nhật lúc: 2025-02-10 11:09:49
Lượt xem: 66
Lúc đó, anh chỉ nói cần bao nhiêu tiền, hai vợ chồng Thẩm Trường Bá gom góp, để lại một ít tiền sinh hoạt, còn lại đều đưa cho Thẩm Nghiên.
Nhưng không ngờ mới chỉ vài tháng đã được chia cổ tức.
"Đúng vậy, Tuế Tuế là con gái duy nhất trong nhà, đến Tết nhớ lì xì cho con bé nhiều một chút."
Thẩm Nghiên không nhịn được nói đùa.
"Đương nhiên rồi, cho dù em không nói thì anh chị cũng sẽ làm vậy."
Buổi tối, nhà họ Thẩm rất náo nhiệt, bàn ăn của bọn trẻ chật kín, người lớn cũng phải ghép mấy chiếc bàn mới đủ chỗ, trên bàn bày đầy thức ăn.
Các con đều đã về nhà, Mẹ Thẩm chuẩn bị không ít đồ ăn, đều là những món mà bọn trẻ thích. Hơn nữa, đồ ăn ở đây vốn đã nhiều, nào là nồi nào là chậu, đầy ắp, vô cùng hấp dẫn.
"Ôi trời ơi ~ Thật là thịnh soạn!"
"Trước đây, lúc ở trong quân đội, Trường Bá cứ nhắc đến đồ ăn ở nhà, em cũng muốn nấu cho anh ấy ăn, nhưng lại không thể nấu được hương vị đó. Mẹ, đến lúc đó con sẽ học mẹ vài món, về nhà cũng có thể nấu cho hai bố con anh ấy ăn."
"Được thôi, tay nghề nấu nướng của mẹ cũng không tệ."
"Chị dâu, đến lúc đó em cũng sẽ dạy chị vài món." Thẩm Nghiên cười nói.
Sau đó, Nhị Đản ở bàn bên cạnh rụt rè giơ tay: "Cơm cô út nấu ngon ạ!"
"Thằng nhóc này, cơm bà nội nấu không ngon à?"
Diệu Diệu Thần Kỳ
"Hì hì ~ Bà nội, so với cô út thì bà còn kém một chút ạ!"
Nhị Đản từ nhỏ đã thích nói thật, cứ nói thật là lại bị mắng. Bà Thẩm giơ đũa lên, nếu không phải ngồi cách xa nhau thì chắc bà đã gõ cho cậu bé một cái rồi.
"Ăn cơm cho đàng hoàng." Thẩm Trường Thanh trừng mắt nhìn cậu con trai thứ hai thật thà này, thằng bé này từ nhỏ đến lớn bị đánh nhiều lần như vậy mà vẫn chưa nhớ đời sao?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./anh-luc-ban-ngay-lanh-lung-ban-dem-quy-goi-do-vo/chuong-643-nhi-dan-cau-be-that-tha-1.html.]
Nói chuyện thật thà như vậy, đúng là rất dễ bị đánh!
"Bố, con nói thật mà, cô giáo nói trẻ con không được nói dối."
Năm nay, Đại Đản và mấy anh em bắt đầu đi học lớp mẫu giáo ở trường trong thôn. Kết quả là thằng bé này mới học được vài hôm đã bắt đầu lấy lời cô giáo ra để phản bác.
Không biết sau này học thêm mấy năm nữa, cái miệng này có càng lanh lợi hơn không?
"Thôi được rồi, con ăn cơm đi, nhiều đồ ăn như vậy còn không bịt được miệng con sao?" Lý Ngọc Mai gắp thêm rau vào bát cho con trai.
Mùa đông ở đây gần như không có rau xanh, rất nhiều rau đều được cất trong hầm trước khi đóng băng, ngoài cải thảo ra thì vẫn là cải thảo.
Nhị Đản nhìn cải thảo trong bát, mặt mày ỉu xìu.
Lúc này, cậu bé không nói gì nữa.
Ban đầu, Duệ Duệ vẫn phải đút cơm, nhưng lúc này, nhiều trẻ con ngồi ăn cùng nhau, đứa nào đứa nấy đều ăn rất nhanh, không cần người lớn giục, chúng chỉ cúi đầu ăn, ngay cả Duệ Duệ cũng hì hục ăn.
Không cần người khác dỗ dành, cậu bé tự ăn, ăn rất ngon lành.
Là bông hoa duy nhất trong đám trẻ, Tuế Tuế nhìn mọi người trên bàn, rồi "ận tình gắp thức ăn cho họ, gắp hết những món mình không thích vào bát của những người khác.
"Em trai, anh trai, mọi người ăn nhiều một chút nhé!"
Mọi người: "???"
Nhìn thấy rau xanh trong bát, mọi người im lặng.
Tuế Tuế đúng là ác ma.
Nhưng đây là do em gái gắp cho, nếu không ăn thì em gái sẽ buồn sao?
Vì vậy, mấy cậu con trai lại cúi đầu ăn tiếp.