Anh Lục Ban Ngày Lạnh Lùng, Ban Đêm Quỳ Gối Dỗ Vợ - Chương 652: Ông đắc ý lắm đúng không? (2)
Cập nhật lúc: 2025-02-11 17:31:33
Lượt xem: 42
"Hơn nữa, đến lúc đó chị đến thị trấn, vẫn có thể làm thêm buôn bán nhỏ, hoàn toàn không cần lo lắng chuyện không lo xuể việc nhà, không kiếm được tiền các thứ, những chuyện đó đều không xảy ra đâu."
Thẩm Nghiên đưa ra một số ý kiến, ban đầu Lý Ngọc Mai còn có chút lo lắng, nhưng nghe Thẩm Nghiên nói vậy, cô ấy lập tức cảm thấy yên tâm.
"Được, nếu em đã nói vậy thì chị yên tâm rồi, đến lúc đó sau khi ăn Tết xong sẽ cho mấy đứa nhỏ đến trường ở thị trấn học, chị cũng sẽ đến đó xem có công việc gì không, tự kiếm thêm chút tiền."
"Đúng rồi! Vợ chồng phải đồng lòng, đều là vì con cái, bọn trẻ chỉ học có mấy năm, chất lượng giáo dục ở thị trấn đúng là tốt hơn ở thôn. Nhưng hai năm nay, thôn chúng ta cũng phát triển hơn nhiều rồi, dù sao ở đây cũng có nhà máy, hiệu quả kinh doanh tốt, đường xá xung quanh cũng được xây dựng, mọi thứ đều thay đổi, người đến đây cũng nhiều hơn." Mẹ Thẩm không khỏi cảm thán.
"Cũng là nhờ phúc của Tiểu Nghiên, khiến lãnh đạo cấp trên chú ý đến cái xó này, nếu không thì không biết đến bao giờ nơi này mới phát triển được." Ba Thẩm là trưởng thôn, chắc chắn là người có nhiều cảm xúc nhất.
"Đúng vậy, cuộc sống ngày càng tốt hơn, bây giờ tôi chỉ mong mấy đứa trẻ có tiền đồ, nhanh chóng thi đỗ đại học, cũng giỏi giang như chú và cô của chúng." Lý Ngọc Mai cười nói.
Nhắc đến chuyện này, bà Thẩm tự hào ra mặt.
"Đúng vậy, mấy đứa nhỏ đều giỏi giang, tôi là mẹ, đi đâu cũng nở mày nở mặt. Cô không biết đâu, lúc ra ngoài, mọi người gọi tôi là gì, họ gọi tôi là mẹ của học sinh giỏi đấy, ôi chao ~ Xấu hổ c.h.ế.t đi được."
Bà Thẩm nói xong liền cười.
"Thôi nào, bà già này, chuyện này bà đã nói bao nhiêu lần rồi, vẫn còn nói nữa?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./anh-luc-ban-ngay-lanh-lung-ban-dem-quy-goi-do-vo/chuong-652-ong-dac-y-lam-dung-khong-2.html.]
"Ừ, tôi thích nói, nói bao nhiêu lần cũng muốn nói. Con cái giỏi giang, ông đi họp chẳng lẽ không nở mày nở mặt sao? Không biết là ai, lần trước về nhà, cứ cười mãi, không phải là vì có người khen ông biết dạy con, còn xin ông bí quyết dạy con sao? Ông đắc ý lắm đúng không?"
"Khụ khụ ~ Nói gì vậy, tôi đúng là rất vui, nhưng cũng không đắc ý, đều là do bọn trẻ giỏi giang, tôi là ba, cũng không có tác dụng gì." Lúc này, ba Thẩm lại khiêm tốn.
Mẹ Thẩm bĩu môi, ai mà không biết bộ mặt thật của ông chứ.
Thẩm Nghiên rất thích nhìn bố mẹ đấu võ mồm, đúng là đáng yêu.
Nhưng đúng là vì mấy anh em cô mà gia đình mới có nhiều thay đổi như vậy.
Diệu Diệu Thần Kỳ
Mấy đứa nhỏ không dám nói gì, chỉ im lặng ngồi bên cạnh, cười thầm.
Vân Thư không ngờ bầu không khí gia đình nhà họ Thẩm lại tốt như vậy. Trước đây, lúc gặp người nhà họ Thẩm, cô ấy đã thấy họ rất dễ gần, nhưng lúc đó chưa tiếp xúc nhiều, cũng không hiểu rõ lắm, nhưng bây giờ nhìn thấy họ như vậy, Vân Thư cũng bị lây nhiễm bởi bầu không khí này.
Không khí gia đình tốt, anh em đương nhiên sẽ hòa thuận, không có nhiều chuyện bằng mặt không bằng lòng, mọi người ở chung cũng rất thoải mái, vui vẻ.
Cô ấy rất thích bầu không khí này, dù sao bố mẹ cô ấy cũng rất yêu thương nhau, trước đây bố mẹ còn lo lắng sau khi cô ấy lấy chồng sẽ cơm không lành canh không ngọt với mẹ chồng, nhưng giờ xem ra, chuyện này hoàn toàn không cần phải lo lắng.
Mẹ chồng cũng rất dễ gần, tính tình thẳng thắn, có gì nói nấy, không có nhiều thủ đoạn, đối xử với con dâu cũng rất tốt.
Mọi người vừa chuẩn bị xong thì bị bà Thẩm đuổi đi: "Ra ngoài hết đi, mẹ làm xong mấy món rồi sẽ gọi các con vào."