Bá Chủ Là Tôi - Chương 101
Cập nhật lúc: 2024-11-26 18:03:40
Lượt xem: 1
Ban đầu anh ấy còn chăm chú lắng nghe sếp Tạ nhà họ cãi nhau với cô Mạnh như hai đứa học sinh tiểu học hăng say, không ngờ cãi qua cãi lại, cuối cùng lại lòi ra nội dung gây kích thích cỡ này!
Anh ấy sai rồi, đây đâu phải là cãi nhau như học sinh tiểu học, đây là trận cãi nhau của người trưởng thành từ mười tám tuổi trở lên!
Sắc mặt Tạ Trì hơi thay đổi. Anh lơ đễnh liếc nhìn Trần Giác đang lái xe đằng trước, thấy Trần Giác ưỡn thẳng lưng, chăm chú nhìn đằng trước, có vẻ vô cùng chính trực.
Thấy anh không nói lời nào, Kim Mê còn tưởng anh không hài lòng nên lại cho anh thêm một chút ưu đãi: “Thế thì hai đêm vậy, tối đa là ba đêm, không thể nhiều hơn.”
Trần Giác – người vô cùng chính trực: “…”
Tạ Trì vốn không muốn thảo luận về chủ đề này trước mặt Trần Giác nhưng anh không thể không thừa nhận rằng, lời đề nghị của Kim Mê rất có sức hấp dẫn: “Ba đêm thì được nhưng cô phải ngủ cùng tôi.”
Kim Mê: “…”
Anh hơi bị được voi đòi tiên đấy nhé.
“Chẳng phải anh thích chiếc giường trong phòng của tôi à? Thế thì cứ ngủ ở phòng tôi đi, tôi không thu tiền đâu.”
Trần Giác – người vô cùng chính trực, bây giờ thật sự không tài nào chính trực nổi nữa. Thì ra… thì ra sếp tổng của họ đã có quan hệ như vậy với cô Mạnh rồi ư!
Quả nhiên cuối cùng sếp tổng vẫn gục ngã dưới sắc đẹp!
“Yên tâm, tôi sẽ không làm gì đâu, giống như hai lần trước thôi.” Tạ Trì nói thêm: “Cô chỉ cần ngủ bên cạnh tôi là được.”
Nội tâm Trần Giác bắt đầu cháy hừng hực. Đừng tin vào lời nói ma quỷ của sếp cô Mạnh ơi, nói thế khác nào đám đàn ông luôn miệng kêu “anh chỉ cọ bên ngoài chứ anh không vào đâu”!
Trải qua một phen suy đi tính lại, Kim Mê ngồi ghế sau bèn gật đầu: “OK.”
Trần Giác: “…”
Cô Mạnh vẫn quá trẻ tuổi, không hiểu bản chất của đàn ông.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./ba-chu-la-toi/chuong-101.html.]
Bởi vì tối nay hai người ăn cơm ở nhà họ Mạnh, chậm trễ thời gian nên buổi tối, quản gia dẫn Gia Quả ra ngoài đi dạo. Lúc này đêm khuya thanh vắng, Kim Mê và Tạ Trì cuối cùng cũng về nhà, Gia Quả vốn đã ngủ giờ lại tỉnh giấc, vừa nức nở vừa xông về phía hai người.
“Gia Quả to xác cỡ này mà lại rất biết làm nũng.” Kim Mê ngồi trước cửa, thành thạo vuốt ve lông chó. Dạo gần đây cô và Gia Quả chung sống với nhau nên đã rất quen thuộc, cách vuốt ve không hề thua kém Tạ Trì chút nào.
Tạ Trì thay dép đi trong nhà, cũng khom lưng xoa đầu Gia Quả: “Được rồi, đi ngủ thôi.”
“Gâu.” Gia Quả vẫn chạy theo anh, dường như không muốn đi ngủ.
Tạ Trì đã nuôi Gia Quả được gần hai năm, cực kỳ hiểu biết tập tính của nó. Ngoại trừ biết làm nũng thích ra vẻ dễ thương, chú chó này còn rất bám người, buổi tối cứ đòi người khác phải ngủ cùng nó.
Trước kia Tạ Trì cũng từng cho nó lên giường ngủ với mình, giường của anh rất rộng, cho Gia Quả ngủ chung vẫn dư chỗ.
Nhưng đêm nay không được.
“Ngoan ngoãn về phòng ngủ đi. Đêm nay ba phải ngủ chung với mẹ của con.”
Tạ Trì vừa dứt lời, Kim Mê ngồi bên cạnh chợt cứng đờ.
Gì vậy? Đúng là cô đã đồng ý đêm nay sẽ ngủ chung với anh nhưng sao lời này thốt ra từ miệng anh, lại nghe có vẻ là lạ thế nhỉ?
Quản gia và dì Chu đứng bên cạnh cũng ngây ngẩn cả người. Sức công phá của câu nói này đối với họ chẳng thua kém Kim Mê chút nào. Nhưng ngẫm lại thì đây không phải lần đầu tiên cậu chủ và mợ chủ ngủ cùng nhau, về sau nói không chừng chuyện như vậy sẽ xảy ra càng ngày càng nhiều, họ phải mau chóng thích nghi mới được.
Thế là hai người bình tĩnh đứng yên tại chỗ, chỉ có mình Kim Mê mặt đỏ như gấc chín.
Tạ Trì nhận thấy sự thay đổi của cô. Lần trước cô vuốt ve cơ bụng của anh rất to gan, sau này thậm chí còn mượn chuyện đó để đe dọa anh phải tham gia bữa tiệc gia đình của nhà họ Mạnh, anh còn tưởng cô không biết xấu hổ là gì. Hóa ra cô cũng biết thẹn thùng à?
Tạ Trì đứng dậy, kêu quản gia dắt Gia Quả về phòng riêng của nó, sau đó cố ý lại gần Kim Mê một chút, còn hơi khom lưng để nhân nhượng cho chiều cao của cô: “Sao cô vẫn còn đứng ngây ra đó? Về phòng tắm rửa đi, bây giờ tôi muốn đi ngủ.”
…
Dì Chu đứng bên cạnh chỉ buông mắt nhìn chằm chằm sàn nhà, giả vờ như không nghe thấy gì hết. Vợ chồng trẻ tuổi, đúng là thời điểm nồng nhiệt như lửa.