Bá Chủ Là Tôi - Chương 44
Cập nhật lúc: 2024-11-11 12:35:54
Lượt xem: 7
"Tôi nè." Kim Mê vẫy tay với Gia Quả, sau đó ôm nó vào lòng và vuốt ve: "Đáng yêu cực luôn đúng không? Tôi đã lên mạng đặt cái nơ bướm để dành tặng nó đấy!"
Hai ngày trước là lần đầu tiên Kim Mê thử mua đồ trên mạng, ngoài mua quần áo và nước hoa cho mình, cô cũng không quên mua đồ chơi và và đồ ăn cho Gia Quả.
Cái nơ bướm to đùng ấy chính là cái mà cô mua hồi đó. Ngay từ lần đầu tiên nhìn thấy chiếc nơ, cô biết ngay Gia Quả mà mang sẽ cực kỳ đáng yêu!
Nhưng hiển nhiên Tạ Trì không hề thấy vậy.
"Gia Quả là chó đực mà, cô cho nó ăn mặc như công chúa làm gì?" Tạ Trì nhìn quản gia đang đứng kế bên, ra lệnh: "Quản gia Hứa, ông lấy cái nơ bướm ra khỏi đầu Gia Quả đi.
Nghe anh nói vậy, Kim Mê ngay lập tức ôm Gia Quả kế bên: "Là chó đực thì sao? Gia Quả nhà chúng ta là công chúa bé bỏng mà! Đúng không Gia Quả!"
"Gâu!" Gia Quả ngoắc đuôi, đáp lại bằng một tiếng sủa thật vui vẻ.
Kim Mê nhìn Tạ Trì ngay: "Nhìn kìa, chính Gia Quả cũng thích đó thôi! Anh không thể bắt con theo sở thích, sở ghét của mình được!"
Tạ Trì: "..."
Trước khi cô đến, Gia Quả chưa bao giờ có sở thích này cả!
"Gia Quả, nào, chúng ta chụp ảnh thôi!" Kim Mê lấy điện thoại ra, vừa ôm Gia Quả vừa chụp selfie: "Mặc kệ tên bảo thủ đó đi."
Tạ Trì: "..."
Ai bảo thủ chứ!
Tạ Trì căm phẫn bỏ đi. Ông Hứa đứng tại chỗ, không lấy chiếc nơ bướm ra khỏi đầu Gia Quả.
Ông ấy thấy như vậy cũng tốt, ít nhất dạo này cậu chủ đã có nhiều cảm xúc hơn, mặc dù đấy là do anh tức quá mà ra.
Sau khi tiệc BBQ được chuẩn bị hoàn tất, đầu bếp nướng thịt ở ngoài cho Kim Mê. Bởi vì chỉ có mỗi hai người gồm cô và Tạ Trì ăn nên bữa tiệc này không đến nỗi quá thịnh soạn, đầu bếp nướng rất nhanh.
Kim Mê kéo một chiếc ghế dựa ra để ngồi, vừa nằm trong vườn hoa ngắm cảnh vật thơ mộng ở đây vừa chờ đồ nướng chín.
"Cô biết cách tận hưởng thật." Tạ Trì đã thay một bộ quần áo khác, anh vừa đi ra thì thấy dáng vẻ chẳng khác gì đi nghỉ phép của cô. Kim Mê cầm một cốc nước trái cây trên tay, ngoảnh đầu nhìn anh một lát rồi hỏi: "Hay tôi cũng lấy một cái ghế nằm cho anh nhé?"
"... Cảm ơn, thôi khỏi." Tạ Trì lại gần cái bàn, đầu bếp nhanh nhẹn đưa xiên thịt đã nướng xong cho anh.
"Ông chủ, những thứ này ăn được rồi."
"Ừm."
Nghe cuộc đối thoại của hai người, Kim Mê cũng đi qua ngồi luôn. Trên bàn có cả món chay lẫn món mặn, Kim Mê nhìn lướt qua một lượt, hỏi đầu bếp: "Đầu bếp, có rau thơm không?"
Đầu bếp này nấu ăn cho nhà họ Tạ suốt bao nhiêu năm qua, ghi chú rất kỹ càng về khẩu vị của Tạ Trì và Mạnh Xán Nhiên. Từ trước đến nay, Mạnh Xán Nhiên chưa bao giờ thích ăn rau thơm, thế nên ông ấy không cho bất kỳ một cọng rau thơm nào vào lúc nướng thịt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./ba-chu-la-toi/chuong-44.html.]
Nghe Kim Mê nói vậy, Tạ Trì cũng nghĩ đến điều này: "Tôi nhớ cô không thích ăn rau thơm mà?"
"... Giờ tôi thích."
Tạ Trì cười khẩy: "Đừng nói là bắt chước Kim Mê đấy nhé?"
Kim Mê nhìn anh, chớp mắt, bỗng dưng nhích lại gần anh hơn một chút: "Biết ngay anh chàng này thích Kim Mê lắm, nắm rõ khẩu vị của cô ấy như vậy luôn mà."
Không hiểu sao Tạ Trì ngẩn ngơ khi cô đột nhiên kéo gần khoảng cách với mình. Hơi thở ấm áp phả vào mặt khiến Tạ Trì thình lình lùi về sau như bị phỏng: "Ít nhất tôi không gì cũng bắt chước, cô có chắc là cô ăn được rau thơm không đấy?"
"Chắc mà." Cô nhờ đầu bếp thêm một ít rau thơm vào món nấm kim châm xào tỏi, sau đó gắp một đũa, cho vào miệng ăn: "Đấy, tôi nói cấm có sai, rau thơm mới là linh hồn của món ăn!"
"..." Lúc trước, Tạ Trì từng ăn cơm với Mạnh Xán Nhiên ở nhà bà nội. Khi đó cô còn chẳng ngửi nổi mùi của rau thơm, ấy vậy mà bây giờ lại ăn nguyên một miếng to như vậy. Nếu nói cô cố tình thể hiện một số điểm giống nhau giữa mình và Kim Mê thì hy sinh quá rồi.
"Anh không thích rau thơm à?" Thấy Tạ Trì chưa cầm đũa, Kim Mê hỏi anh.
Tạ Trì nói: "Không thích cũng không ghét, không có cảm giác gì."
"Vậy anh nếm thử thịt nướng sau khi thêm rau thơm đi, chắc chắn sẽ ngon hơn đấy!" Kim Mê đẩy hộp giấy bạc đã thêm rau thơm qua, cầm cốc nước ngọt trên bàn lên, uống một ngụm: "Không ngờ bây giờ còn mua được loại nước ngọt này, nhà máy này hoạt động lâu thật!"
Tạ Trì liếc nhìn lon nước ngọt lạnh trên bàn, cho hay: "Bởi vì tôi đã trở thành cổ đông của nhà máy này rồi."
Kim Mê: "..."
Thế nên trong nhà mới có nhiều loại nước ngọt này thế sao?
"Tổng giám đốc Tạ kinh doanh nhiều lĩnh vực thật!"
"Ừm." Tạ Trì gật đầu: "Bao gồm cả việc hỗ trợ công tác chuẩn bị ra mắt công chúng cho sao nữ nữa."
Kim Mê: "..."
Chắc Tạ Trì không có bạn bè nhỉ?
Hai người ăn đồ nướng được giữa chừng thì Tạ Trì bị một cú điện thoại gọi về phòng, mở cuộc họp video. Kim Mê cảm thấy anh giữ chức tổng giám đốc quá vất vả. Nhưng như vậy cũng tốt, bởi vì toàn bộ số thịt nướng còn lại sẽ thuộc về cô.
Trong thư phòng, sau khi giải quyết xong việc chính, Tạ Trì lại hỏi Trần Giác về chuyện của Kim Mê: "Có điều tra được chỗ nào khả nghi không?"
"Vẫn không. Nhà họ Tạ đã điều tra cô ấy một lần trước khi anh và cô ấy kết hôn rồi, còn sau khi hai người kết hôn thì... Chủ yếu cô ấy chỉ quan tâm đến Thẩm Thịnh Tinh, không hề tiếp xúc với người nào khác. Nếu phải nói đến sự thay đổi thì đó là sau lần tỉnh lại gần nhất." Nói đến đây, Trần Giác bất an hỏi: "Mấy ngày nay cô ấy không phá phách gì nữa đâu chứ?"
"Cái đó thì không, cô ấy tất bật mở phòng làm việc suốt." Tạ Trì đáp: "Hình như hôm nay đã thuê được quản lý rồi, lúc này đang còn ăn thịt nướng để ăn mừng ở dưới đấy."
"..." Sau một hồi im lặng, Trần Giác chân thành hỏi: "Không phải các sao nữ như cô ấy đều ăn ít để giữ dáng sao?"
Tạ Trì: "..."