Bá Chủ Là Tôi - Chương 72
Cập nhật lúc: 2024-11-19 14:25:55
Lượt xem: 2
Tạ Trì không ngờ dì Chu lại ở bên ngoài nhưng bây giờ dù có giải thích thế nào cũng thành sai, cho nên anh không nói gì mà đi thẳng về phòng.
Rất nhanh, Kim Mê cũng thay quần áo xong, dẫn Gia Quả ra ngoài chạy bộ buổi sáng.
Cô vốn tưởng rằng để tránh khó xử, Tạ Trì sẽ tranh thủ lúc cô chạy bộ buổi sáng để ăn sáng xong rồi đi làm nhưng lúc cô quay về lại nhìn thấy Tạ Trì ung dung bình thản ngồi ở bàn ăn, không hề có ý định rời đi.
Kim Mê không hiểu.
Cô lên lầu tắm rửa, khi xuống quả nhiên Tạ Trì vẫn còn ngồi ở đó, ngoài việc đồ ăn trên đĩa trước mặt đã vơi bớt đi một chút, tất cả đều không có gì thay đổi.
Cô kéo ghế ngồi xuống đối diện Tạ Trì, cầm ly sữa trong tay lên uống một hớp.
Tạ Trì đã không lúng túng vậy cô cũng không cần phải trốn tránh anh.
"Tối qua người đi dự tiệc với cô là Triệu Nghệ Nam?"
Tạ Trì bất ngờ hỏi một câu, Kim Mê cuối cùng cũng hiểu ra lý do tại sao anh vẫn còn ngồi ở đây.
"Đúng vậy." Kim Mê đặt ly sữa trong tay xuống, trên mặt không nhìn ra có gì khác thường: "Chị ấy vốn là quản lý của Kim Mê, tôi đã nghe đến tên tuổi của chị ấy từ lâu rồi. Hiện tại chị ấy không có việc làm, mà tôi lại đang thiếu một quản lý giỏi, hai người chúng tôi đương nhiên là rất hợp với nhau."
Tạ Trì nhìn cô một lúc, đôi mắt đen trầm tĩnh như muốn nhìn thấu cô: "Sao cô tìm được cô ấy?"
Kim Mê cong môi như đang cười câu hỏi của Tạ Trì thật buồn cười: "Chị ấy cũng không bốc hơi khỏi thế gian này, tìm mấy người bạn hỏi thăm là biết."
Triệu Nghệ Nam đã rời khỏi giới giải trí từ lâu, ngay cả phía hậu đài cũng không tìm thấy bóng dáng cô ấy, sao có thể tìm mấy người bạn hỏi thăm một chút là biết được? Tạ Trì không biết cô biết được tung tích của Triệu Nghệ Nam từ ai nhưng chắc chắn người này vẫn luôn liên lạc với Triệu Nghệ Nam nên mới có thể dễ dàng tìm thấy cô ấy như vậy.
"Tại sao cô lại nghĩ đến việc tìm Triệu Nghệ Nam?" Trước ngày hôm qua, Tạ Trì chưa từng nghĩ Mạnh Xán Nhiên sẽ tạo dựng quan hệ với Triệu Nghệ Nam, cho dù cô muốn tìm quản lý thì cũng có nhiều lựa chọn khác. "Tình huống ngày hôm qua cô cũng thấy rồi đấy, Triệu Nghệ Nam có dính líu đến chuyện của Kim Mê năm đó, bây giờ vẫn còn có người lôi chuyện này ra bới móc."
"Nếu không phải chị ấy muốn giúp Kim Mê thoát khỏi cáo buộc hút ma túy thì sao có thể bị hắt nước bẩn?" Kim Mê đặt d.a.o nĩa trong tay xuống, đột nhiên không có chút khẩu vị nào: "Không phải tối qua anh còn nói anh tin tưởng Kim Mê hay sao? Sao bây giờ lại nói mấy lời như vậy?"
Tạ Trì nhìn cô một lúc, bỗng nhiên khẽ cười: "Vậy mà cô lại nhớ những lời này, đây là chỉ nghe thấy những lời muốn nghe thôi đúng không?"
Kim Mê: "..."
Đúng thế thì sao!
"Tôi không có ý gì khác nhưng cũng giống như năm đó cô ấy gặp phải tai bay vạ gió, sau này có thể cô cũng sẽ bị cô ấy liên lụy." Tạ Trì ung dung thong thả cầm nĩa lên, găm vào miếng bò bít tết cuối cùng trên đĩa: "Giống như tối hôm qua vậy."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./ba-chu-la-toi/chuong-72.html.]
Lúc Kim Mê nhận Triệu Nghệ Nam làm quản lý của mình, cô đã nghĩ có thể sẽ xảy ra chuyện này, lúc này cô cũng chỉ cười, nhìn có vẻ như chẳng hề bận tâm: "Mặc dù tối hôm qua bọn họ từ chối cho tôi đóng vai nữ thứ hai nhưng lại đồng ý cho tôi diễn vai nữ thứ ba, đó là vì cái gì? Là bởi vì danh tiếng hiện tại của tôi chỉ đủ để bọn họ mạo hiểm đến mức đó mà thôi. Nếu tôi đủ nổi tiếng, cho dù bọn họ có phải mạo hiểm cũng sẽ muốn mời tôi đóng vai nữ chính, huống hồ cái bọn họ gọi là nguy hiểm chẳng qua chỉ là suy nghĩ chủ quan của bọn họ, xác suất còn không cao bằng việc sao nam dính phải scandal."
Tạ Trì: "..."
Đúng là thế thật.
Anh ăn miếng bít tết cuối cùng, dùng khăn giấy lau khóe miệng rồi đứng dậy khỏi chỗ ngồi: "Vậy tôi chúc cô sớm ngày nổi tiếng."
"Đó là chuyện sớm muộn thôi."
"..." Tạ Trì vốn đã đi ra ngoài lại quay đầu lại nhìn cô nói: "Tôi hy vọng đến lúc ngồi đợi cả nửa năm cũng không nhận được vai diễn, cô vẫn còn tự tin để nói được lời này."
"... Anh đang rủa ai vậy? Không tới nửa tháng nữa tôi sẽ nhận được vai diễn mới!"
"Ồ."
"Ồ cái gì mà ồ, có bản lĩnh thì anh đánh cược với tôi!" Ý chí chiến đấu của Kim Mê bị Tạ Trì kích thích, trong vòng nửa tháng, cô nhất định phải vả mặt Tạ Trì: "Nếu như tôi thắng anh phải quỳ xuống gọi tôi là ba!"
Dì Chu vừa từ phòng bếp đi ra: "..."
Không nhìn ra, hóa ra bà chủ và ông chủ chịu chơi như vậy.
Tạ Trì cũng không chấp nhận vụ cá cược này của Kim Mê, mặc cho cô ầm ĩ sau lưng mình, anh vẫn bình tĩnh ung dung ngồi lên chiếc xe đang đợi ở bên ngoài.
Trên đường đến công ty, Tạ Trì mới nhìn thấy biểu tượng cảm xúc hôm qua Kim Mê gửi cho mình.
Là cái bên trên có dòng chữ chú thích "thằng em trai thối".
Anh cố ý đi nhìn thời gian gửi tin nhắn, sau đó trả lời Kim Mê một câu: "Tôi lớn hơn cô năm tuổi, ai là thằng em trai thối?"
Cùng lúc đó điện thoại di động của Kim Mê để trên bàn sáng lên, cô cầm lên nhìn rồi trả lời Tạ Trì: "Anh là nam, tôi là nữ, cũng không thể là tôi đúng không?"
Tạ Trì: "..."
Anh cảm thấy nhất định là vì tối qua ngủ quá ngon cho nên hôm nay anh mới rảnh rỗi trò chuyện với cô mấy vấn đề trẻ con như vậy.
Nhớ đến giấc ngủ tuyệt vời ngủ một mạch đến hừng đông hôm qua, Tạ Trì lại rơi vào trầm tư.
Anh phải tìm cách đổi phòng với cô.