Bá Chủ Là Tôi - Chương 96
Cập nhật lúc: 2024-11-25 20:04:41
Lượt xem: 1
Sắc mặt Mạnh Thanh Châu lập tức thay đổi. Mạnh Xán Nhiên là người nhỏ nhất trong nhà, dù bọn họ có ngang hàng với nhau thì cũng chưa tới lượt cô ăn nói như thế với anh ta. Trong lúc đang định phát tác thì vợ anh ta đứng cạnh kéo tay lại, ngăn cản: “Xán Nhiên, anh họ cũng chỉ quan tâm em thôi mà. Hơn nữa hôm nay Khương Nhạc cũng đến đây, con bé đã muốn gặp người anh rể này từ lâu rồi.”
Kim Mê liếc nhìn cô gái trẻ đứng một bên đang ôm chó, nhìn có vẻ vẫn tầm tuổi sinh viên, hơn nữa không phải họ Mạnh nên cô thực sự không biết em gái này xuất hiện từ đâu ra.
Chị dâu họ vẫn tiếp tục chêm lời: “Trước đây con bé đã xem một cuộc phỏng vấn của Tạ Trì và rất ngưỡng mộ cậu ấy. Con bé còn muốn bảo anh chị nhờ em giúp nó xin vào Tạ thị để thực tập nữa đấy, nhưng mà bọn chị nghĩ chắc chuyện này em không giúp được nên mới để con bé vào Mạnh thị thực tập.”
“...” Người chị dâu họ này đúng không phải loại người đơn giản. Nhìn dáng vẻ thì mỉm cười nhẹ nhàng song từng câu từng chữ lại chứa đầy tiếng súng, còn ám chỉ Khương Nhạc thích Tạ Trì nữa?
Cô cũng cong môi, nhẹ nhàng nhìn chị dâu họ rồi mỉm cười: “Đúng là em không quyết định được việc vào Tạ thị thực tập, dù sao thì công ty nhà người ta cũng không phải nơi để em nói vào là vào được. Không giống anh họ và chị dâu, chỉ cần lên tiếng thôi là ai cũng có thể nhét vào Mạnh thị được.”
Nụ cười trên mặt chị dâu họ hơi cứng lại, khóe mắt liếc thấy sắc mặt Mạnh Hoài Sinh quả nhiên thay đổi bèn vội nói: “Tất nhiên không phải ai anh chị cũng đưa vào công ty được, Khương Nhạc là thủ khoa, hàng năm đều nhận được học bổng nên việc con bé vào công ty thực tập thế nào, năng lực ra sao ai cũng nhìn rõ mà.”
“Phải phải, ông nội à, bọn cháu thấy Nhạc Nhạc xuất sắc nên mới đặt trước con bé vào công ty nhà ta đấy ạ.” Mạnh Thanh Châu cũng đứng bên cạnh đệm theo: “Không giống ai kia, chỉ có vẻ ngoài chứ còn năng lực thì chẳng thấy đâu.”
Kim Mê chỉ có vẻ ngoài xinh đẹp nhìn anh ta, thản nhiên đón nhận lời khen của anh ta với cô: “Nếu em đã vô dụng thế thì sao nhà họ Mạnh không đưa anh sang nhà họ Tạ làm thông gia đi?”
“...” Bởi vì lời này thực sự quá xảo quyệt nên Mạnh Thanh Châu nghẹn lời không cách nào phản bác.
“Thôi được rồi đừng nói nữa.” Mạnh Hoài Sinh ấn tay lên phần thái dương hơi đau nhức rồi ngồi xuống ghế sô pha: “Nếu đã nói lát nữa Tạ Trì mới đến thì cứ ngồi chờ thằng bé rồi bắt đầu ăn cơm cũng được.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./ba-chu-la-toi/chuong-96.html.]
Những người còn lại cũng theo sau tìm chỗ ngồi xuống, gia đình nhà bác cả đều đang nhàn nhã nhìn về phía cửa, chờ xem lát nữa nếu Tạ Trì không đến thì Mạnh Xán Nhiên sẽ ra sao.
Kim Mê cũng có chút không yên tâm, mặc dù cô cảm thấy Tạ Trì nếu đồng ý sẽ không hủy hẹn, nhưng lỡ như gặp phải tình huống ngoài ý muốn thì sao? Cô nhấc điện thoại lên, giả vờ nghịch nghịch, nhưng thực ra cô lại lo lắng hơn ai hết: [Tổng giám đốc Tạ, anh đang ở đâu? Cả nhà đang đợi anh ăn cơm, nhanh lên, nhanh lên, nhanh lên, gấp lắm gấp lắm rồiiii.]
Cô đã gửi một tấm biểu tượng cảm xúc "Tôi là vua vội vã" cho Tạ Chi. Đọc Full Tại Truyenfull.vn
Tạ Trì đã rời khỏi công ty, nhìn thấy tin nhắn của cô, anh trả lời: [Đang trên đường, cô lấy đâu ra nhiều gói biểu tượng cảm xúc như vậy?]
[Lưu trên mạng đó.] Thấy anh nói đang trên đường đến, Kim Mê yên tâm hơn, gửi cho anh rất nhiều biểu tượng cảm xúc trong một lần: [Nếu anh thích thì tôi sẽ gửi cho anh.]
Tạ Trì: … Đủ rồi, cảm ơn.
Điện thoại của Tạ Trì suýt bị đơ do tràn ngập các biểu tượng cảm xúc.
Chờ thêm mười phút, sắc mặt Mạnh Hoài Sinh lại trở nên khó coi, Mạnh Thanh Châu ở bên cạnh nhìn thấy, lập tức bỏ đá xuống giếng: “Mạnh Xán Nhiên, em nói thật đi, rốt cuộc Tạ Trì có đến không? Anh ta không đến cũng không sao đâu. Dù sao thì mọi người cũng đoán được rồi, đừng để ông nội ở đây chờ đợi uổng công.”
Kim Mê cầm điện thoại, mỉm cười với Mạnh Hoài Sinh, nói: “Ông nội, anh ấy vừa gửi tin nhắn cho cháu, nói sẽ đến đây sớm thôi.”
Cô đối với Mạnh Hoài Sinh không có chút đáng tin cậy nào, Mạnh Hoài Sinh hừ lạnh một tiếng, nói với cô: "Chờ thêm mười phút nữa, mười phút nữa dù Tạ Trì đến muộn hay không thì chúng ta cũng bắt đầu ăn tối luôn."
“Ông nội yên tâm đi, anh ấy chắc chắn sẽ đến ạ.” Ngoài miệng thì Kim Mê nói vậy nhưng lại tiếp tục khủng bố tin nhắn của Tạ Trì: [Tổng giám đốc Tạ, ba ơi! Ông nội sắp phát nổ rồi, sao anh còn chưa tới nữa!]