Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Ba Tôi Là Long Ngạo Thiên Trong Tiểu Thuyết Nam Sinh - Chương 20

Cập nhật lúc: 2024-09-23 23:53:09
Lượt xem: 295

Chương 20: Ba, ba!

 

"Không hẳn là vì cô ấy." Cố Mộng Chi suy nghĩ một lúc rồi nói: “Con chỉ muốn có một cuộc sống mới, khác với trước đây, hy vọng có thể trải nghiệm những điều mới mẻ, kết giao với những người bạn mới, và có những trải nghiệm đặc biệt."

 

Khi Cố Mộng Chi nói những lời này, vẻ mặt của cô bé trở nên nghiêm túc, thực sự giống như một người lớn.

 

Trong đầu cô bé bỗng hiện lên rất nhiều ký ức, từ khi còn sống ở nhà họ Lâm, cho đến khi sống cùng ba, mọi việc cứ như một dòng chảy không ngừng hiện lên trong tâm trí cô bé.

 

Cố Mộng Chi nhẹ nhàng nói: "Ba, bây giờ đây chính là cuộc sống mà con mong muốn."

 

Thực lòng cô bé rất biết ơn vì có được cuộc sống như hiện tại. Chỉ cần có ba bên cạnh, cô bé không cần phải sống trong sợ hãi nữa. Giống như ba đã nói, cô bé hoàn toàn có thể làm bất cứ điều gì mà mình muốn, và cô bé rất trân trọng điều đó.

 

"Được rồi." Cố Cảnh Hằng nhìn vào ánh mắt cương quyết của con gái, biết rằng cô bé đã hạ quyết tâm, trong mắt anh hiện lên vài tia dịu dàng. Sự cứng đầu ấy rõ ràng là thừa hưởng từ anh.

 

Cố Mộng Chi ngỡ ngàng một chút, không ngờ rằng ba lại đồng ý một cách dễ dàng như vậy. Cô bé còn chưa kịp nói gì thì đã bị Cố Cảnh Hằng cắt ngang: "Con đừng vội mừng. Ba chưa hẳn đã đồng ý cho con tham gia chương trình đó. Ba chỉ nói rằng ba sẽ bàn bạc kỹ lưỡng với chú Giang của con, nhưng nếu ba thấy việc này không có lợi hoặc gây hại nhiều hơn lợi, ba vẫn có thể từ chối. Đến lúc đó, con đừng khóc nhè."

 

Cố Mộng Chi ngoan ngoãn ngồi trên ghế, đáp lời "Vâng", tỏ vẻ rằng cô bé sẽ nghe lời. Cô bé không dễ dàng khóc đâu, lần trước cô bé khóc chỉ vì cảm thấy rất ấm ức khi Tô Tuyết Chi và bảo mẫu trong nhà đối xử quá tệ với cô bé mà thôi.

 

Chỉ cần ba không phản đối gay gắt việc cô bé tham gia chương trình, vậy là vẫn có cơ hội.

 

Hơn nữa, chú Giang luôn yêu thương cô bé, nhất định sẽ đứng về phía cô bé mà giúp cô bé thuyết phục ba.

 

Nửa giờ sau, xe của Cố Cảnh Hằng đã về đến biệt thự.

 

Giang Hòa đã ngủ mê man, đến khi Cố Mộng Chi đẩy cậu một cái, cậu mới tỉnh dậy.

 

Cố Mộng Chi: "Anh trai, đừng ngủ nữa, chúng ta về nhà rồi."

 

"Đã đến rồi sao?"

 

Giang Hòa từ từ leo xuống xe, mắt còn ngái ngủ, xoa xoa đôi mắt lờ đờ.

 

Cố Cảnh Hằng đóng cửa xe, liếc nhìn đồng hồ: "Trễ rồi, chú đã báo cho mẹ của con, tối nay con ở đây ngủ đi."

 

Giang Hòa ngáp một cái, tỏ vẻ không vấn đề gì.

 

Nhà họ Cố luôn có phòng dành cho ba anh em, nhưng họ không thường ở lại qua đêm, vì có Cố Cảnh Hằng ở đây, ba anh em chẳng thể nào ra ngoài chơi bời được.

 

Nhưng giờ có em gái ở đây, họ nguyện ý ở lại.

 

Cố Mộng Chi về đến nhà cũng đã rất buồn ngủ, sau khi đánh răng rửa mặt xong xuôi dưới sự giúp đỡ của Vương Hân, cô bé lơ mơ leo lên giường và lập tức ngủ thiếp đi. Cố Cảnh Hằng nhìn cô bé nằm trên giường, cơ thể bé nhỏ cuộn trong chăn, tạo thành một cái bọc nhỏ, anh kéo chăn đắp kỹ lại cho cô bé. Nhìn gương mặt ngây thơ thanh thản của con, lòng anh bỗng trào lên một cảm giác mềm mại.

 

Anh vừa định rời đi, bỗng nghe thấy một giọng nói ngọt ngào vang lên trong không trung: "Chúc ba ngủ ngon."

 

Cô bé đang ngủ hay là mộng du đây? Lời nói dễ thương ấy thật khiến người ta bật cười, tiểu nha đầu quả thật biết cách đánh trúng nơi mềm mại nhất trong tim ông.

 

Giọng ông nhẹ nhàng đáp lại: "Ngủ ngon, Chi Chi."

 

Vương Hân và Dì Ngô đứng dưới lầu, nghe thấy tiếng đóng cửa nhẹ nhàng, biết rằng ông chủ đã xem xong con gái, giờ lại quay về phòng làm việc.

 

Cố Cảnh Hằng ngồi xuống bàn làm việc, rồi gọi một cuộc video cho Giang Chí Ngọc.

 

Tối nay, cả ba anh em đều ở nhà họ Cố, Giang Chí Ngọc vui vẻ hưởng thụ cuộc sống hai vợ chồng, khi nhận được cuộc gọi video của Cố Cảnh Hằng, y còn trêu rằng: “Muộn thế này rồi mà còn gọi tôi làm gì?"

 

"Cảnh Hẳng."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./ba-toi-la-long-ngao-thien-trong-tieu-thuyet-nam-sinh/chuong-20.html.]

Tống Ngọc dựa vào chồng, như thể đọc được suy nghĩ của anh, hỏi: "Có phải gặp vấn đề gì về việc chăm con, nên đặc biệt đến nhờ vợ chồng mình tư vấn?"

 

Cố Cảnh Hằng đáp: "Đúng vậy."

 

Giang Chí Ngọc ngạc nhiên: "Bà xã, sao em thông minh thế, đoán phát là trúng ngay?"

 

Tống Ngọc nhéo tai chồng, cười: "Tất nhiên rồi, còn gì có thể làm khó Tổng giám đốc Cố ngoài chuyện chăm con nữa chứ?"

 

Cố Cảnh Hằng kể về việc Cố Mộng Chi muốn tham gia chương trình tạp kỹ. Về chương trình này, Giang Chí Ngọc đã biết rõ. Con trai út nhà họ Thẩm đột nhiên có ý tưởng làm một chương trình “ba chăm con” phiên bản hào môn, đã liên hệ với một số gia đình giàu có để thương lượng việc xuất hiện trên sóng, nhưng tìm được những người sẵn sàng dành thời gian để tham gia lại không nhiều.

 

Giang Chí Ngọc hỏi: "Vậy, nhìn dáng vẻ của cậu, có vẻ như không đồng ý cho con bé tham gia?"

 

Cố Cảnh Hằng: "Không chỉ là không đồng ý, mà còn cảm thấy hoàn toàn không cần thiết."

 

Tham gia tạp kỹ thì rất mệt mỏi, hơn nữa Mộng Chi còn phải đi học, nếu lại phải dành thời gian cho chương trình, liệu cô bé có chịu nổi không?

 

Giang Chí Ngọc cười: "Đây chính là suy nghĩ sai lầm của cậu rồi. Thực ra, Mộng Chi không phải là một đứa trẻ bướng bỉnh. Ngược lại, nó hiểu chuyện hơn nhiều đứa trẻ khác. Chắc chắn con bé có lý do và suy nghĩ riêng khi muốn tham gia chương trình. Cảnh Hẳng, cậu đã thực sự lắng nghe mong muốn của con bé chưa? Cậu có biết nó thực sự muốn gì không?"

 

Tống Ngọc nghe vậy, chợt nói: "Chẳng lẽ là do Mộng Chi thấy những lời đồn trên mạng?"

 

Hai người đàn ông đồng thanh hỏi: "Lời đồn gì?"

 

Tống Ngọc giải thích: "Còn không phải là lần trước Trang Doanh Doanh dẫn Cố Khánh Khánh lần đầu tiên xuất hiện trước truyền thông, nói những lời không đúng sự thật. Tóm lại, chủ yếu là mấy người hâm mộ vẻ bề ngoài của Khánh Khánh trên mạng khen cô ấy dễ thương, đáng yêu, rồi lại so sánh với Mộng Chi, bảo con bé không có khí chất của một thiên kim nhà hào môn. Thậm chí còn có những tin đồn vô lý nói rằng Mộng Chi không có tình cảm với cha ruột và ông nội, rằng ông Cố không thích cô cháu gái ‘tầm thường’ này. Họ còn bảo rằng sau khi sự việc lắng xuống, Cố Khánh Khánh sẽ được đón về nhà họ Cố."

 

Giang Chí Ngọc không kiềm chế được mà buông lời thô tục: "Toàn bịa đặt! Ai là người lan truyền những tin đồn vớ vẩn này? Ai dám vu oan con gái tôi?"

 

Cố Cảnh Hằng nhíu mày, sửa lại: "Đó là con gái tôi."

 

Chỉ của riêng anh.

 

Giang Chí Ngọc giả vờ không nghe thấy, tiếp tục nói: "Con gái tôi ở nhà được yêu thương, mấy kẻ ngoài kia chỉ là ganh tỵ thôi! Bà xã, tối nay làm một đĩa dưa chuột ngâm, anh sẽ ăn sạch, tức quá!"

 

Tống Ngọc lườm chồng một cái: "Không biết nguồn tin này từ đâu ra, nhưng có lẽ Mộng Chi đã thấy những lời đồn đại này trên mạng, nên việc nó muốn tham gia tạp kỹ cũng là điều dễ hiểu."

 

Chỉ có Cố Cảnh Hằng là vẫn giữ vẻ điềm tĩnh thường ngày, sửa lại lời vợ chồng họ: "Không phải Cố Khánh Khánh, mà là Lâm Khánh Khánh, cô bé ấy không còn là con cháu nhà họ Cố nữa."

 

Giang Chí Ngọc hỏi: "Vậy giờ cậu định làm gì?"

 

Cố Cảnh Hằng vẫn đang suy nghĩ.

 

Giang Chí Ngọc nói: "Thực ra, việc tham gia chương trình cũng có điểm tốt. Cậu nghĩ mà xem, con gái mới trở về, hai cha con các cậu chưa có nhiều thời gian bên nhau. Nếu cùng nhau tham gia chương trình, chẳng phải thời gian ở bên nhau sẽ nhiều hơn sao? Cậu cũng có thể học cách chăm sóc con gái thật tốt. Cậu muốn cả đời chỉ là một cỗ máy kiếm tiền, hay là muốn dành nhiều thời gian hơn cho con bé?"

 

Về điểm này, Cố Cảnh Hằng không cần phải suy nghĩ.

 

Anh có tiền, nhưng thứ anh quan tâm nhất lúc này không phải là tiền bạc.

 

Ý tưởng về việc có thêm thời gian bên con gái khiến anh thấy thật xúc động.

 

Giang Chí Ngọc tiếp tục: "Hơn nữa, Mộng Chi hiện tại cần kết giao thêm bạn bè. Có nhiều bạn bè chơi cùng lâu dài, con gái cậu sẽ tự nhiên trở nên cởi mở hơn, cũng có thể lấy lại sự tự tin. Cậu chẳng phải muốn đáp trả những kẻ ác ý hay sao? Chúng nó nói rằng Mộng Chi và cậu không có tình cảm? Vậy thì cậu cứ cưng chiều con gái thật nhiều cho họ thấy. Cho cả thế giới biết rằng con bé là viên ngọc quý của cậu, ai dám động vào sẽ phải trả giá! Cứ thế, chẳng ai dám xem thường con bé nữa, được cả đôi đường."

 

Tống Ngọc đồng ý với quan điểm của chồng.

 

"Cảnh Hẳng, em thấy anh có thể cân nhắc điều này."

 

~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~

Cố Cảnh Hằng gật đầu: "Tôi sẽ cân nhắc thêm, mai sẽ bàn tiếp."

 

Vừa mới cúp cuộc gọi video, anh bỗng nghe thấy tiếng khóc vọng lại từ phía xa, dường như là tiếng của Cố Mộng Chi.

Loading...