Bạch Nguyệt Quang - Chương 117: Cô Ta Cảm Thấy Cả Thế Giới Như Đã Bỏ Rơi Mình

Cập nhật lúc: 2025-04-07 00:57:43
Lượt xem: 46

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qOhGTDgg7

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vân Mộ Kiều và Cố Mẫn Mẫn đứng bên cầu thang, nhẹ nhàng chạm ly.

Không xa, Tuân Lộ bị đám đông vây kín, lời khen không ngừng vang lên.

Cô ta ngẩng đầu lên, như một con công nhỏ, tận hưởng thời khắc được mọi người chú ý.

Tất nhiên, cũng không thiếu những lời đàm tiếu.

"Con gái Cố gia đúng là ai cũng có thể làm, con điếm mới leo lên giường ấy còn chưa xử lý xong, giờ lại xuất hiện thêm một cô gái nhà quê, Cố gia sao chưa thấy đủ nhục sao?"

"Nói là con gái, ai biết có phải con ruột hay không? Chắc cả trên giường dưới giường đều gọi là ba hết."

Khi nghe những lời này, Vân Mộ Kiều sẽ liếc mắt cảnh cáo.

Nhắc nhở họ, có một số chuyện, đừng nói hiên ngang trước mặt như vậy.

Những trò cười Cố gia có thể xem, nhưng không phải có thể đem ra bàn luận khắp nơi.

Cố Mẫn Mẫn nhìn Tuân Lộ đang tận hưởng trong đám đông, lắc lắc ly rượu trong tay, nhíu mày, thì thầm với Vân Mộ Kiều: "Lẽ ra chúng ta nên làm theo kế hoạch ban đầu, sẽ an toàn hơn. Còn cậu, vì Trì Tiện mà gây ra rắc rối, nếu kế hoạch thất bại, chẳng phải công sức trước đó sẽ trở thành vô ích sao?"

Vân Mộ Kiều khẽ bĩu môi: "Mình làm vậy là để cho cô ta thấy thực lực của chúng ta, dập tắt khí thế của cô ta, như vậy sẽ dễ kiểm soát hơn.

"Vừa vào cửa, đã để cô ta làm công chúa, để mọi người hùa theo nâng niu, liệu cô ta có còn quan tâm đến Trầm Thì Dữ không?"

Cố Mẫn Mẫn liếc mắt nhìn Vân Mộ Kiều một cái.

Lời này của Vân Mộ Kiều Cố Mẫn Mẫn không hề tin.

"Đừng tưởng mình không nhìn thấy, cậu đã sớm nhận ra Tuân Lộ lén lút tiếp cận Trì Tiện, nhưng lại không ngăn cản, để cô ta làm hỏng, rồi mới đi tuyên bố chủ quyền."

Vân Mộ Kiều không phản bác.

Cô nâng ly rượu lên, nhìn Tuân Lộ trong đám đông đang cười ngượng ngùng, thở dài: "Ai bảo cô ta... dám có ý đồ với Trì Tiện chứ?"

Kể từ lúc Tuân Lộ ngồi lên ghế phụ, Vân Mộ Kiều đã thay đổi quyết định.

Một quân cờ không an phận, nhất định phải nhận một bài học nhớ đời.

Trì Tiện, bị Chu Dục Phong kéo đi rồi lén lút trở lại bên cạnh Vân Mộ Kiều làm cây cột, nghe thấy câu trả lời của Vân Mộ Kiều, cười đến nheo mắt lại.

[Quả nhiên mình là bảo bối lớn của Kiều Kiều, Kiều Kiều thật sự yêu mình!]

Vân Mộ Kiều: !!! Ôi, làm cô hết hồn.

Cố Mẫn Mẫn không để ý đến sự khác thường của Vân Mộ Kiều.

Cô ngẩng đầu nhìn lên tầng trên vài lần, hơi bực bội, nhấp một ngụm champagne, nói: "Trầm Thì Dữ có phải là người hay nói không? Cùng Úc Noãn Noãn ở trên đó lâu như vậy mà không xuống! Đẻ con còn nhanh hơn họ ấy chứ!

"Không được, mình phải lên xem thử. Dưới này đang tới cao trào, nếu không có nhân vật chính xuất hiện thì không thể tiếp tục được."

Cô đặt ly champagne lên bàn bên cạnh, định đi lên tầng.

Vân Mộ Kiều vội vàng kéo cô lại.

"Vội gì chứ, Cố Chính đã tìm nhân viên phục vụ lên mời rồi, chắc lát nữa sẽ xuống thôi."

"Ơ, có chuyện gì vậy, náo nhiệt thế?"

Chưa kịp dứt lời, giọng của Trầm Thì Dữ đã từ trên tầng vọng xuống.

Phòng tiệc lập tức im lặng, mọi ánh mắt đều đổ dồn về hướng Trầm Thì Dữ.

Vân Mộ Kiều nhìn thấy góc váy màu kem nhạt lộ ra từ sau Trầm Thì Dữ, khóe miệng khẽ cong lên một nụ cười đầy ẩn ý.

Cô ngẩng đầu lên, nhìn về phía Trầm Thì Dữ trên bậc cầu thang, lớn tiếng nói: "Tôi còn đang nghĩ đã đến lâu như vậy, sao chưa thấy Trầm tổng đâu, hóa ra là đang ở trên đó gặp gỡ mỹ nhân rồi!"

Ngay lập tức, mọi sự chú ý đều đổ dồn vào phía sau Trầm Thì Dữ.

Mọi người đều muốn nhìn xem, người nào đã làm say lòng vị trưởng tôn tương lai của Trầm gia ở Kinh Châu.

Úc Noãn Noãn nghe thấy giọng Vân Mộ Kiều, thân thể bỗng cứng lại, lập tức muốn lùi lại tránh đi.

Cô ta cảm thấy, Vân Mộ Kiều xuất hiện ở đây chắc chắn không phải chuyện tốt.

Nhưng Trầm Thì Dữ lại không hiểu được sự sợ hãi của cô ta, cứ tưởng cô ta xấu hổ.

Anh nắm tay Úc Noãn Noãn, mặc cho cô ta giãy giụa và phản đối, kéo cô ta xuống cầu thang, dứt khoát đưa cô ta đến trước mặt mọi người.

"Vừa hay giới thiệu với mọi người một chút, đây là cô Úc Noãn Noãn, bạn tri kỷ của tôi, cũng sẽ là gương mặt mới được Vạn Sâm nâng đỡ, sau này mong mọi người chú ý và giúp đỡ!"

Trầm Thì Dữ đứng trên bậc cầu thang thứ ba, trịnh trọng thông báo với tất cả mọi người.

Qua vài giây, phòng tiệc vẫn im lặng, không có tiếng vỗ tay hay đồng tình nào như Trầm Thì Dữ dự đoán.

Nụ cười ôn hòa của Trầm Thì Dữ cứng lại trên khuôn mặt, anh ta nhìn quanh, nghi hoặc hỏi: "Sao thế... có vấn đề gì sao? Tôi nói sai sao?"

Anh ta cố gắng nhớ lại từng lời mình vừa nói.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./bach-nguyet-quang-ygqv/chuong-117-co-ta-cam-thay-ca-the-gioi-nhu-da-bo-roi-minh.html.]

— Lịch sự, khiêm nhường, chẳng có gì sai cả!

Nhưng sao mọi người lại phản ứng kỳ lạ như vậy?

Không ai trả lời câu hỏi của Trầm Thì Dữ.

Sau sự im lặng ban đầu, những lời bàn tán bắt đầu vang lên.

"Cô ta không phải là vợ chưa cưới của Lục Cẩn sao? Sao lại ở cùng Trầm Thì Dữ vậy?"

"Ha, có gì lạ đâu? Cô ta dùng cách gì để trở thành vợ chưa cưới của Lục Cẩn, anh không biết sao? Lên giường ấy mà, có một lần thì sẽ có lần nữa, Lục Cẩn sa sút, Cố gia có con gái mới, cô ta đương nhiên phải tìm một người để thay thế ngay rồi."

"Trầm Thì Dữ lại có thể thích một người đàn bà không biết xấu hổ như vậy, thật sự là tôi đã nhìn lầm anh ta rồi!"

Vân Mộ Kiều lén lút ra hiệu cho Trì Tiện.

Trì Tiện hiểu ý, lập tức lộ ra vẻ mặt khó chịu, quát lên: "Im miệng hết đi, ồn ào quá!"

Lúc này, cả phòng tiệc yên tĩnh đến mức có thể nghe thấy tiếng rơi của cây kim.

Những sự thật này, lúc này chưa phải là lúc để Trầm Thì Dữ biết toàn bộ.

Dù sao nếu Trầm Thì Dữ ngay lúc này biết rằng Úc Noãn Noãn đã đính hôn với Lục Cẩn, có lẽ trong cơn thất vọng, anh ta sẽ không mời Úc Noãn Noãn đến Vạn Sâm nữa.

Vậy thì Úc Noãn Noãn chẳng phải sẽ bị bỏ lại trong tay Kiều Mộc sao?

Đây chính là điều Vân Mộ Kiều không muốn thấy nhất.

Vì vậy, để che giấu Trầm Thì Dữ, Vân Mộ Kiều đã đặc biệt nhờ Lục Du gây chút rắc rối cho Lục Cẩn, khiến anh ta không thể xuất hiện tại bữa tiệc tối nay.

Cô đã sắp xếp tất cả, làm sao có thể để người ngoài làm hỏng kế hoạch của mình được?

Lời bàn tán đã dừng lại, nhưng những câu nói đó đã rơi vào tai Trầm Thì Dữ và Úc Noãn Noãn.

Trầm Thì Dữ nhìn Úc Noãn Noãn với vẻ khó hiểu, định hỏi gì đó.

Nhưng khi đối diện với đôi mắt đầy nước mắt của Úc Noãn Noãn, anh ta lại không thể thốt ra lời nào.

Úc Noãn Noãn bị bao quanh bởi những ánh mắt đầy mỉa mai, chế nhạo, và khinh bỉ, mà Trầm Thì Dữ lại không nói gì để bênh vực cô ta.

Cô ta cảm giác như cả thế giới đã bỏ rơi mình.

Nước mắt không kiềm chế được mà trào ra.

Cô ta hất tay Trầm Thì Dữ ra, che miệng rồi chạy ra khỏi phòng tiệc.

Trầm Thì Dữ không nghĩ ngợi gì, lập tức chạy theo.

"Để tôi đi xem thử Úc Noãn Noãn nhé, cô ấy nhạy cảm lắm, nếu để Trầm thiếy thấy mặt cô ấy thảm hại như vậy, cô ấy sẽ càng khó chịu hơn." Tuân Lộ đột nhiên bước ra ngăn lại.

Trầm Thì Dữ dừng bước, nhíu mày nhìn Tuân Lộ, lạnh lùng hỏi: "Cô là ai?"

Anh không nhớ mình đã mời người này.

Tuân Lộ mặt trắng bệch, vặn vẹo ngón tay, có chút lúng túng nhìn về phía Vân Mộ Kiều và Cố Mẫn Mẫn.

Vân Mộ Kiều ra hiệu cho cô ta: "Cô đi tìm cô Úc đi, đừng để cô ấy chạy xa, cô đuổi không kịp đâu."

"Nhưng…"

Trầm Thì Dữ định phản bác, nhưng bị ánh mắt của Vân Mộ Kiều ngăn lại.

Sau khi bóng lưng Tuân Lộ biến mất, Vân Mộ Kiều mỉm cười giải thích với Trầm Thì Dữ.

Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️

"Người vừa rồi là cô Cố Cẩm Lộ, là con gái ruột mà ông Cố Thế Thừa và bà Phương Tiêm Nguyệt mới tìm về gần đây, hôm nay cô ấy theo tôi đến đây chơi.”

"Cô Cố và cô Úc đã lớn lên trong cùng một trại mồ côi, họ thân nhau như chị em, cô ấy chắc chắn biết cách an ủi cô Úc hơn là Trầm thiếu."

Trầm Thì Dữ nghe xong, vẫn có chút lưỡng lự: "Vậy những gì bọn họ vừa nói…"

"Bây giờ là lúc để bàn chuyện đó sao?" Vân Mộ Kiều không tán đồng: "Hiện tại quan trọng nhất là an ủi cô Úc, để cô ấy không gặp chuyện gì, chứ không phải truy cứu xem bọn họ đã nói gì."

Trầm Thì Dữ không nghĩ thêm nữa, tất cả tâm trí anh ta đều dồn vào Úc Noãn Noãn.

Anh suy nghĩ một chút rồi gật đầu đồng ý: "Nói cũng đúng."

Sau đó liên tục nhìn ra cửa: "Hy vọng cô Cố có thể khuyên Úc Noãn Noãn quay lại."

Vân Mộ Kiều phụ họa: "Chắc chắn sẽ làm được."

Vì con người và tiền bạc của anh ta, Tuân Lộ nhất định sẽ khuyên Úc Noãn Noãn quay lại được.

 

 

 

Loading...