Bạch Nguyệt Quang - Chương 119: Chú Cáo Nhỏ Bảo Vệ Thức Ăn
Cập nhật lúc: 2025-04-07 00:59:29
Lượt xem: 56
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7V37XoD2TV
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cố Mẫn Mẫn nghiêng đầu nhìn Úc Noãn Noãn, dù khóc đến nỗi mặt mày lem luốc nhưng vẫn xinh đẹp như tranh, mỉm cười nói: "Cô Úc không cần phải buồn đến thế, mặc dù con gái thật của Cố gia chỉ có một người là Cố Cẩm Lộ, nhưng không phải chỉ có mỗi cô là con gái giả đâu.”
"Cố gia nuôi tôi gần hai mươi năm, nhưng tôi vẫn phải bỏ lại danh phận này để trả lại cho người thật.”
"Cô Úc chỉ sống trong Cố gia có ba, bốn tháng mà thôi, có cần thiết phải tiếc nuối đến vậy không?"
Úc Noãn Noãn vẫn chưa nghĩ ra cách nào để trả lời mà không khiến mọi người nghĩ cô ta tham lam tiền bạc.
Nhưng trước khi cô ta kịp nói gì, Chu Dục Phong đã lên tiếng.
"Không tiếc mới là lạ, đó là Cố gia, trong kẽ tay rơi ra cũng là vàng, ai mà không tiếc khi bỏ qua cả một mỏ vàng chứ?"
Ám chỉ Úc Noãn Noãn tham lam tiền tài của Cố gia, trong khi lại ngầm khen Cố Mẫn Mẫn một phen.
Chu Dục Phong không thể nhịn được mà đắc ý nhìn Vân Mộ Kiều, lộ ra nụ cười đầy khoe khoang, mặt đầy chữ "khen tôi đi".
Trì Tiện sắc mặt hơi trầm xuống, quay người ngồi thẳng dậy.
Gương mặt anh vừa vặn che khuất tầm nhìn của Vân Mộ Kiều, khiến cô không thấy được vẻ mặt của Chu Dục Phong.
Chu Dục Phong: "..."
Khốn kiếp!
Sau khi Chu Dục Phong lên tiếng, mọi người lại lén lút quan sát sắc mặt của Trì Tiện.
Phát hiện ra anh không lộ vẻ không kiên nhẫn, họ tiếp tục bàn tán, âm thanh ngày càng to.
"Dù làm con gái giả, cũng nên học hỏi Cố Mẫn Mẫn, có thể bỏ qua được thì mới là người có phong độ."
"Chẳng lẽ cô ta là thứ đàn bà hạ lưu, sao có thể so với Cố Mẫn Mẫn?"
"Chỉ là một con giả mạo cũng không hiểu mình là ai, toàn bộ dinh dưỡng đều nuôi cho cái mặt này, quên mất việc phát triển trí óc rồi sao?"
Úc Noãn Noãn cảm thấy n.g.ự.c mình co thắt, nước mắt mờ đi, nhìn một vòng, cuối cùng ánh mắt dừng lại ở Vân Mộ Kiều và Cố Mẫn Mẫn.
【Hệ thống, có phải Vân Mộ Kiều và Cố Mẫn Mẫn đã tìm Tuân Lộ tới để khiến tôi khó chịu không?】
【Xin lỗi kí chủ, hệ thống này không có chức năng điều tra sự thật, cần kí chủ tự tìm hiểu và phân tích.】
Úc Noãn Noãn gần như phát điên.
【Hệ thống nhắc nhở: Phát hiện kí chủ cảm xúc d.a.o động quá lớn, xin kí chủ bình tĩnh, nếu không hệ thống sẽ tạm thời đóng tất cả quyền sử dụng hệ thống cửa hàng.】
Câu này như một cái gậy đánh vào đầu cô ta.
Úc Noãn Noãn lập tức cố gắng điều chỉnh cảm xúc, dời tầm mắt khỏi Cố Mẫn Mẫn và Vân Mộ Kiều.
Cô ta không dám nhìn họ thêm một lần nữa, vì cô ta sợ rằng cảm xúc đang rối loạn sẽ hoàn toàn sụp đổ.
Cô ta quay ánh mắt sang Trầm Thì Dữ, người đang lo lắng nhìn cô ta.
Tỏ vẻ dễ thương và yếu đuối nói: "anh Thì Dữ, anh tin em đi, em không có ý định chiếm đoạt ba mẹ của Lộ Lộ đâu, em chỉ lo lắng cậu ấy bị lừa thôi, nên mới hỏi thêm một chút."
Đối với Úc Noãn Noãn mà nói, lúc này điều quan trọng nhất là phải giữ vững vị trí của Trầm Thì Dữ.
Chỉ cần Trầm Thì Dữ đứng về phía cô ta, nói vài lời giúp cô ta, thì vẫn còn cơ hội xoay chuyển tình thế.
"Noãn Noãn, cậu nói linh tinh gì vậy? Ba mẹ của mình không phải cũng là ba mẹ của cậu sao?"
Trầm Thì Dữ vừa mở miệng định an ủi Úc Noãn Noãn, thì Tuân Lộ kích động chen vào.
Tuân Lộ kéo Úc Noãn Noãn, người đang bước về phía Trầm Thì Dữ, rồi tiếp tục nói với giọng buồn bã: " Noãn Noãn, chúng ta đều là con của ba mẹ, chúng ta đều có tình cảm sâu đậm với nhau, tại sao lại phải phân biệt ai thật ai giả chứ?
"Chúng ta là con người chứ phải là đồ vật đâu. Các cô gái nên giúp đỡ lẫn nhau, không phải sao?"
Tuân Lộ sẽ không để Trầm Thì Dữ có cơ hội lên tiếng, cũng không để Úc Noãn Noãn thực hiện được điều cô ta mong muốn.
Bởi Tuân Lộ nhận ra Trầm Thì Dữ rất quan tâm đến Úc Noãn Noãn.
Một khi Trầm Thì Dữ lên tiếng bênh vực Úc Noãn Noãn, họ sẽ đứng về cùng một chiến tuyến.
Lúc đó, Trầm Thì Dữ sẽ không thể nhìn thấy cô ta nữa.
Vì vinh hoa phú quý của bản thân, Tuân Lộ đành phải hy sinh Úc Noãn Noãn.
Những lời này của Tuân Lộ thực sự khiến Trầm Thì Dữ nhìn cô ta bằng con mắt khác.
"Cô Cố thật là rộng lượng, tôi rất kính phục."
Cố Mẫn Mẫn cũng cảm thấy khá bất ngờ khi Tuân Lộ nói ra những lời này.
Nếu không biết trước Tuân Lộ là người như thế nào, Cố Mẫn Mẫn có thể đã cảm động rồi.
May mà Cố Mẫn Mẫn hiểu rõ về con người Tuân Lộ, không bị như Trầm Thì Dữ, bị cô ta lừa dối bằng lời nói.
"Ý tưởng của Tuân Lộ rất tốt, nhưng tôi và cô Úc có một số ân oán cũ, có lẽ sẽ không thể hòa thuận như cô mong muốn."
"Thêm nữa, tôi đã chính thức rời khỏi Cố gia, suốt những năm qua tôi đã cố gắng trả lại những gì gia đình đã nuôi dưỡng tôi. Tiền bạc mà Cố gia đã chi cho tôi, tôi cũng đã trả lại đầy đủ."
"Giờ chúng tôi không còn nợ gì nhau nữa, không cần tiếp tục dây dưa."
Trầm Thì Dữ không đồng ý với thái độ của Cố Mẫn Mẫn.
"Cố tổng, cô Cố vừa mới quay lại Cố gia, chưa rõ những ân oán giữa hai người, cô ấy cũng không phải là cấp dưới của cô, thái độ như vậy có thể làm cô ấy sợ đấy."
Cố Mẫn Mẫn nhướn mày, không nói gì.
Cô ghét nhất kiểu người như Trầm Thì Dữ, luôn thương xót người yếu.
Thấy Trầm Thì Dữ hoàn toàn mất tập trung, Úc Noãn Noãn hoảng hốt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./bach-nguyet-quang-ygqv/chuong-119-chu-cao-nho-bao-ve-thuc-an.html.]
【Hệ thống, sử dụng thẻ kỹ năng mê hoặc cấp trung cho Trầm Thì Dữ!】
【Thông báo hệ thống: Đã sử dụng thẻ kỹ năng mê hoặc cấp trung cho Trầm Thì Dữ, trừ 8000 điểm tín dụng!】
Vô tình nghe thấy âm thanh máy móc của hệ thống, Vân Mộ Kiều cảm thấy trong lòng căng thẳng.
Cô cảnh giác quan sát những người xung quanh, chú ý từng biểu cảm trên khuôn mặt của họ.
Úc Noãn Noãn đang sử dụng kỹ năng tấn công ai?
Hay là Úc Noãn Noãn đang tấn công cô, và kỹ năng sẽ có hiệu quả với cô không?
Nghĩ đến khả năng sau này, Vân Mộ Kiều nắm c.h.ặ.t t.a.y Trì Tiện hơn một chút.
Nhưng rất nhanh, cô lại cố gắng vung tay ra khỏi tay Trì Tiện, muốn tránh xa anh.
Biết đâu cô sẽ giống như bốn chị em nhà họ Sầm, bị Úc Noãn Noãn điều khiển bằng kỹ năng.
Biết đâu, nếu cô phát điên, lại làm tổn thương Trì Tiện thì sao?
Vân Mộ Kiều không thể tách tay khỏi Trì Tiện.
Trì Tiện nhanh chóng nắm lại tay cô một cách mạnh mẽ.
Anh không nhìn vào mắt Vân Mộ Kiều, cũng không nói gì, cả lời nói lẫn trong lòng.
Nhưng Vân Mộ Kiều đã hiểu ý anh.
— Anh luôn ở đây.
Lo lắng của Vân Mộ Kiều sẽ không xảy ra.
Úc Noãn Noãn rất nhanh đã hành động, cho thấy mục tiêu bị tấn công chính là Trầm Thì Dữ.
Ánh mắt của Úc Noãn Noãn tràn đầy hy vọng nhìn vào Trầm Thì Dữ, gọi: "Anh Thì Dữ..."
"Chuyện của Cố gia để sau hãy nói, ở đây không thích hợp lắm phải không?" Trì Tiện đột nhiên lên tiếng ngắt lời Úc Noãn Noãn.
Úc Noãn Noãn nghiến răng, trừng mắt nhìn Trì Tiện.
Trì Tiện trực tiếp bỏ qua ánh mắt của cô ta, tiếp tục nói: "Dù là con gái thật hay giả, thì cũng đều là người Cố gia. Bất kỳ quyết định nào, hay lời hứa nào mà không thể thực hiện, sẽ khiến Cố gia trở thành trò cười của cả Tân Hải."
Trì Tiện lại quay mắt về phía Trầm Thì Dữ.
"Hơn nữa, Trầm thiếu không có liên quan gì với Cố gia, nếu cứ nhúng tay vào chuyện nhà người ta, liệu có thích hợp không?"
Đôi mắt có chút m.ô.n.g lung của Trầm Thì Dữ theo âm thanh hướng về phía Trì Tiện.
Anh ta hơi cứng đờ, gật đầu tán thành: "Trì thiếu nói rất có lý, là tôi đã quá lấn lướt."
Úc Noãn Noãn vội vàng gọi thêm một lần nữa.
Trầm Thì Dữ vừa quay đầu lại, thì Vân Mộ Kiều ngay lập tức đứng dậy.
Điều này khiến Úc Noãn Noãn phải nuốt lại những lời định nói ra.
"Trì Tiện, buổi tiệc mà Trầm thiếu tổ chức chán quá, em còn tưởng mình bước vào ủy ban khu phố cơ, chỉ toàn là chuyện vặt vãnh gia đình, còn khóc lóc nữa, thật là mất vui quá đi.”
"Chúng ta về thôi, lần sau em không muốn đến buổi tiệc của Trầm thiếu nữa."
Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️
Trì Tiện cũng đứng dậy ngay sau đó: "Vậy thì không đến nữa."
Úc Noãn Noãn đã tiêu tốn 8000 điểm, sử dụng thẻ kỹ năng để quyến rũ Trầm Thì Dữ .
Nhưng lần nào cũng bị Vân Mộ Kiều và Trì Tiện ngắt lời, khiến cô ta tức giận đến mức suýt kéo rách chiếc váy.
Vân Mộ Kiều dường như không nhìn thấy ánh mắt đầy thù hận của Úc Noãn Noãn, cô khẽ mỉm cười rồi nói lời từ biệt với Trầm Thì Dữ.
Sau đó, cô quay sang Tuân Lộ: "Thời gian không còn sớm nữa, Lộ Lộ cùng chúng tôi về đi. Nếu không đưa cô về an toàn, dì Phương sẽ trách tôi mất."
Tuân Lộ do dự nhìn Úc Noãn Noãn.
Vân Mộ Kiều hiểu ý, lại nói với Úc Noãn Noãn: "Cô Úc hiện tại vẫn là con gái Cố gia, nếu đã về Tân Hải, cũng nên quay về gặp mặt các trưởng bối nhỉ. May mà Lộ Lộ ở đây, cô ấy có thể làm bạn với cô."
Úc Noãn Noãn không ngờ Vân Mộ Kiều lại đột ngột nói chuyện với mình, ánh mắt đầy thù hận và độc ác không kịp che giấu, cô ta chỉ biết vội vàng cúi đầu để che giấu.
"Vậy cô Úc đã đồng ý rồi, chúng tôi đi trước nhé."
Vân Mộ Kiều mặc định hành động cúi đầu của Úc Noãn Noãn thành động tác đồng ý.
Không cho cô ta cơ hội phản bác hay từ chối, Vân Mộ Kiều liền dẫn đầu bước ra khỏi phòng tiệc.
Úc Noãn Noãn nghiến răng, bất lực nhìn Trầm Thì Dữ.
Hy vọng anh ta sẽ giữ mình lại.
Nhưng Trầm Thì Dữ lại không hiểu ý cô ta, chỉ lo lắng xin lỗi Trì Tiện.
"Trì thiếu, hôm nay tôi tiếp đãi không chu đáo, mong được thứ lỗi!"
Trì Tiện gật đầu một cách kiêu ngạo, quay người nhanh chóng đuổi theo Vân Mộ Kiều.
Anh bám sát bên cạnh Vân Mộ Kiều, như một con ch.ó sói nhỏ bảo vệ thức ăn, che chắn cô khỏi sự tiếp cận của Chu Dục Phong.
Chu Dục Phong: "..."
Úc Noãn Noãn nhìn qua nhìn lại giữa hai người.
Cô ta dậm chân, tức giận đi theo sau.