Bạch Nguyệt Quang - Chương 134: Ngày Vui Như Thế, Sao Lại Khóc?
Cập nhật lúc: 2025-04-10 01:09:11
Lượt xem: 29
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tiệc mừng đính hôn của Vân Mộ Kiều và Trì Tiện kết thúc trong sự vui vẻ, sau đó, Cố Mẫn Mẫn và Trì Ninh dẫn đường, đưa tất cả khách mời đến Cố gia.
Họ đã lên kế hoạch kỹ lưỡng cho vở kịch này.
Nếu không có khán giả, chẳng phải mọi chuyện sẽ uổng công sao?
Vân Mộ Kiều và Cố Mẫn Mẫn nhờ Trì Yến Tiêu và Thôi Phương Phi hỗ trợ.
Họ nhờ hai người lên tiếng mời mọi người đến Cố gia.
Dù sao đi nữa, đây là bữa tiệc được Cố gia chính thức gửi thiệp mời, mọi người đều là đối tác trong giới kinh doanh, không tham dự thì không hợp lý cho lắm.
Mọi người đồng thanh tán thành, lần lượt rời đi.
Theo xe sau của Cố Mẫn Mẫn và Trì Ninh, mọi người đều đi đến Cố gia.
Nhưng Vân Mộ Kiều thì cùng Trì Tiện quay về khu nghỉ dưỡng Tiên Vân.
Cảnh tượng này, không thể tận mắt chứng kiến, thật là một điều đáng tiếc.
Nhưng nếu vì người khác mà bỏ qua Trì Tiện, thì cô ấy sẽ còn cảm thấy tiếc nuối hơn.
Trên đường trở về khu nghỉ dưỡng Tiên Vân, miệng cô vẫn mỉm cười, đôi mắt cô tràn đầy niềm vui nhìn Trì Tiện đang hớn hở.
Nhưng trong sâu thẳm đôi mắt ấy lại ẩn chứa một nỗi buồn sâu sắc.
Lúc pháo hoa nở rộ trên mặt biển, Vân Mộ Kiều đã nghe thấy âm thanh của hệ thống.
【Kí chủ, chúc mừng bạn, nguyện vọng đã được đáp ứng!】
Đây là lần đầu tiên cô nghe thấy lời khen từ hệ thống.
Lẽ ra cô phải cảm thấy vui mừng, nhưng những ký ức ùa về trong đầu khiến cô đau đớn đến mức không thể chịu đựng nổi.
Đó là ký ức của cô trong sách, hay nói đúng hơn, là ký ức của cô trong kiếp trước.
Đó là sự thật tàn nhẫn mà cô chưa từng thấy trong giấc mơ.
Cũng là buổi tiệc đính hôn của cô và Trì Tiện.
Nhưng trong ký ức đó,
Khi cô gật đầu đồng ý, đột nhiên trở thành một con rối bị cốt truyện điều khiển.
Cô bỏ lại Trì Tiện đang cầm nhẫn.
Cô lái xe đến một tòa nhà đang dở dang.
Ở đó có những tên cướp mà cô đã thuê.
Và người bị bắt cóc là Úc Noãn Noãn.
Mọi chuyện tiếp theo, giống như những gì cô thấy trong giấc mơ.
Úc Noãn Noãn được nam chính và các nam phụ cùng nhau cứu ra, rồi họ thổ lộ tình cảm, yêu thương nhau.
Còn cô, trở thành đối tượng xả giận của bọn cướp.
Khi trời sáng, những con thú lui bước.
Trì Tiện tìm thấy cô trong tình trạng như một mảnh vải rách trong tòa nhà bỏ hoang.
Tuy nhiên ban nãy Vân Mộ Kiều che giấu rất khéo, Trì Tiện không phát hiện ra sự khác lạ này.
Khi đi qua ngã rẽ về Cố gia, Trì Tiện cố ý giảm tốc độ, hỏi Vân Mộ Kiều: "Thật sự không đi xem sao? Chắc sẽ rất náo nhiệt đó."
Vân Mộ Kiều mỉm cười lắc đầu: "Về nhà thôi!"
Cô chỉ muốn ở bên Trì Tiện.
Cô tuyệt đối không thể giống như trong ký ức.
Bỏ lại chồng sắp cưới trong tiệc đính hôn vì người khác.
Giống như một cô gái không ra gì.
Không.
Giống như một kẻ hèn hạ!
Trì Tiện nghe vậy, những lo âu trên trán nhanh chóng biến mất.
Anh đạp mạnh chân ga, bỏ lại Cố gia phía sau càng ngày xe càng lái xa hơn.
Vân Mộ Kiều và Trì Tiện tình tứ, đầy ân ái, dịu dàng.
Trong khi đó, Cố gia lại chìm trong không khí u ám.
Cố Thế Thừa, Phương Tiêm Nguyệt và Tuân Lộ đều rất coi trọng buổi tiệc tối nay.
Họ đã chuẩn bị trang phục từ sớm, ngồi chờ khách.
Vì buổi tiệc này được tổ chức để chào mừng cô con gái ruột mới tìm lại được, Cố Thế Thừa và Phương Tiêm Nguyệt đã gửi đi rất nhiều thiệp mời.
Tuy nhiên, sau khi chờ đợi lâu, họ lại nhận được tin tức rằng khách mời của họ không thèm nói câu nào, đồng loạt kéo nhau đến Trì gia, tham gia tiệc đính hôn của Trì Tiện và Vân Mộ Kiều!
Cố Thế Thừa và Phương Tiêm Nguyệt mặt mày đỏ bừng, trắng bệch.
Họ đối mặt với Lục gia đã đến từ sớm với nụ cười chế giễu, chỉ cảm thấy vô cùng xấu hổ.
Cặp vợ chồng gọi điện hỏi thăm tình hình.
Họ nhắc nhở rằng buổi tiệc Trì gia đã kết thúc, mong mọi người hãy đến đây càng sớm càng tốt.
Những người đó đều là lão làng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./bach-nguyet-quang-ygqv/chuong-134-ngay-vui-nhu-the-sao-lai-khoc.html.]
Một mặt họ nâng ly chúc mừng Vân Mộ Kiều và Trì Tiện, mặt khác lại thoải mái nói dối lừa gạt Cố Thế Thừa và Phương Tiêm Nguyệt.
“Lão cố, hôm nay con tôi thi không đỗ, mẹ nó đang mắng nó, chúng tôi chắc sẽ đến muộn một chút, đừng có giận nhé!”
“Tiêm Nguyệt à, tôi đã trên đường đi rồi, đừng lo, sắp tới nơi rồi! bà không biết đâu, tôi đã đặc biệt đặt một bộ váy từ nước ngoài, chuẩn bị mặc cho sự kiện hôm nay. Ai ngờ đối phương lại sơ suất, để ai đó giẫm lên váy mà không biết. Bà biết đấy, váy của nhà này, sau này tôi không mua nữa! Hừ, chuyện nhỏ như vậy, vì chút chuyện này mà làm hỏng việc của người khác, thế này chẳng phải là chúng tôi quá nhỏ mọn sao?”
“Chú Cố , cháu vừa tan ca, định đi luôn, ai ngờ cấp dưới lại bất cẩn, gây ra một lỗi lớn, kéo cháu phải làm thêm giờ để sửa chữa. Chú Cố, mọi người đừng đợi cháu, đợi xong việc cháu sẽ lập tức đến ngay!”
“Dì Phương, cháu vừa chia tay với bạn trai thứ mười tám, tâm trạng không tốt. Bây giờ cháu đang ở bờ biển, hóng gió một chút. Khi nào tâm trạng tốt lên cháu sẽ đến ngay!”
……................................
Miệng thì cố gắng xã giao, nhưng hành động lại chẳng che giấu gì.
Những bức ảnh về buổi tiệc đính hôn được chia sẻ tràn lan trên vòng bạn bè.
Dòng chú thích đều là “rất may mắn được chứng kiến khoảnh khắc này, chúc hai người trăm năm hạnh phúc”.
Rõ ràng là đang khoe khoang về thế lực hùng hậu của Trì gia, vả thẳng vào mặt Cố Thế Thừa và Phương Tiêm Nguyệt.
Nhưng Cố Thế Thừa và Phương Tiêm Nguyệt lại không vạch trần sự việc.
Đây chính là sự ăn ý giữa những người trưởng thành.
Tính toán thiệt hơn.
Chỉ khi không còn cách nào khác, họ mới cắt đứt quan hệ.
Hiện tại họ đang đối đầu với Lục gia.
Nếu lúc này lại đắc tội với Trì gia, và cùng lúc đối đầu với hầu hết các gia đình giàu có ở Tân Hải.
Đó sẽ là một cú giáng mạnh vào Cố gia.
Cố gia không thể chịu nổi những hậu quả khi vạch mặt đối phương.
Cố Thế Thừa và Phương Tiêm Nguyệt trong lòng tức giận đến mức muốn ói máu, nhưng chỉ có thể nghiến răng nhẫn nhịn.
Dù Cố gia và Phương gia liên thủ, quyền lực dù sao cũng không thể cùng lúc đối đầu với toàn bộ các gia đình quyền quý ở Tân Hải.
Vào lúc này, Lục Cẩn dẫn Úc Noãn Noãn đến muộn.
Úc Noãn Noãn khoác lên mình bộ đồ lấp lánh, lạnh lùng nhìn Cố gia vắng tanh, cười nhạo họ: “Mất mặt quá.”
Phương Tiêm Nguyệt đang tức giận, nghe thấy liền lao lên tát Úc Noãn Noãn một cái.
“Cô là cái thá gì mà dám nói chuyện như vậy với tôi?!”
Trì gia đã không cho họ thể diện thì thôi đi, vậy mà một người đàn bà lẳng lơ như cô ta lại dám lên mặt với bà ta.
Cứ tưởng Phương Tiêm Nguyệt là người dễ bị bắt nạt sao?
Úc Noãn Noãn ôm mặt, mắt tràn ngập căm phẫn nhìn Phương Tiêm Nguyệt, nước mắt ngay lập tức rơi xuống.
Phương Tiêm Nguyệt thấy cô ta khóc thì càng thêm bực bội.
“Ngày đẹp thế này, khóc cái gì mà khóc? Mất ba mẹ hay mắc bệnh nặng gì à?!”
Nói xong, bà ta lại định vung tay tát Úc Noãn Noãn một cái.
Lần này, tay của Phương Tiêm Nguyệt không thể tát vào mặt Úc Noãn Noãn.
Lục Cẩn đã ngăn lại.
“Bà Phương, nếu bà không công nhận Noãn Noãn là con gái, thì thôi. Dù sao cô ấy cũng là vợ chưa cưới của tôi.”
“Bà cứ đánh mắng cô ấy như thế, có phải quá coi thường tôi rồi không?!”
Phương Tiêm Nguyệt không chút sợ hãi, những vẫn lùi lại một bước.
“Lục Cẩn, cậu mới là cần chú ý đến thái độ nói chuyện đó!”
“Cậu còn tưởng mình vẫn là người đứng đầu Lục gia, mọi người sẽ phải chiều chuộng cậu sao?
“Nếu không phải vì mặt mũi của ông cụ nhà cậu, cậu nghĩ đến giờ này cậu còn có tư cách đứng ở đây nói chuyện với tôi sao?”
Lời lẽ sắc bén của Phương Tiêm Nguyệt không khiến Lục Cẩn nhíu mày.
Anh ta chỉ cúi xuống thì thầm vào tai Phương Tiêm Nguyệt mấy câu về những lỗ hổng trong dự án hợp tác giữa Úy Lam và Tinh Dã.
Khuôn mặt Phương Tiêm Nguyệt chỉ còn lại vẻ kinh hoàng.
“Cậu vì cái người đàn bà này mà đem dự án Tinh Dã ra đe dọa tôi?”
Lục Cẩn khuôn mặt lạnh lùng vô cảm.
“Bà Phương, là bà đã nói những lời không phải với tôi trước, tôi chỉ đáp trả mà thôi.”
Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️
Úc Noãn Noãn yếu ớt dựa vào Lục Cẩn, giọng nói dịu dàng nói theo: “Bà Phương, chính bà đã ăn nói thiếu cẩn trọng, sao có thể đổ hết trách nhiệm lên tôi như vậy được?”
Phương Tiêm Nguyệt tức giận đến mức cười khẩy, tay run run chỉ vào Lục Cẩn và Úc Noãn Noãn.
“Được rồi, Lục Cẩn, cậu tài giỏi lắm!”
“Cậu và con đàn bà này đúng là một cặp trời sinh, xứng đáng bị cô ta cắm........…” sừng.
Còn chưa kịp nói xong chữ "cắm sừng".
Những chiếc xe sang, dẫn đầu là chiếc Maybach của Cố Mẫn Mẫn, lần lượt lái vào Cố gia.
Phương Tiêm Nguyệt không còn tâm trạng để tức giận với Lục Cẩn và Úc Noãn Noãn nữa.
Bà ta vội vàng chỉnh lại trang phục, nở nụ cười chuyên nghiệp, cùng Cố Thế Thừa tiến lên chào đón.