Bạch Nguyệt Quang - Chương 136: Cố Thế Thừa Chính Là Một Kẻ Giả Nhân Giả Nghĩa!

Cập nhật lúc: 2025-04-10 01:10:35
Lượt xem: 35

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9ABI0AOJHL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bữa tiệc vẫn diễn ra một cách suôn sẻ.

Sau khi tất cả khách mời đã đến đông đủ.

Cố Thế Thừa long trọng giới thiệu con gái ruột của ông ta và Phương Tiêm Nguyệt – Cố Cẩm Lộ.

Tuân Lộ mặc một chiếc váy công chúa được thiết kế riêng cho cô ta, từ từ bước xuống từ tầng trên.

Những ngày qua, việc huấn luyện đã bắt đầu có hiệu quả.

Cô ta toát lên một khí chất tao nhã, điềm tĩnh, thái độ không thấp kém mà cũng không kiêu ngạo.

Hoàn toàn không giống một cô gái xuất thân từ cô nhi viện.

Đối mặt với sự kiện lớn như vậy, bề ngoài không hề lộ vẻ ngượng ngùng hay căng thẳng.

Lớp trang điểm tinh xảo khiến cô ta trông dịu dàng, ngoan ngoãn hơn so với bình thường.

Khi nói chuyện, giọng nói nhẹ nhàng, mềm mại, thỉnh thoảng lại phát ra một vài từ ngọt ngào làm dịu bầu không khí.

Cô ta hoàn toàn phù hợp với hình ảnh "cô con gái nhỏ dễ thương" mà mọi người ba đều mong muốn.

Sau khi trải qua hai cô con gái không làm cho mình yên tâm là Cố Mẫn Mẫn và Úc Noãn Noãn, Cố Thế Thừa và Phương Tiêm Nguyệt đối với Tuân Lộ đều cực kỳ hài lòng, thậm chí có thể nói là hoàn toàn thỏa mãn.

Họ thậm chí muốn cho cả thế giới biết Tuân Lộ là viên ngọc quý trong lòng bàn tay của họ.

Về chuyện đuổi Úc Noãn Noãn ra khỏi Cố gia, Cố Thế Thừa chỉ đề cập qua loa ở cuối phần giới thiệu. Dường như ông ta không muốn nhắc đến cái tên đó chút nào.

Điều kỳ lạ là, Úc Noãn Noãn không hề làm ầm ĩ hay gây rối vì Cố gia đã tìm lại được "con gái thật", và đuổi cô ta, "con gái giả", ra khỏi Cố gia. Cô ta chỉ đơn giản là cuộn mình trong vòng tay của Lục Cẩn, lặng lẽ rơi nước mắt. Khi khóc đủ rồi, cô ta im lặng lên lầu và thu dọn hành lý. Cả quá trình, cô ta không nói một câu nào.

Ngược lại, Lục Chính Phi đột nhiên đứng ra.

“Cố tổng, ban đầu ông muốn tiếp nhận cô con gái nào, đuổi cô con gái nào, đó là việc của Cố gia, không tới lượt chúng tôi, Lục gia, can thiệp. Nhưng như mọi người đều biết, cô Úc là vợ chư cưới của Lục Cẩn. Lúc trước, Lục gia chúng tôi đồng ý hôn sự này là vì cô  Úc được cho là con gái thật của Cố gia. Bây giờ ông nói không phải, lại còn đuổi cô ấy đi, vậy Lục gia chúng tôi phải làm sao đây?”

Cố Thế Thừa không thể ngờ Lục gia lại đột nhiên gây sự vào lúc này. Rõ ràng trước đó hai bên đã thỏa thuận xong xuôi!

Ông ta kiềm chế cơn giận, nói: “Vì cô Úc và Cố gia không còn quan hệ gì, việc hôn nhân giữa Cố gia và Lục gia cũng từ nay chấm dứt. Hai bên con cái sau này lấy ai, cưới ai, không còn liên quan gì đến nhau nữa.”

Cố Thế Thừa hy vọng người Lục gia hiểu rõ ý trong lời nói của ông ta, đừng tiếp tục gây rối, khiến mọi người đều khó xử.

Lục Chính Phi lại không vừa lòng, không buông tha, nói tiếp: “Cố tổng, nếu ông nói vậy, tôi thật sự không vui rồi. Nói là chấm dứt, không còn liên quan gì sao? Khi đính hôn, Cố gia đột nhiên thay đổi đối tượng liên hôn từ Cố Mẫn Mẫn sang Úc Noãn Noãn, nói cô ấy là con gái thật của Cố gia. Lục gia chúng tôi, vì tỏ thái độ coi trọng, đã đồng ý tặng một trăm triệu tiền sính lễ. Bây giờ ông nói hủy hôn nhẹ nhàng như vậy, nhưng một trăm triệu tiền sính lễ ông lại chẳng nhắc đến, có phải coi Lục gia chúng tôi là kẻ ngốc không?”

Cố Thế Thừa tức giận đến muốn bốc khói.

Ông ta rốt cuộc cũng hiểu vì sao Lục gia lại chấp nhận bỏ qua khoản lợi nhuận 1.5% mà không đòi lại. Thì ra họ đang chờ thời điểm này!

Nhưng ông ta cũng không sợ, chuyện hôn ước ban đầu ra sao, rất nhiều người đều đã chứng kiến.

Lỗi thuộc về Lục gia!

Cố Thế Thừa mạnh mẽ nói: “Lục Chính Phi, nói ngược lại thì không ai dám nói là mình đứng thứ nhất đâu. Chuyện hôn sự giữa Lục Cẩn và Úc Noãn Noãn là thế nào, mọi người đều rõ ràng! Nếu không phải gia đình mấy người không thể kiểm soát được bản thân, gây ra vụ bê bối lớn, làm ảnh hưởng đến danh dự Cố gia, thì sao lại có chuyện cho người chiếm đoạt danh tiết con gái tôi? Nói mà không biết xấu hổ, gia đình mấy người mới đúng là không biết xấu hổ đó!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./bach-nguyet-quang-ygqv/chuong-136-co-the-thua-chinh-la-mot-ke-gia-nhan-gia-nghia.html.]

“Lục gia không ít người không thể kiểm soát bản thân.”

“Từ ông nội cho đến cháu trai, ai cũng vậy.”

Câu nói này của Cố Thế Thừa đã đắc tội toàn bộ đàn ông trong Lục gia.

Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️

Ngay lập tức, họ đồng loạt lên tiếng chỉ trích Cố Thế Thừa.

“Cái gì gọi là cho người chiếm đoạt danh tiết? Dù không phải Úc Noãn Noãn, mà là Cố Mẫn Mẫn, chẳng phải cô ta cũng là con gái giả sao? Cố gia các ông chỉ muốn dùng con gái giả để qua mặt chúng tôi à!”

“Lục gia chúng tôi dù sao cũng là con ruột, không giống Cố gia, ai biết con của các ông là từ đâu ra! Có khi Cố Thế Thừa ông cũng là loại không rõ nguồn gốc!”

“Đừng có làm ra vẻ Cố gia các ông trong sạch lắm, Cố Thế Thừa ông chỉ là một kẻ giả nhân giả nghĩa mà thôi!”

“Mới phát hiện Cố Mẫn Mẫn không phải con ruột thì lập tức đuổi ra khỏi nhà, rồi giả vờ nói để lại phòng cho cô ấy, hừ! Mười mấy hai mươi năm tình cảm, sao lại thua được chút m.á.u mủ được!”

“Cứ nói Úc Noãn Noãn là do Lục gia chúng tôi ép các ông nhận, các ông còn chút sĩ diện không? Chúng tôi có ép các ông không, có kề d.a.o vào cổ các ông không? Các ông nhận con gái này là vì không nỡ từ bỏ những lợi ích mà Lục gia đã hứa hẹn! Bây giờ con gái ruột trở về, Lục Cẩn lại sa sút, các ông lập tức muốn đuổi người đi, chẳng khác gì qua cầu rút ván, còn không bằng loài cầm thú!”

Lục gia người đông thế mạnh, Cố Thế Thừa và Phương Tiêm Nguyệt chỉ có hai người, không thể chống đỡ được.

Tuân Lộ lại muốn duy trì hình ảnh yếu đuối ngoan ngoãn của mình, không tiện quát tháo họ trước mặt nhiều người, nên đành im lặng.

Ba người cứ bị người Lục gia chỉ thẳng vào mũi mà mắng chửi, kết quả là bị bêu xấu một cách thảm hại.

Trong khoảnh khắc mọi người đang chăm chú xem cảnh náo nhiệt, Cố Mẫn Mẫn lặng lẽ rút về phía sau đám đông, rồi ra hiệu cho một cô người giúp việc ở góc phòng.

Cô giúp việc hiểu ý, vòng qua đám người, đi ra ngoài phòng tiệc, hướng về phía cổng Cố gia.

Ngay khi Cố Thế Thừa không biết phải phản ứng lại thế nào, thì từ trên lầu bỗng vang lên tiếng la hét chói tai của Úc Noãn Noãn, cắt ngang cuộc tranh cãi của họ.

“A——!!!

Có kẻ trộm!!”

Mọi người vẫn chưa kịp phản ứng lại chuyện gì đang xảy ra, thì Trần Dục Minh, vốn luôn đứng cạnh Chu Dục Bá, đã lao vọt lên lầu.

Ngay sau đó, mới là Lục Cẩn và Chu Dục Bá.

Cố Mẫn Mẫn cười một cách đầy ẩn ý.

Cô khẽ nói với Chu Dục Phong: "Nhìn anh trai anh kìa, cứu mỹ nhân mà chậm một bước, đáng đời độc thân."

Chu Dục Phong nghe xong, cả người run lên một cái.

Trong lòng anh không khỏi cảm thấy có chút vui mừng.

May mà anh trai anh phản ứng chậm, nếu không hôm nay có lẽ chính anh sẽ là người đứng ra chỉ trích Cố gia rồi!

 

Loading...