Bạch Nguyệt Quang - Chương 174: Nếu Không Thể Giải Quyết Được Phần Chuôi, Thì Chỉ Còn Cách Giải Quyết Người Cầm Chuôi.

Cập nhật lúc: 2025-04-16 00:25:12
Lượt xem: 19

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V37XoD2TV

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bùi Cảnh Thần luôn theo dõi xu hướng dư luận trên mạng.

Anh ta cố gắng tìm một cơ hội thích hợp, sử dụng những bức ảnh khỏa thân của Diêu Nhị để phân tán sự chú ý của công chúng và ngọn lửa dư luận, giúp Úc Noãn Noãn thoát khỏi tình huống khó khăn.

Tuy nhiên, chưa kịp có cơ hội cứu vớt nữ chính, Úc Noãn Noãn đã rơi vào bước đường cùng.

Anh ta vội vàng liên lạc với Úc Noãn Noãn, muốn an ủi cô ta vài câu.

Nhưng phát hiện ra rằng không thể liên lạc được với cô ta.

Bùi Cảnh Thần không bỏ cuộc, anh ta tiếp tục kêu gọi những fan trong nhóm để bảo vệ Úc Noãn Noãn.

Chỉ cần Úc Noãn Noãn nhìn thấy tình yêu của họ dành cho cô ta, cô ta chắc chắn sẽ không bỏ cuộc!

Nhưng ngay sau đó, anh ta phát hiện ra rằng, rất nhiều fan sau khi xem các thông tin trên mạng đã quyết định rời bỏ và hủy theo dõi.

Bùi Cảnh Thần tức giận đến mức muốn nhổ tóc của mình luôn.

"Mọi người không phải luôn miệng nói là yêu Noãn Noãn sao?”

"Một vài lời đồn đại trên mạng mà đã thay đổi được suy nghĩ của mọi người, tình yêu của mọi người thật quá hời hợt!”

"Bây giờ là lúc Noãn Noãn cần chúng ta, làm sao chúng ta có thể bỏ cuộc được?!”

"Chúng ta phải đoàn kết, phải đồng lòng chống lại kẻ thù! Quyết bảo vệ Noãn Noãn đến cùng!"

Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️

Dù Bùi Cảnh Thần nói đến khô cả cổ họng, tay gõ bàn phím đến nỗi như muốn tạo ra tia lửa, kết quả vẫn vô cùng bi thảm.

"Tôi chỉ là một fan của sắc đẹp, chỉ thích khuôn mặt cô ta thôi. Bây giờ cô ta đã bị hủy hoại sắc đẹp, tôi không thể hủy theo dõi sao? Cái lý gì vậy? Trên đời này có hàng nghìn mỹ nhân, tôi muốn thích ai thì thích, có ai can thiệp được không?!"

"Tôi cũng muốn tin cô ta, nhưng chuyện đã xảy ra lâu rồi, biết bao nhiêu anh em đã xông pha vì cô ta, chiến đấu vì ta ấy? Nhưng cô ta thì sao? Đến giờ cô ta chẳng thèm lên tiếng, chẳng phải đây là ngầm thừa nhận sao?! Cô ta đã thừa nhận rồi, còn tôi vì cô ta mà điên cuồng như thế, tôi có bệnh chắc?!"

"Mỗi lần xảy ra chuyện đều là chúng tôi chiến đấu thay cô ta, còn cô ta thì lẩn vào sau tấm màn che, chẳng bị mắng chút nào, lại còn ngồi hưởng lợi. Cô ta có quyền gì chứ?!"

"Cô ta chỉ là một cái bình hoa không có tài năng, không có thực lực, lại còn chơi mấy trò tào lao, hủy hoại người khác, rời bỏ cô ta mà không chửi bới, đó là giới hạn của tôi, nếu bạn yêu cô ta thì tiếp tục làm chó của cô ta đi, đừng kéo chúng tôi vào!"

"Đúng rồi, đúng rồi, tôi thà là theo dõi Diêu Nhị còn hơn, ít nhất cô ấy xinh đẹp và ít chuyện hơn!"

……

Nhìn thấy ngày càng nhiều người chỉ trích Úc Noãn Noãn, Bùi Cảnh Thần tức giận đến mức nghiến răng nghiến lợi, lòng thù hận trong anh ta cũng ngày càng lớn.

Đặc biệt là câu nói "Theo dõi Úc Noãn Noãn còn không bằng theo dõi Diêu Nhị", khiến Bùi Cảnh Thần càng tức giận hơn nữa.

Cuối cùng, anh ta nhìn vào bức ảnh của Diêu Nhị mà anh ta vừa chọn rất kỹ.

Úc Noãn Noãn gặp chuyện, còn Diêu Nhị tại sao lại có thể tiếp tục là ngôi sao sáng chói?

Cô ta chỉ là một người tầm thường, chẳng có gì đặc biệt, sao không chịu làm cây xanh làm nền cho người khác đi?!

Tại sao lại phải tranh giành với Noãn Noãn?

Bùi Cảnh Thần trong lòng, có một con quái vật ác độc đã thức tỉnh.

Anh ta đổi những bức ảnh đã chọn sẵn trước đó.

Thay vào đó là những bức ảnh rõ ràng và khiêu gợi hơn.

Sau đó chỉnh sửa và bấm gửi.

Nếu Diêu Nhị không thể giúp được Noãn Noãn, thì sẽ giúp cô ta cùng xuống mồ!

……

Đêm khuya, 12 giờ.

Vân Mộ Kiều đang đẩy cơ bụng của Trì Tiện xích ra, nhắc anh đi ngủ.

Trì Tiện dựa vào sát tai Vân Mộ Kiều, phả thở một cách quyến rũ.

"Được rồi, em yêu, lần cuối thôi."

Vân Mộ Kiều: "……" Một tiếng trước anh đã nói là lần cuối rồi mà!

Vân Mộ Kiều thật sự chịu thua Trì Tiện luôn.

Bả anh tăng ca thêm 3 phút, ba phút thôi là anh đã than thở mệt không ra hơi.

Nhưng trên giường, vật lộn ba tiếng đồng hồ, anh vẫn khỏe như con ch.ó trưởng thành.

Thật là chó mà!

Khi Trì Tiện cuối cùng cũng thoả mãn, Vân Mộ Kiều đã mệt đến mức không thể mở mắt nổi.

Trì Tiện hài lòng ôm Vân Mộ Kiều vào lòng, không thể kiềm chế được, lại hôn lên trán và mặt cô vài lần.

Vân Mộ Kiều nhắm mắt lại, đẩy đẩy cơ bụng của anh.

"Đừng làm phiền em nữa, em muốn ngủ~"

Giọng nói mơ màng, như mèo con đang mút sữa, không hề có chút uy lực nào.

Nhưng Trì Tiện vẫn nghe lời, không tiếp tục nữa, chỉ ôm cô chặt hơn.

【Ngủ đi, em yêu…】

Cuối cùng, khi Trì Tiện chuẩn bị nhắm mắt, cùng Vân Mộ Kiều đi vào giấc mơ, chiếc điện thoại trên tủ đầu giường bỗng nhiên sáng lên.

Anh cầm lên, nhìn qua một cái, sắc mặt lập tức thay đổi.

Do dự một chút, anh vẫn quyết định báo cho Vân Mộ Kiều biết.

"Kiều Kiều, cái tài khoản mà em bảo anh theo dõi có động tĩnh rồi."

Chuyện của Vân Mộ Kiều không thể chậm trễ.

Khi Vân Mộ Kiều giao cho anh trách nhiệm này, cô đã dặn rất kĩ.

Một khi có động tĩnh, phải lập tức báo cho cô.

Nếu không, trong nửa tháng sau anh sẽ không được lên giường ngủ.

Dù chuyện có quan trọng hay không, vì cuộc sống hạnh phúc sau nửa tháng, anh phải báo cho Vân Mộ Kiều.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./bach-nguyet-quang-ygqv/chuong-174-neu-khong-the-giai-quyet-duoc-phan-chuoi-thi-chi-con-cach-giai-quyet-nguoi-cam-chuoi.html.]

Nghe thấy câu này từ Trì Tiện, sự mệt mỏi của Vân Mộ Kiều lập tức biến mất.

Cô mở mắt ra, lập tức ngồi bật dậy khỏi giường.

"Anh vừa nói gì?" Vân Mộ Kiều hỏi lại lần nữa.

Trì Tiện nhắc lại: "Cái tài khoản mà em bảo anh theo dõi, có động tĩnh rồi."

Vân Mộ Kiều nhấn tay lên trán.

Đúng là bực mình, nửa đêm rồi mà!

Khi Vân Mộ Kiều quyết định ký hợp đồng với Diêu Nhị, quyết định nâng đỡ Diêu Nhị, cô đã có một cuộc nói chuyện sâu sắc với Diêu Nhị.

Một trong những chủ đề là liên quan đến là Bùi Cảnh Thần.

Vân Mộ Kiều biết được từ Diêu Nhị rằng, Bùi Cảnh Thần, giống như trong giấc mơ của cô, là một fan cuồng bám theo Úc Noãn Noãn.

Và Bùi Cảnh Thần mà Vân Mộ Kiều thấy trong giấc mơ là một kẻ ti tiện vô liêm sỉ.

Vì Úc Noãn Noãn, anh ta có thể làm bất cứ chuyện gì xấu xa.

Diêu Nhị và Bùi Cảnh Thần đã yêu nhau mấy năm, đến mức nói sắp chuyện cưới hỏi luôn rồi.

Họ hẳn là rất hiểu nhau.

Những bí mật và scandal của Diêu Nhị, Bùi Cảnh Thần chắc chắn có trong tay.

Để phòng tránh trường hợp xấu nhất, Vân Mộ Kiều từng hỏi Diêu Nhị: "Bùi Cảnh Thần có bao cái chuôi về cô?"

Diêu Nhị nắm chặt vạt váy, cúi đầu, vẻ mặt xấu hổ và khó xử.

"Anh ta... đã chụp một số bức ảnh của tôi."

Khi thấy Diêu Nhị không dám nhìn thẳng vào mình, Vân Mộ Kiều hiểu ngay ý nghĩa của những bức ảnh đó.

Vân Mộ Kiều nhẹ nhàng gõ ngón tay lên bàn.

"Liệu có cách nào để xóa chúng một cách bí mật không?"

Diêu Nhị lắc đầu.

"Tôi không biết anh ta đã sao lưu bao nhiêu bản.”

"Tôi đã từng xóa một lần, lúc đó anh ta không nói gì, nhưng khi tôi mở lại thư ảnh một lần nữa, lại thấy những bức ảnh đó vẫn còn nguyên."

Vân Mộ Kiều nghiêm mặt: "Cô chắc chắn là sao lưu chứ, không phải là cô chưa xóa sạch sao?"

Diêu Nhị siết c.h.ặ.t t.a.y vạt váy, các khớp tay trở nên tái nhợt mà không chịu buông ra.

"Tôi đã đặc biệt học hỏi một người bạn chuyên ngành máy tính, đảm bảo xóa hoàn toàn, không thể phục hồi được."

"Chắc chắn là sao lưu.”

"Anh ta cố tình để tôi xóa đi rồi lại để tôi thấy, chỉ muốn cảnh cáo tôi đừng phí công vô ích."

Vân Mộ Kiều vừa tức giận vừa bất đắc dĩ.

Cái loại rác rưởi này, mà Diêu Nhị lại có thể ở bên anh ta suốt mấy năm trời.

Thật sự là lãng phí thanh xuân và chính mình mà!

Tuy nhiên, cô cũng hy vọng qua những chuyện này, Diêu Nhị sẽ có thể trị hết cái "bệnh yêu đương mù quáng" của mình.

Vân Mộ Kiều không trách móc Diêu Nhị.

Cô chỉ nói với Diêu Nhị: "Cô có số liên lạc của Bùi Cảnh Thần không?

"Viết tất cả những gì cô biết ra cho tôi.”

"Số điện thoại, WeChat, QQ, còn cả email.”

"Dù anh ta có đang dùng hay không, cứ viết hết ra!"

Diêu Nhị có chút hoang mang, đỏ mắt nhìn Vân Mộ Kiều.

"Vân tổng, cô cần những thứ này làm gì?"

Vân Mộ Kiều nở một nụ cười đầy ẩn ý.

"Vì nếu không giải quyết được phần chuôi, thì chỉ còn cách giải quyết người cầm chuôi."

Bùi Cảnh Thần muốn dùng những bức ảnh đó để đe dọa Diêu Nhị.

Dù là bán cho người khác, cũng phải qua một cách nào đó để liên lạc với người mua.

Cô nhớ là công ty của Trì Tiện có rất nhiều kỹ thuật kỳ lạ.

Có thể qua số liên lạc của Bùi Cảnh Thần để giám sát tất cả các tài khoản mạng xã hội của anh ta.

Một khi Bùi Cảnh Thần có động tĩnh gì, cô có thể khiến anh ta hiểu rõ, tại sao hoa lại đỏ như vậy!

Diêu Nhị ngạc nhiên nhìn Vân Mộ Kiều với vẻ đầy hy vọng.

"Thật sự có cách giải quyết sao?"

Vân Mộ Kiều vỗ vỗ vai Diêu Nhị, để cô ấy yên tâm.

Với sự hỗ trợ kỹ thuật của Trì Tiện, việc này xử lý không phải quá khó.

Vân Mộ Kiều ngẩng đầu lên, nhìn về phía những tòa nhà cao tầng bên ngoài.

"Tiếp theo, chúng ta sẽ xem sự lựa chọn của anh ta.”

"Với điều kiện anh ta chọn cô, tuyệt đối không dùng những bức ảnh đó để làm những chuyện xấu, tôi cũng không thể làm gì được anh ta."

Ngược lại, nếu anh ta chọn làm những chuyện xấu, thì Bùi Cảnh Thần chính là con mồi tự nộp mạng.

Lúc đó, cô cũng không thể trách mình quá tàn nhẫn.

Vân Mộ Kiều nhìn vào mắt Diêu Nhị, nói: "Tất cả đều tùy vào sự lựa chọn của anh ta, và cũng tùy vào… sự lựa chọn của cô."

 

Loading...