Bạch Nguyệt Quang - Chương 196: Tin Nóng Quan Trọng Như Vậy
Cập nhật lúc: 2025-04-20 01:52:34
Lượt xem: 12
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9ABI0AOJHL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sau khi nhận được “Hoa Hồng Mộng Mơ”, Vân Mộ Kiều đã thực hiện đúng lời hứa, cho Úc Noãn Noãn thời gian huy động tiền bạc, không hẹn gặp lại cô ta.
Nhưng Úc Noãn Noãn lại có hành động trái ngược, thỉnh thoảng lại xuất hiện gần Tiện Kiều.
Có khi còn đứng trước cửa của Tòa Nhà Tiện Kiều, ngồi cả ngày.
Không biết cô ta đang âm mưu gì.
Vân Mộ Kiều cảm thấy lo lắng, liền bảo những người đi theo cô ta phải theo dõi chặt chẽ hơn.
“Cô ta có hành động gì lạ, nhất định phải báo ngay cho tôi!”
Sợ Úc Noãn Noãn có hành động gì bị bỏ qua, sẽ dẫn đến rắc rối.
Dù sao, người đứng sau Úc Noãn Noãn bây giờ là Lệ Hoài, không thể lơ là được.
Trong những ngày qua, Lệ Hoài đã gửi tin nhắn mời Vân Mộ Kiều vài lần.
Nhưng Vân Mộ Kiều đều lấy cớ từ chối.
Lý do thì rất thống nhất, tất cả đều là: “Xin lỗi, tôi phải tăng ca, không tiện ra ngoài chơi, nói sau nhé.”
Trông có vẻ cô đang tận tâm với công việc, nhưng thực ra chỉ là lời nói khách sao mà thôi.
Tăng ca?
Cô từ khi về nước đến nay, chưa có mấy lần phải tăng ca.
Phía Xuân Phong có Tô Ninh Nhất, còn Kiều Mộc có Chung Duẩn.
Quyết định của Vân Mộ Kiều chẳng có gì nhiều.
Dù có rảnh rỗi, cô cũng không muốn ra ngoài chơi với Lệ Hoài.
Chưa kể đến việc nếu cô ra ngoài với Lệ Hoài, Trì Tiện sẽ ghen tị đến mức phát hỏa.
Cứ nghĩ đến việc phải gặp Lệ Hoài, cô đã có cảm giác sởn gai ốc rồi.
Cảm giác như bị một con rắn độc dõi theo.
Trực giác bảo cô, tránh xa Lệ Hoài là đúng đắn nhất!
Nhưng tránh được một lần thì không thể tránh được cả đời.
Vào buổi tối của buổi đấu giá từ thiện ngày 23 tháng 11, Lệ Hoài vẫn xuất hiện.
Tối hôm đó, Vân Mộ Kiều cùng Trì Tiện tham gia.
Dù lần này họ đều diện trang phục đơn giản với tông màu đen, nhưng vẫn thu hút ánh nhìn từ mọi người.
Những ánh mắt có cả ngưỡng mộ và ghen tị, Vân Mộ Kiều và Trì Tiện đã rấtc quen với chúng.
Cả hai thản nhiên chào hỏi vài vị giám đốc quen thuộc, rồi ngồi cùng với Cố Mẫn Mẫn, Chu Dục Phong, và vài người khác trò chuyện.
Chủ yếu là Chu Dục Phong đang nói.
Anh ta vừa trở về từ một chuyến đi dài, nhất quyết phải chia sẻ những trải nghiệm trên đường đi cùng họ, cũng như phong tục của nơi anh ta đã đến.
Cố Mẫn Mẫn không tỏ vẻ rõ ràng, nhưng vẫn nhẹ nhàng nói: “Một nơi tốt như vậy, cậu đi cả quãng đường dài như thế, sao không nghĩ đến việc mang chút đặc sản về cho chúng tôi?”
Chu Dục Phong lập tức không biết nói gì nữa.
Anh ta cười ngượng ngùng nói: “Lần sau, lần sau nhất định sẽ mang về.”
Nghe được bọn Chu Dục Phong nói như vậy, Vân Mộ Kiều cùng Trì Tiện sắc mặt trở nên kỳ quái.
Vân Mộ Kiều thực sự đã nhận được những món quà lưu niệm do Chu Dục Phong mang về.
Khi đó Chu Dục Phong nói với cô rằng ai cũng có phần.
Không ngờ... chỉ có mình cô có nó.
Trì Tiện đang hờn dỗi.
[Mình chỉ định nói rằng Chu Dục Phong cái anh chàng này chắc chắn không có ý tốt! 】
[Anh ta thực sự muốn đến để đào góc nhà của mình bằng một cái cuốc à! 】
[Mình sẽ đánh gãy chân anh ta! Miễn phí đánh cả chân thứ ba kia luôn】
Vân Mộ Kiều siết chặt lòng bàn tay, ghé sát vào tai anh nói: “Em thích những viên ngọc anh tặng hơn là đồ lưu niệm.”
Trì Tiện tiến lại gần Vân Mộ Kiều, đôi tai kiêu hãnh của anh không khỏi giật giật.
"Cái anh chọn đương nhiên là tốt nhất rồi!"
Trong lúc này, Cố Thế Thừa cùng Phương Tiêm Nguyệt mang Tuân Lộ tới chào hỏi.
Nhìn Cố Thế Thừa có chút uể oải bước đi.
Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️
Vân Mộ Kiều không khỏi cau mày.
"Gần đây Tinh Dã có gặp khó khăn gì lớn không?
"Cố Thế Thừa hình như không ổn lắm."
Nụ cười trên lông mày Cố Mẫn Mẫn đột nhiên thay đổi.
"Thật không dễ dàng để trở về tìm được con gái ruột, ông ta đương nhiên muốn đối xử tốt với con gái.”
“Ngoài ra, sau khi Cố Cẩm Lộ vào Tinh Dã, cô ta không đủ năng lực thuyết phục được dư luận nên ngày nào tan làm về cũng than vãn cùng Phương Tiêm Nguyệt.”
“Cả vợ lẫn con đều than thở, Cố Thế Thừa đành phải hạ mình xuống, tự mình dẫn dắt Cố Cẩm Lộ điều hành dự án.”
"Ngoài ra, ông ta còn phải đấu tranh chống lại những tiếng nói phản đối việc Cố Cẩm Lộ trở thành người thừa kế của Cố gia.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./bach-nguyet-quang-ygqv/chuong-196-tin-nong-quan-trong-nhu-vay.html.]
"Làm việc chăm chỉ và ở trong tình trạng tốt."
Vẻ mặt của Vân Mộ Kiều giống hệt như Cố Mẫn Mẫn.
Đó là cảm giác kiêu hãnh khi nhìn thấy con mồi đang vùng vẫy trong cái bẫy do mình giăng ra.
"Phương Tiêm Nguyệt không quan tâm?”
"Cố Cẩm Lộ vẫn chưa trưởng thành. Nếu Cố Thế Thừa có chuyện gì xảy ra, hai người họ sẽ không thể bảo vệ được tài sản gia đình khổng lồ như vậy."
Các nhánh của Cố gia cũng đang để mắt tới những tài sản này.
Cố Mẫn Mẫn cười mỉa mai.
"Phương Tiêm Nguyệt hiện tại chỉ mong Cố Thế Thừa nhanh chóng c.h.ế.t đi!"
"Cậu nói gì?" Vân Mộ Kiều tò mò nhìn Cố Mẫn Mẫn.
Mấy ngày nay cô bận xử lý chuyện của Úc Noãn Noãn, cũng không để ý nhiều đến chuyện của Cố gia.
Cố Mẫn Mẫn theo sát thực tế, không có tin tức nào bị thất lạc.
Chỉ là mấy ngày trước, biết Vân Mộc Kiều lo lắng nên không nói cho cô biết.
Hôm nay là thời điểm tốt để bộc lộ nó.
"Còn Vì sao nữa? Cố Thế Thừa không thể kiểm soát được hai lạng thịt trên háng mình.”
"Mấy ngày trước, Phương Tiêm Nguyệt phát hiện ra rằng Cố Thế Thừa bao nuôi một vài thư ký nhỏ và ngôi sao ở bên ngoài, mua xe và nhà cho học, chìm đắm trong tình ái, suýt nữ còn gây ra án mạng, ép buộc chính thất nhưu bà ta suýt phải nhường chỗ."
Chu Dục Phong nghe được lời này, sửng sốt.
"Sao cậu có thể kìm nén tin đồn lớn như vậy mà không chia sẻ với tôi chứ?!"
Hiển nhiên trước đây anh ta luôn là người đi đầu trong việc hóng hớt!
Cố Mẫn Mẫn trợn mắt nhìn anh ta, không trả lời.
Thay vào đó, anh ta tiếp tục nói với Vân Mộ Kiều: "Cố Thế Thừa đã làm quá nhiều điều tai hại. Ông ta đã nuôi dạy rất nhiều phụ nữ trẻ đẹp, nhưng không một ai trong số họ có thai."
Chính vì điều này mà ông ta lúc này chỉ có thể dựa vào Tuân Lộ, đứa con gái ngoài giá thú của mình.
Vân Mộ Kiều không quá ngạc nhiên về điều này.
Lừa dối cũng giống như bạo lực gia đình.
Chỉ có số không và vô số lần.
Nếu Cố Thế Thừa đã có Tuân Lộ là đứa con ngoài giá thú, chắc chắn bên ngoài còn nuôi dưỡng những người khác nữa.
Điều khiến cô cảm thấy kỳ lạ là, Cố Thế Thừa đã giấu kín suốt mấy chục năm, tại sao lại đột nhiên bị Phương Tiêm Nguyệt phát hiện.
Cô nhìn Cố Mẫn Mẫn với ánh mắt đầy thăm dò.
“Lại là cậu, một người làm việc thiện mà không muốn để lại danh tiếng, như một người làm việc tốt không cầu danh lợi à?”
Cố Mẫn Mẫn chỉ cười mà không trả lời.
Sự xuất hiện của Tuân Lộ khiến cô có nghi ngờ này.
Cô chỉ là rảnh rỗi, tiện thể tra cứu một chút.
Không ngờ lại phát hiện ra nhiều thứ như vậy.
Những chuyện đồn đãi như thế này, cô đương nhiên không thể bỏ qua.
Cố Mẫn Mẫn và Vân Mộ Kiều cụng ly.
“Tuân Lộ quá đơn thuần, mình chỉ là lo lắng rằng Cố Thế Thừa sẽ có thêm con ngoài giá thú, ảnh hưởng đến địa vị của cô ta thôi.”
“Vì vậy, mình mới tốt bụng nhắc nhở cô ta một chút.”
“Mình cũng không ngờ cô ta lại tiết lộ thông tin cho Phương Tiêm Nguyệt, khiến Phương Tiêm Nguyệt đến tận nơi bắt gian.”
Nghe đến câu này, Vân Mộ Kiều suýt chút nữa đã phun hết rượu ra ngoài.
Ở một khía cạnh nào đó, Phương Tiêm Nguyệt cũng là người đáng thương.
Hết bắt gian con gái, rồi lại bắt gian chồng.
Trì Tiện vội vàng giúp Vân Mộ Kiều uống cho xuôi, nói với giọng không mấy vui vẻ: “Không thấy Kiều Kiều đang uống rượu sao? Cô không thể đợi chút nữa rồi nói đùa à?”
Vân Mộ Kiều vừa định vẫy tay bảo không sao thì Cố Chính lập tức lên tiếng.
“Sao anh không quản lý tốt cô bạn gái chưa cưới của mình đi, lại đợi đến khi Mẫn Mẫn nói chuyện đùa rồi mới uống rượu?”
Trì Tiện không chịu yếu thế, tức giận đáp lại: “Kiều Kiều muốn uống lúc nào thì uống lúc đó!”
Cố Chính không chịu im lặng.
“Mẫn Mẫn muốn nói đùa lúc nào thì nói, cần anh phải quản à?”
Hai người ai cũng không nhường ai.
Nếu không có Vân Mộ Kiều, Chu Dục Phong và Cố Mẫn Mẫn đứng giữa ngăn lại, họ có lẽ đã lao vào đấu khẩu một trận rồi.
Vân Mộ Kiều và Cố Mẫn Mẫn nhìn nhau.
Cùng lúc nói: “Có cần trẻ con đến vậy không?”
Chu Dục Phong, người đang đắm chìm trong việc nghe tin tức, nhìn họ mà không hiểu gì.
“... Họ đang cãi nhau cái gì vậy? Không phải là đang hóng hớt hay sao?”