Bạch Nguyệt Quang - Chương 201: Sẽ Không Ai Tham Gia Chương Trình Này Nữa Đâu.

Cập nhật lúc: 2025-04-20 01:57:40
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Giám khảo số hai bắt đầu dàn xếp.

"MC chỉ nêu ra ý kiến cá nhân thôi, sao cô lại phản ứng mạnh như vậy?”

"Như thế này, có vẻ như cô mới là người cảm thấy chột dạ."

Vân Mộ Kiều nhìn giám khảo số hai.

"Anh không cảm thấy chột dạ.”

"Không biết những con mèo, con ch.ó mà anh từng hành hạ có đến tìm anh vào ban đêm hay không."

Giám khảo số hai, dù không cảm thấy chột dạ, nhưng lại lén lút rời mắt khỏi Vân Mộ Kiều.

"Tôi không hiểu cô đang nói gì."

Vân Mộ Kiều khẽ cười nhạo, thỏa mãn sự tò mò của tất cả những người xem.

"Tôi và mấy người không giống nhau, tôi luôn thích bắt gian tại trận."

Cô vỗ tay một cái, Chân Thuận lập tức xuất hiện.

Chân Thuận đeo găng tay, cầm một chiếc túi hành lý đen, phát ra mùi hôi thối, bước vào.

Vân Mộ Kiều đưa cằm lên, ra hiệu cho giám khảo số hai.

Chân Thuận trực tiếp ném chiếc túi vào trong tay giám khảo số hai.

Giám khảo số hai hét lên, vội vàng ném chiếc túi ra.

Nhưng vì động tác quá mạnh, nên liền ngã luôn xuống ghế.

Giám khảo số hai ngồi bệt trên đất, vẫn không yên tâm, dùng chân đẩy chiếc túi đen ra xa.

Anh ta ngồi trên mặt đất thở dốc vài hơi.

Đột nhiên như nghĩ ra điều gì, anh ta cố gắng giữ bình tĩnh và nhìn chằm chằm vào Vân Mộ Kiều.

"Vân Mộ Kiều, đừng tưởng chỉ vì có chút tiền dơ bẩn mà có thể làm gì thì làm!"

"Cô dựa vào cái gì mà nói con ch.ó này là tôi giết?!"

Cả hội trường lập tức vang lên tiếng huýt sáo.

Giám khảo số hai cũng nhận ra mình đã nói sai.

Không ai nói rằng trong túi là xác của một con chó.

Anh ta nhìn Vân Mộ Kiều với vẻ hoảng sợ.

Anh ta ấp úng giải thích: "Tôi... tôi chỉ nói bừa thôi."

Rồi chỉ vào Vân Mộ Kiều, đổ tội ngược lại: "Chính cô là người dùng từ ngữ như 'ngược đãi chó mèo' để dẫn dắt tôi!"

Vân Mộ Kiều thản nhiên đáp: "Không sao, chỉ cần giao cho cảnh sát điều tra, mọi chuyện sẽ sáng tỏ."

Giám khảo số hai mặt mày tái mét.

Bỗng nhiên anh ta lại cười khẩy.

"Chỉ là một con ch.ó hoang thôi, g.i.ế.c thì giết, cảnh sát có thể làm gì được tôi?"

Vân Mộ Kiều nhìn anh ta với ánh mắt khó hiểu.

Cô khẽ lẩm bẩm: "Giết một con chó, anh không cảm thấy có gì sao?”

"Ngoài dư luận xã hội, cảnh sát và pháp luật cũng không thể làm gì anh.”

"Vậy vợ anh, người mà anh vứt bỏ ở quê, thì sao?"

"Vợ nào chứ? Cô điên rồi sao?" Giám khảo số hai tránh ánh mắt của Vân Mộ Kiều.

"Mọi người đều biết vợ tôi là em gái họ của phó giám đốc đài."

Vân Mộ Kiều khẽ cười.

"Vậy tại sao cảnh sát lại tìm thấy người tự xưng là vợ anh ở quê?"

"Nghe nói vợ anh đã được tuyên bố là đã chết, thậm chí hộ khẩu cũng bị xóa.”

"Tội nghiệp cho cô ấy, người tê liệt toàn thân, bị loét sưng mủ.”

"Nếu không nhờ vài người hàng xóm tốt bụng chăm sóc, có lẽ cô ấy đã thật sự theo ý ai đó mà ra đi rồi."

Vân Mộ Kiều không nói tiếp nữa, cũng không quan tâm đến giám khảo số hai mặt mày xanh xao.

Cô nhìn về phía giám khảo số một, người đang cố gắng trốn tránh.

Cô nhận được gợi ý từ Giả Nghịch.

Vụ việc vợ giám khảo số hai đã được lên hot search.

Việc tiếp theo, đương nhiên sẽ có người theo dõi.

Cô không cần phải tốn lời.

Giám khảo số một lo lắng nhìn Vân Mộ Kiều.

Anh ta run rẩy nói: "Vân Mộ Kiều, tôi không có đắc tội gì với cô!"

Vân Mộ Kiều nhìn anh ta bằng ánh mắt sắc lạnh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./bach-nguyet-quang-ygqv/chuong-201-se-khong-ai-tham-gia-chuong-trinh-nay-nua-dau.html.]

"Anh và MC đã đưa cô gái trẻ đến giường của đạo diễn...................."

Một mũi tên trúng ba đích.

Khi chương trình kết thúc, Vân Mộ Kiều nhìn những người bị cảnh sát dẫn đi.

Cô lộ ra một nụ cười độc ác.

"Làm sai, nói sai không đáng sợ, đáng sợ là làm sai mà không dám chịu trách nhiệm, biết sai mà không sửa!"

Cô nói câu này và trả lại cho MC.

Chỉ là, có lẽ họ sẽ phải hối hận trong tù.

Cô đã thực hiện lời hứa, chương trình "Thường Xuyên Về Nhà" trong một đêm đã nổi như cồn.

Và nó sẽ hoàn toàn kết thúc.

Sẽ không còn ai tham gia chương trình này nữa.

Về phần Vân gia, những người gây ra chuyện này, họ co ro trong góc, cầu nguyện Vân Mộ Kiều không nhìn thấy họ.

Nhưng Vân Mộ Kiều từ đầu đã nhắm vào họ, làm sao có thể bỏ qua được?

Cô bước đến trước mặt vài người.

Cô đã điều tra ra lý do vì sao họ lại chọn cách làm này.

Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️

Ngay sau khi Vân Cảnh Tiêu bị đuổi khỏi biệt thự Núi Ỷ, ông ta đã mê cờ bạc.

Mọi thứ đã bị đánh cược hết sạch.

Nhà cửa, xe cộ, tất cả đều bị mang đi thế chấp để trả nợ.

Nhưng ông ta vẫn không chịu dừng lại.

Cứ muốn lật ngược tình thế ở bàn cờ bạc.

Kết quả như mọi người có thể đoán trước.

Cờ bạc thì phần lớn đều thua.

Vân Cảnh Tiêu nợ một mớ nợ nần, hiện hoặc là bám víu vào cô để hút máu, hoặc là đem cổ phần 5% còn lại của Kiều Mộc để trả nợ.

Ông ta không nỡ bán cổ phần, chọn cách mạo hiểm, đến tìm cô.

“Vân Cảnh Tiêu, đưa cho tôi cổ phần của Kiều Mộc, tôi có thể giúp ông trả nợ.”

Vân Cảnh Tiêu nhổ một bãi nước bọt.

“Cái đồ bất hiếu!”

“Ta thà bán cổ phần của Kiều Mộc cho sòng bạc và tín dụng đen còn hơn đưa cho cô!”

“Ta muốn xem cô làm sao lấy lại được 5% cổ phần đó!”

Vân Mộ Kiều sớm đã đoán được kết quả này, cũng không cảm thấy quá thất vọng.

“Vậy thì, mấy người tự lo liệu đi.”

Sau khi chương trình kết thúc, một nhóm người dưới sự dẫn dắt của Trì Tiện đi vào phòng ghi hình.

Họ là các cô gái sinh viên trong video, cũng là những người đã bị dư luận ép buộc tham gia chương trình này.

Trong số họ, có những người vợ bị buộc phải sống tiếp với người chồng bạo hành.

Có những người từ nhỏ bị bỏ rơi, nhưng khi trưởng thành lại phải nuôi dưỡng những người đã bỏ rơi mình nhờ chương trình này.

Cũng có người thoát khỏi gia đình trọng nam khinh nữ, cuối cùng đã tìm được hạnh phúc, nhưng lại phải hiến thận cho em trai vì bị ép phải phá thai.

...

"Thường Xuyên  Về Nhà", không phải ai cũng có gia đình.

Cũng không thể để những kẻ ác ảnh hưởng đến gia đình của người khác.

Nhóm người đó nhìn Vân Mộ Kiều bằng ánh mắt đầy kiên định.

Vân Mộ Kiều nhìn Trì Tiện từ xa, hai người trao nhau nụ cười nhẹ nhàng.

Thật tốt.

Ở kiếp này, chính cô đã đến tham gia chương trình này.

Chứ không phải là Úc Noãn Noãn.

Khi rời khỏi phòng ghi hình,

Vân Mộ Kiều đột nhiên cảm thấy sau lưng có một luồng khí lạnh.

Cô quay đầu lại, nhưng chẳng thấy gì cả.

Cứ tưởng mình bị ảo giác, nhưng lại thấy Trì Tiện cũng nghiêm mặt nhìn về phía hướng mà cô vừa nhìn.

“Có chuyện gì vậy?”

“Không sao, chỉ là phát hiện một con chuột hôi ở trong cống thôi.”

 

 

Loading...