Bạch Nguyệt Quang - Chương 204: Số Lượng Không Dưới 100 Gram, Và Độ Tinh Khiết Ít Nhất Phải Trên 90%

Cập nhật lúc: 2025-04-21 00:00:06
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qOhGTDgg7

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Úc Noãn Noãn trước đây định giấu đồ trong công ty của Trì Tiện.

Nhưng cô ta đã quan sát quán cà phê gần Tiện Kiều trong vài ngày.

Cô ta không tìm được cơ hội để hành động.

Cô ta thậm chí không thể vào cửa, huống chi là giấu đồ vào trong.

Úc Noãn Noãn cũng thử theo dõi Trì Tiện.

Nhưng Trì Tiện lúc nào cũng có vệ sĩ đi cùng.

Rất nhanh cô ta bị phát hiện đang theo dõi, chỉ mất vài phút là bị đuổi đi.

Nhưng lời của Lệ Hoài đã gợi ý cho cô ta.

Địa bàn của Trì Tiện không chỉ có Tiện Kiều và những chiếc xe sang hay biệt thự.

Ví dụ như — Tuế Yến.

Chỉ cần thứ đó bị phát hiện trên địa bàn của Trì Tiện, anh ta sẽ không thể thoát được!

Úc Noãn Noãn rất quen thuộc với Tuế Yến.

Khi Vân Mộ Kiều mới về nước, cô ta còn làm việc bán thời gian ở đó, làm phục vụ.

Đó là một trải nghiệm đáng xấu hổ, nhưng bây giờ lại trở thành vũ khí trong tay cô ta.

Chỉ cần cô ta đặt được chỗ và vào được, sẽ luôn có chỗ để giấu đồ.

Với thân phận của Úc Noãn Noãn, cô ta không thể đặt được phòng riêng ở Tuế Yến.

Vì vậy, cô ta đã dùng tên của Lục Cẩn.

Mặc dù Lục Cẩn không còn là gia chủ của Lục gia.

Nhưng việc đặt chỗ bằng tên của anh ta không phải là điều khó khăn.

Vào lúc 6 giờ 30 phút tối ngày 2 tháng 12, Úc Noãn Noãn xuất hiện tại Tuế Yến.

Cô ta được các nhân viên phục vụ trong bộ sườn xám, dáng vẻ duyên dáng, lịch sự mời vào.

Cô ta hơi ngẩng đầu lên, đi vào với vẻ kiêu kỳ.

Nhìn những đồng nghiệp cũ cúi đầu trước mình, cô ta cảm thấy một niềm vui khó tả trong lòng.

Đây mới là cuộc sống mà nữ chính nên có.

...

Vân Mộ Kiều đặt tách trà xuống và ra lệnh cho phục vụ bắt đầu bày món ăn.

“Cảnh sát Chu, hiếm lắm mới ra ngoài ăn một bữa, anh không định đứng ở cửa mà ăn đấy chứ?”

Chu Dục Bá không nói gì, lặng lẽ kiểm tra lại một lần tất cả các camera giám sát để đảm bảo chúng đều hoạt động bình thường, rồi mới ngồi trở lại vị trí của mình.

Nhưng đôi mắt anh ta vẫn dán chặt vào màn hình giám sát, chăm chú quan sát mọi động tĩnh bên ngoài phòng bao của Úc Noãn Noãn.

Chu Dục Bá chưa bao giờ nghĩ rằng Vân Mộ Kiều sẽ mời anh ta ăn cơm.

Càng không ngờ, khi anh ta đến, câu đầu tiên Vân Mộ Kiều nói với anh ta lại là: “Tôi nghi ngờ Úc Noãn Noãn sẽ đến Tuế Yến hôm nay để giấu ma túy.”

Chu Dục Bá chỉ cảm thấy Vân Mộ Kiều đang đùa với mình.

“Noãn Noãn không thích cô, có chút mâu thuẫn với cô, nhưng không đến mức phải đến Tuế Yến bày trò chứ?”

Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️

“Hơn nữa, cô ấy lại không biết cô sẽ đến Tuế Yến ăn, làm sao có thể bày trò với cô?”

Chu Dục Bá che giấu hành động né tránh sự thật của mình bằng cách uống trà.

Vân Mộ Kiều nhìn chằm chằm vào anh ta.

Không cho anh ta cơ hội để lẩn tránh.

“Cảnh sát Chu, sao phải tự lừa dối bản thân vậy?”

“Anh biết mà, tôi không nói là bày trò, mà là mà túy.”

Tim Chu Dục Bá bỗng chùng xuống.

“Vân Mộ Kiều, Úc Noãn Noãn đúng là không đơn giản như vẻ ngoài”

“Nhưng nói cô ấy mang ma túy vào và muốn đổ lỗi cho cô và Trì Tiện thì thật nực cười quá rồi.”

“Cô ấy là một phụ nữ yếu đuối, làm sao có thể tiếp xúc với thứ đó?”

Vân Mộ Kiều không giải thích, cũng không phản bác.

“ Cảnh sát Chu, anh cứ tiếp tục xem đi, lát nữa sẽ biết.”

“Tuế Yến tối nay chỉ tiếp đãi chúng ta và Cô Úc.”

“Mỗi góc của Tuế Yến, ngoại trừ phòng bao của Cô Úc, đều lắp camera giám sát.

“Cô Úc có làm chuyện đó hay không, chỉ cần cô ấy rời đi, chúng ta sẽ kiểm tra ngay lập tức!”

Chu Dục Bá nhíu chặt mày, đứng dậy đi đi lại lại trong phòng bao vài vòng.

Rồi anh ta chống tay lên hông và quát: “Vân Mộ Kiều, cô điên rồi à?”

“Cô có biết là nếu làm như vậy, cô đang vi phạm pháp luật không?”

Vân Mộ Kiều bình thản nhìn anh ta.

Lặp lại lời anh ta nói một cách mỉa mai: “Vi phạm pháp luật?”

Cô bật cười và đứng dậy.

“Cảnh sát Chu, anh có bao giờ nghĩ rằng nếu tôi không kịp phát hiện hành động của Úc Noãn Noãn”

“Hôm nay nếu kế hoạch của cô ta thành công, Tuế Yến bị phát hiện giấu ma túy, Trì Tiện sẽ gặp phải chuyện gì không?!”

Chu Dục Bá không thể trả lời ngay.

Trong nước, thái độ với ma túy là bằng không.

Dù Trì Tiện có giải thích rõ ràng, nói rằng ma túy không liên quan đến anh.

Nhưng dù sao thì Tuế Yến cũng là tài sản của anh.

Danh tiếng, sự nghiệp của anh, thậm chí cả Trì gia đều sẽ bị liên lụy.

Chu Dục Bá xoa xoa đầu mình.

“Cô có thể báo cảnh sát xử lý, đâu cần tự mình theo dõi và lắp camera giám sát”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./bach-nguyet-quang-ygqv/chuong-204-so-luong-khong-duoi-100-gram-va-do-tinh-khiet-it-nhat-phai-tren-90.html.]

“Làm thế chẳng phải tự đẩy mình vào chỗ sai sao?”

Vân Mộ Kiều ngồi xuống, uống một ngụm trà, sắc mặt hoàn toàn không thay đổi.

“Vì vậy tôi mới mời anh đến đây.”

Chu Dục Bá thở dài.

“Vân Mộ Kiều, cô nên tìm cảnh sát chuyên nghiệp hơn về bắt ma túy giúp, chứ không phải là tôi, một cảnh sát hình sự hay sai sót.”

Ánh mắt Vân Mộ Kiều bỗng trở nên sắc bén.

“Tôi đương nhiên biết có cảnh sát chuyên nghiệp hơn.”

“Nhưng… Chu Dục Bá, cảnh sát mà tôi có thể tin tưởng chỉ có anh.”

“Mặc dù anh không giỏi lắm, nhưng khi không bị Úc Noãn Noãn ảnh hưởng, anh vẫn rất công bằng và nghiêm minh.”

Điều quan trọng nhất là, Chu Dục Bá có nền tảng riêng của mình, khác với những kẻ không có gốc rễ, như đám bèo trôi dễ bị người khác tùy ý điều khiển.

Chu Dục Bá hiểu ý của Vân Mộ Kiều.

Cảnh sát không phải là một khối thép vững chắc.

Vân Mộ Kiều khẽ mỉm cười, mang theo một nụ cười thoáng qua môi, rót cho Chu Dục Bá một tách trà đầy ắp.

Bên trong đồn cảnh sát dĩ nhiên không phải là một khối thép vững chắc.

Nếu như theo đúng cốt truyện ban đầu.

Chu Dục Bá chính là cái rây lớn nhất.

Vì Úc Noãn Noãn, đã hợp tác với Lệ Hoài, Lục Cẩn làm những việc xấu.

Khiến cho vô số cảnh sát chống ma túy hy sinh mạng sống một cách vô ích.

Nhưng nhìn vào việc trong kiếp này, Chu Dục Bá đã tỉnh ngộ, rời xa Úc Noãn Noãn.

Vân Mộ Kiều không ngại cho anh ta một cơ hội làm lại từ đầu.

Để anh ta điều tra Lệ Hoài, Lục Cẩn, và Úc Noãn Noãn.

Khi ăn cơm, ánh mắt của Chu Dục Bá vẫn luôn dán chặt vào màn hình giám sát.

Anh ta nhìn thấy Úc Noãn Noãn mang theo một gói đồ đi vào nhà vệ sinh, mở nắp bể nước của bồn cầu, do dự không biết có nên bỏ thứ gì đó vào trong không, lòng Chu Dục Bá cũng căng thẳng theo.

Vân Mộ Kiều thì không có phản ứng gì.

Cô vẫn cứ âu yếm, chậm rãi đút đồ ăn cho Trì Tiện.

Úc Noãn Noãn không bỏ gói đồ vào bể nước, mà mang nó quay lại phòng riêng.

Nhưng Chu Dục Bá lại không cảm thấy yên tâm chút nào.

Bữa ăn này anh ta ăn không thấy vị gì cả.

Sau khi Úc Noãn Noãn thanh toán và rời đi, Chu Dục Bá không kiên nhẫn nổi, đứng dậy, muốn đi kiểm tra phòng riêng của Úc Noãn Noãn.

Vân Mộ Kiều và Trì Tiện lại vẫn chậm rãi uống xong bát canh.

Anh ta như một con kiến bò trên chảo nóng, lo lắng đến mức muốn họ uống nhanh một ngụm.

Vân Mộ Kiều từ tốn uống xong ngụm canh cuối cùng.

Lại lấy khăn tay lau tay.

“Cảnh sát Chu vội vàng cái gì?”

“Bây giờ toàn bộ Tuế Yến đều là người của chúng ta, sớm muộn gì kết quả cũng chẳng thay đổi.”

Mặc dù nói vậy, nhưng Chu Dục Bá vẫn cảm thấy không thể ngồi yên.

Anh ta hy vọng rằng những suy đoán của Vân Mộ Kiều đều sai.

Nhưng trong lòng anh ta lại có một tiếng nói khác bảo rằng: tất cả đều là sự thật.

Anh ta rất cần một sự thật để làm vững lòng mình.

Vân Mộ Kiều không làm khó Chu Dục Bá.

Cô thu xếp xong, rồi cùng Trì Tiện đứng dậy, theo Chu Dục Bá vào phòng riêng mà Úc Noãn Noãn đã đặt.

Vừa đẩy cửa vào, họ đã nhận ra rằng trong phòng có rất nhiều đồ vật đã bị di chuyển.

Trước khi Úc Noãn Noãn đến, Vân Mộ Kiều đã dẫn Chu Dục Bá đến kiểm tra phòng này và chụp ảnh lại.

Sau đó chỉ có Úc Noãn Noãn ở đây.

Nhân viên phục vụ chỉ tạm thời dừng lại, không thể nào lục lọi khắp phòng dưới mắt của khách hàng.

Chu Dục Bá nhìn vào mâm cơm trên bàn rõ ràng là không có ai động đến, cùng với những chiếc ghế, bàn và bình hoa trong phòng đã bị xê dịch.

Tim anh ta lại chìm xuống một chút.

Anh ta đeo găng tay, bắt đầu lục tìm khắp nơi.

Còn Vân Mộ Kiều và Trì Tiện thì đứng im lặng một bên, quan sát anh ta làm việc.

Cùng lúc đó, họ cũng dùng ánh mắt quan sát khắp phòng.

Tìm kiếm những điểm bất thường.

Cuối cùng, ánh mắt của ba người đều dồn về một chiếc bình hoa men xanh có họa tiết nứt.

Chu Dục Bá lấy cành hoa mai đỏ trong bình ra.

Phần đầu cành hoa mai dính một ít bột trắng.

Chu Dục Bá cẩn thận dùng nhíp lấy những vật trong chiếc bình hoa ra.

Tổng cộng có mười gói nhỏ.

Trong số đó, có một gói bị rách, làm cho phần bột trắng bên trong bị rơi ra ngoài.

Sau khi quan sát kỹ, Chu Dục Bá kết luận rằng đó là — ma túy.

“Số lượng không dưới 100 gram, và độ tinh khiết ít nhất là trên 90%.”

Tim anh ta ngay lập tức chìm xuống đáy.

Úc Noãn Noãn rõ ràng đã có ý định khiến Trì Tiện phải c.h.ế.t mà.

 

Loading...