Bạch Tử Tái Sinh - Chương 233
Cập nhật lúc: 2025-02-28 07:26:12
Lượt xem: 238
Tin tức về khoản đầu tư này lan ra, ai mà không ghen tị cơ chứ.
Cả giới giải trí đều bị sốc luôn.
Lương Văn Thư không thể ngờ rằng Bạch Vân Thâm lại sẵn lòng chi ra số tiền lớn như vậy cho Bạch Tử!
Bạch Vân Thâm chỉ là anh họ của Bạch Tử thôi mà, vậy mà lại sẵn sàng vung tiền cho cô em họ đến mức này, quả thực không thể tin nổi.
Lương Văn Thư kể lại chuyện này cho Trầm Thanh Thanh .
Biểu cảm của Trầm Thanh Thanh khi biết chuyện cũng giống hệt Lương Văn Thư.
“7 Trăm triệu tệ! Văn Thư, cậu không nhầm đấy chứ?”
“Tất nhiên là không rồi!”
Trầm Thanh Thanh cau mày: “Chuyện này không đúng lắm. Trước đây không phải cậu nói Bạch Tử là em gái của Bạch Chú sao? Bạch Vân Thâm chỉ là anh họ của chị ấy thôi mà, sao anh ấy lại sẵn lòng chi số tiền lớn như vậy? Hơn nữa, chị ấy còn chỉ là một… con riêng…”
Từ “con riêng” khiến Lương Văn Thư cảm thấy đau nhói.
Cô đi quay phim, nhưng nhà họ Lương không giúp đỡ chút nào, mọi thứ đều là do Tống Hàn Yên vất vả tìm người giúp.
Dù cô đã trở về nhà họ Lương, nhưng vẫn không được coi trọng.
Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️
Lương Trạch Tích đã bắt đầu làm thực tập tại công ty gia đình, tuy là làm từ vị trí cơ bản nhưng đó chỉ là hình thức, chưa đầy hai năm nữa, Lương Trạch Tích sẽ chính thức trở thành tổng giám đốc.
Không biết đến lúc đó, liệu Lương Thế Bách trở về có còn kịp hay không.
Hiện tại, Tống Hàn Yên đặt toàn bộ hy vọng vào Lương Văn Thư, bắt buộc phải giúp cô ra mắt, đóng phim và giành giải thưởng Tân binh của năm vào năm sau. Vì vậy, bà mới chạy đôn chạy đáo khắp nơi để giúp cô.
Nhưng nhìn sang phía Bạch Tử…
Cô vừa ra mắt, người anh họ của cô – Bạch Vân Thâm, lại bỏ ra số tiền lớn đến như vậy.
Lương Văn Thư cảm thấy trong lòng vô cùng khó chịu.
Trầm Thanh Thanh sau một lúc mới nhận ra rằng Lương Văn Thư đang bị tổn thương, vội vàng an ủi: “Văn Thư, đừng nghĩ quá nhiều nhé, mình chỉ nói vậy thôi mà.”
“Dù đầu tư lớn thì sao chứ, bộ phim quay xong vẫn phải xem kết quả chung mà. Phim của cậu đầu tư cũng không ít đâu, chắc chắn sẽ thắng giải, cậu cứ yên tâm đi.”
“Thật ra, việc ra mắt không có gì to tát cả. Cậu nghĩ xem, nếu làm ầm ĩ như vậy mà phim ra mắt lại bị dân mạng chỉ trích thì mới thật sự thê thảm. Đến lúc đó chẳng ai dám tiếp tục đầu tư vào Bạch Tử nữa đâu.”
Lời nói của Trầm Thanh Thanh lại khiến Lương Văn Thư nảy ra một ý tưởng.
Trong giới giải trí, ai mà chẳng chơi trò tạo sự chú ý này? Trước khi phim phát sóng, luôn phải có chiến lược marketing.
Chỉ cần chờ bộ phim lên sóng, thuê đội ngũ chống đối Bạch Tử, có khi còn có thể đảo ngược được tình thế.
Việc thuê đội ngũ tẩy chay là chuyện không thể tránh khỏi trong ngành giải trí.
Chẳng có gì lạ khi dùng chiêu trò bôi nhọ đối thủ.
Nghĩ đến đây, Lương Văn Thư cảm thấy dễ chịu hơn một chút.
Tuy nhiên, chuyện này lại khiến cô lại nhớ đến một chuyện khác.
Lương Văn Thư hỏi: “Nghe nói cậu đã trở thành Chủ tịch Hội Sinh viên mới ở trường rồi?”
Trầm Thanh Thanh cười nhẹ: “Đúng vậy.”
Sau khi Tạ Bắc Mạc rời đi, đã có cuộc bầu cử Chủ tịch Hội Sinh viên mới. Những ngày qua, Trầm Thanh Thanh đã nỗ lực rất nhiều trong việc kết giao, thậm chí còn chi tiền mua chuộc không ít người. Cuối cùng, cô đã trở thành Chủ tịch Hội Sinh viên.
Cô sẽ lợi dụng quyền lực của mình để xử lý những người trước đây từng đứng về phía Bạch Tử.
Dĩ nhiên, trong số đó cũng bao gồm cả Từ Hiểu Đồng – người luôn bênh vực Bạch Tử!
Bây giờ, Bạch Tử không còn ở trường nữa, Từ Hiểu Đồng chỉ còn một mình. Cô sẽ là người đầu tiên bị "ra tay"!
Tối hôm đó,
Bạch Tử gọi điện cho Từ Hiểu Đồng để hỏi thăm tình hình của cô ở trường.
“Hiểu Đồng , khi mình đi rồi, chắc chắn Trầm Thanh Thanh sẽ nhắm vào cậu. Nếu có chuyện gì xảy ra, nhất định phải liên lạc với giáo viên chủ nhiệm, mình đã dặn giáo viên rồi, ông ấy sẽ giúp cậu.”
Khi có chuyện xảy ra trong lớp, giáo viên chủ nhiệm chính là người chịu trách nhiệm đầu tiên. Dù Bạch Tử không nói gì, giáo viên vẫn sẽ giúp đỡ.
Nhưng vì Bạch Tử đã dặn dò trước, giáo viên sẽ càng chú ý đến Từ Hiểu Đồng hơn nữa.
Từ Hiểu Đồng bình thản đáp: “Yên tâm đi, mình ở trường mà, Trầm Thanh Thanh có thể làm gì được mình? Bạo lực học đường à? Nếu vậy cậu ta đúng là tự tìm phiền phức rồi. Mình không phải người dễ bị bắt nạt đâu.”
Bạch Tử thở phào nhẹ nhõm: “Vậy là tốt rồi. Dù sao, mình vẫn lo lắng là Trầm Thanh Thanh sẽ lợi dụng chức vụ để hại cậu.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./bach-tu-tai-sinh/chuong-233.html.]
Từ Hiểu Đồng cười: “Không sao đâu, Bạch Tử , cậu cứ lo đóng phim đi, đừng bận tâm tới mình.”
Bạch Tử: “Ừm. À, Hiểu Đồng , mình cho cậu mượn căn hộ Khúc Gia Viên ở đó, mai mình sẽ gửi chìa khóa đến trường cho cậu.”
Từ Hiểu Đồng có phần ngạc nhiên: “Hả? Không cần đâu, mình ở ký túc xá cũng ổn mà.”
Bạch Tử: “Không sao đâu, cậu cứ giữ chìa khóa, đề phòng khi cần.”
Từ Hiểu Đồng : “Vậy cảm ơn cậu nhé, Bạch Tử .”
Ngày hôm sau,
Chìa khóa và thẻ vào cửa căn hộ Khúc Gia Viên được gửi đến tay Từ Hiểu Đồng .
Vài ngày sau,
Cô phát hiện ga giường trong phòng ký túc của mình bị đổ nước ướt hết.
Phải biết rằng, Từ Hiểu Đồng ở phòng đơn.
Vì trong kỳ huấn luyện quân sự năm ngoái, cô và Bạch Tử được xếp chung đội, và giành giải nhất huấn luyện quân sự , vì vậy cô được ưu tiên cấp phòng đơn.
Ngày thường, mỗi khi cô đi học đều sẽ khóa cửa phòng lại.
Tuy nhiên, ga giường của Từ Hiểu Đồng vẫn bị ướt, có thể thấy rõ là Trầm Thanh Thanh đã làm chuyện này!
Hội Sinh viên có chìa khóa của tất cả các phòng đơn trong ký túc xá.
Tính tình nóng nảy của Từ Hiểu Đồng bị kích động, cô vội vàng chạy đến phòng giám sát để kiểm tra camera an ninh và phát hiện ra người vào phòng cô đổ nước chính là một cô gái ở phòng kế bên.
Từ Hiểu Đồng lập tức làm ầm lên với quản lý ký túc xá.
Để xoa dịu sự việc, quản lý ký túc xá yêu cầu cô gái kia phải xin lỗi Từ Hiểu Đồng . Cô gái này đã bị Trầm Thanh Thanh mua chuộc, tuy cô ta đã xin lỗi Từ Hiểu Đồng , nhưng thực tế lại đang âm thầm tính toán những việc khác.
Ngày hôm sau, Từ Hiểu Đồng phát hiện trong phòng ký túc của mình bỗng nhiên xuất hiện một con mèo con ba màu.
Và rồi, có người đã đi báo cáo với quản lý ký túc xá, nói rằng Từ Hiểu Đồng nuôi thú cưng trong phòng, vi phạm quy định. Khi quản lý đến kiểm tra, thấy trong phòng thật sự có mèo con, họ lập tức theo quy định thu hồi chỗ ở phòng đơn của Từ Hiểu Đồng .
Từ Hiểu Đồng không thể ở ký túc xá nữa.
Giáo viên chủ nhiệm biết chuyện này rất tiếc, lắc đầu nói:
“Sao em lại nuôi mèo trong phòng vậy?”
Từ Hiểu Đồng cầm con mèo lên, nói: “ Em không nuôi , con mèo này em cũng không biết ai bỏ vào phòng , chỉ thấy nó tội nghiệp nên cho nó ăn một cái xúc xích thôi.”
Giáo viên chủ nhiệm thở dài: “ Hazza, tôi sẽ cố gắng giúp em xin lại phòng ký túc xá thường, nhưng sau khi các sinh viên năm nhất nhập học, các phòng đều kín rồi, dù có xin cũng phải đợi một thời gian.”
Từ Hiểu Đồng không nói gì.
Lúc này, con mèo trong tay cô kêu lên một tiếng “Meo”.
Từ Hiểu Đồng thở dài: “ Mày còn dám meo sao? Giờ vì mày mà tao không còn chỗ để ở rồi.”
Dù vậy, Từ Hiểu Đồng vẫn không nỡ bỏ mặc con mèo.
Mọi người chỉ lợi dụng lòng tốt của cô mà thôi.
Con mèo con được bỏ vào trong túi, chưa đầy một lát, miệng nó thò ra một cái thẻ vào cửa.
Từ Hiểu Đồng nhìn thẻ vào cửa, ngẩn người.
Trước đó, Bạch Tử đã nhờ người gửi thẻ vào cửa của Khúc Gia Viên , nhưng Từ Hiểu Đồng không hề có ý định ở đó. Thế nhưng giờ thì...
“Meo”
Nhìn tình hình này, tối nay chắc chắn không còn chỗ ở nữa rồi.
Từ Hiểu Đồng lấy điện thoại ra gọi cho Bạch Tử.
Điện thoại nhanh chóng được kết nối, Bạch Tử đang trên đường đến Bắc Thành.
“Bạch Tử ...”
Từ Hiểu Đồng kể lại mọi chuyện xảy ra ở trường cho Bạch Tử nghe.
Bạch Tử thẳng thắn nói: “Vậy cậu có thể đến Khúc Gia Viên ở đó.”