Bạch Tử Tái Sinh - Chương 297

Cập nhật lúc: 2025-03-05 06:56:42
Lượt xem: 204

Lợi dụng sự khinh địch là một sai lầm lớn.

Nếu lúc này Bạch Tử có dao, vệ sĩ này giờ đã nằm dưới đất, trở thành một cái xác rồi.

Mấy giây choáng váng vừa đủ để Bạch Tử đánh gục anh ta.

Giống như cảnh Dương Trạm bị đá ngã trước đó.

Bạch Tử không chút do dự, đá mạnh vào n.g.ự.c vệ sĩ, khiến anh ta ngã lăn xuống đất, đụng phải chân bàn, làm đổ bình rượu trên bàn.

Cả không gian im lặng như tờ.

Vệ sĩ ôm lấy ngực, trong cổ họng đã có mùi tanh.

Bạch Tử đứng đó, hai tay khoanh trước ngực, khuôn mặt lạnh lùng.

“Tôi thắng.”

“……”

Bạch Tử thật sự thắng rồi?!

Phiền Hoa  và Hứa Phong đều ngạc nhiên, trước đó họ chỉ thấy vệ sĩ lao vào tấn công Bạch Tử, Phiền Hoa  còn bịt mắt không dám nhìn.

Khi cô mở mắt ra, người nằm dưới đất lại là vệ sĩ?!

Trời ơi!

Vừa rồi mọi chuyện xảy ra quá nhanh, họ không kịp nhìn rõ đã xảy ra chuyện gì.

Nhưng lúc vệ sĩ ngã xuống, mọi người đều nhìn thấy rất rõ ràng.

Bình rượu trên bàn bị đổ, rượu đỏ chảy ra ngoài bàn.

Ánh mắt của Hoàng Tử Chư Lạp  hơi nheo lại.

Vệ sĩ nhanh chóng đứng dậy, vội vã xin lỗi và nhận tội với Hoàng tử.

Nhưng Hoàng tử chẳng thèm quan tâm đến anh ta, ánh mắt vẫn tập trung vào Bạch Tử.

“Tôi thắng, Ba Sa  phải nhận kịch bản của tôi, Hoàng tử, tài trợ của ngài không cần nữa, hãy để nó làm đền bù cho Ba Sa  với bộ phim trước của cô ấy.”

Những gì Hoàng Tử Chư Lạp  đã nói trước mặt mọi người, rõ ràng là có giá trị, nếu không anh ta sẽ mất hết uy tín.

Nhưng chẳng ai ngờ được, Bạch Tử lại có thể đánh bại vệ sĩ.

Dĩ nhiên, một phần là do vệ sĩ khinh địch, nhưng Bạch Tử rõ ràng là một người giỏi võ, điều này không thể nghi ngờ.

Mọi người không dám nói gì.

Hoàng Tử Chư Lạp  bật cười lớn, rồi đứng dậy từ sofa, ánh mắt của anh ta thoáng qua một cảm xúc khác.

“Cô luyện võ gì vậy? À, tôi nghe nói người Trung Quốc biết rất nhiều võ, cô luyện võ gì thế?”

Luyện võ gì?

Bạch Tử luyện rất nhiều thứ.

Kiếp trước, khi học võ trên núi, lão đạo sĩ đã dạy cô tất cả những gì cần thiết, nhưng Bạch Tử chỉ học võ sau này, xuống núi cũng không có gì đặc biệt.

Cô không có sở trường đặc biệt nào, nhưng lại học qua khá nhiều loại võ.

Sau này, Bạch Tử trong những buổi quay phim, những gì thường gặp nhất chính là dao, súng, gậy...

Đôi khi là các cảnh đấu võ cổ trang, cũng có đòn roi, phi đao và những thứ khác.

Vịnh xuân? Thái cực? Bát cực? Hình ý............... Quá nhiều thứ.

Chiêu thức của cô thường không có quy luật, toàn bộ dựa vào những gì cô nghĩ ra trong đầu lúc đó.

Muay Thái thì mạnh mẽ, nếu chỉ dùng Thái cực hay Vịnh xuân, chưa chắc đã thắng được.

Muay Thái là một môn võ chiến đấu thực tế, rất mạnh mẽ và ra đòn trực tiếp.

Bạch Tử không thể dùng những chiêu thức hoa mỹ, tốt nhất là một chiêu hạ gục đối thủ.

Vì vậy, cô đánh vào chỗ yếu của vệ sĩ ngay từ đầu.

Là phụ nữ, sức mạnh của Bạch Tử đương nhiên không thể mạnh mẽ như đàn ông, nhưng chắc chắn có thể tạo ra hiệu quả bất ngờ.

Chỗ thái dương là nơi cực kỳ dễ tổn thương, ai đánh vào đó cũng phải chịu cơn đau dữ dội và choáng váng.

“Hoàng tử, chiêu thức của tôi không có gì đặc biệt, thôi không nói nữa.”

Hoàng Tử Chư Lạp  nâng mày, rõ ràng bây giờ anh ta quan tâm đến Bạch Bạch Tử nhiều hơn là vụ cá cược lúc nãy.

“OK.”

Hoàng tử quay sang nhìn những người bên cạnh, ra lệnh bằng tiếng Thái, “Đi mời bác sĩ.”

“Tôi mời Mấy người lên trên uống rượu cùng tôi.”

Bạch Tử quay đầu nhìn về phía Dương Trạm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./bach-tu-tai-sinh/chuong-297.html.]

Hoàng tử lại nói: “Tôi sẽ cho bạn bè của cô được chữa trị.”

“Được rồi.”

Có lẽ nếu cô không đồng ý, Hoàng tử cũng sẽ không để họ đi.

...

Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️

Chỉ trong một khoảnh khắc.

Một tình huống đảo ngược xảy ra.

Ban đầu là thế bí, nhưng Bạch Tử đã hoàn toàn xoay chuyển tình thế.

Hứa Phong đỡ Dương Trạm, Phiền Hoa  thì mắt sáng lên nhìn Bạch Tử, “Cô Bạch, cô quá ngầu rồi! Vừa nãy cô chỉ cần hai đòn là đánh gục người Thái kia, trời ơi, cô thật tuyệt vời!!”

Bạch Tử mỉm cười với họ, “Chỉ cần giải quyết được vấn đề là tốt rồi.”

Dương Trạm đau ngực, ho vài tiếng rồi nói: “ Người đẹp , nếu tôi biết cô giỏi như vậy, tôi đã không cố gắng rồi, khụ khụ... sao cô không nói sớm cho tôi biết?”

Bạch Tử: “Anh Dương , tôi định nói nhưng anh lại cắt lời tôi.”

Dương Trạm: “khụ khụ... đều là số mệnh... khụ khụ, tôi chắc là số phận phải chịu thử thách này!”

Hứa Phong : “Anh Dương , anh bị thương nặng như vậy mà còn nói nữa sao!”

Không ai ngờ rằng, lúc nãy còn là đối đầu.

Bây giờ, bốn người họ lại được Hoàng Tử Chư Lạp  mời vào nhà rượu.

Sau đó, bác sĩ đến để kiểm tra cho Dương Trạm, phát hiện anh bị trật khớp vai và nhiều vết thương khác, phải đến bệnh viện để kiểm tra thêm.

Không chần chừ, Hứa Phong đã cùng Dương Trạm lên xe đến bệnh viện.

Phiền Hoa  ở lại cùng Bạch Tử trong nhà rượu. Phiền Hoa  rất sợ nhưng vẫn ở lại vì cô lo rằng Hoàng Tử Chư Lạp  sẽ nghĩ ra những trò kỳ quái và biến thái để bắt nạt Bạch Tử.

Nhưng cô đã lo xa rồi.

Sau khi vào nhà rượu, Hoàng Tử Chư Lạp  không đến tìm họ, mà những người khác cũng không tới.

Ba Sa  đến.

Ba Sa  đến chào hỏi Bạch Tử, rồi lấy kịch bản ra để cùng Bạch Tử thảo luận.

“Đây không phải là kịch bản hoàn chỉnh, đúng không?”

“Đúng vậy, đây chỉ là một phần ba của kịch bản.”

Ba Sa  lấy ra một tấm danh thiếp, đó là thông tin liên lạc cá nhân của cô, “Gửi cho tôi kịch bản hoàn chỉnh đi, à đúng rồi, tôi còn chưa biết tên cô là gì?”

“Tôi tên là Bạch Tử.”

“Cô là nữ chính trong bộ phim này à?”

Bạch Tử gật đầu.

Cô đầu tư bộ phim này chính là để nâng đỡ bản thân, nếu không phải là nữ chính thì ai mới xứng đáng cơ chứ?

Ba Sa : “Quả thật, cô rất phù hợp với vai diễn này. Vậy chúng ta sẽ hẹn thời gian để bàn chi tiết sau.”

Bạch Tử nói thẳng: “Đạo diễn Ba Sa , tôi không ở Thái Lan lâu, tôi hy vọng cô sẽ đi cùng tôi sang Trung Quốc trong chuyến này.”

Ba Sa : “Đi với cô đến Trung Quốc?”

Bạch Tử gật đầu: “Đúng vậy,  bộ phim này, tôi quyết định sẽ bắt đầu quay vào cuối tháng này. Tất cả công tác chuẩn bị, từ thời gian quay đến địa điểm quay phim, tất cả mọi thứ phải hoàn tất trong tháng này.”

Ba Sa  nghe xong, gương mặt xinh đẹp nhíu lại, “Ý cô là bây giờ vẫn chưa chuẩn bị gì, nhưng lại muốn quay vào cuối tháng? Tại sao lại vội vã như vậy?”

Vì Bạch Tử chỉ còn một năm để hoàn thành bộ phim.

Dự tính bộ phim sẽ quay trong sáu đến bảy tháng.

Việc dựng phim và các công đoạn hậu kỳ, bao gồm cắt dựng, phải hoàn thành trong ba tháng, sau đó lại phải liên hệ với việc chiếu phim ở nước ngoài và phiên bản sang nội địa…

Tất cả các công đoạn này phải hoàn tất trong vòng một năm.

Đây là một thử thách vô cùng lớn.

Vì vậy, Bạch Tử mới quyết định đến mức đuổi theo Ba Sa  đến tận đây hôm nay.

Bạch Tử không giải thích quá nhiều, chỉ nói: “Đạo diễn, trước hết tôi xin cảm ơn cô vì đã đồng ý tham gia dự án này. Thời gian của tôi không nhiều, nên tôi muốn tiến độ nhanh chóng hơn. Tôi biết cô là một đạo diễn chuyên nghiệp, có cô, đội ngũ sẽ mạnh lên rất nhiều.”

Ba Sa  ngừng lại một chút, hiểu ra ý của Bạch Tử.

Nhưng lịch thử vai cho bộ phim tiếp theo của cô đã lên kế hoạch từ tuần sau.

Nếu giờ đi cùng Bạch Tử sang Trung Quốc, liệu cô có phải bỏ lỡ thử vai cho các diễn viên khác?

Ba Sa  vẫn đang phân vân thì Hoàng Tử Chư Lạp  dẫn người bước tới, anh ta vừa nghe được cuộc trò chuyện của họ.

Vì vậy, Hoàng Tử Chư Lạp  lập tức dùng giọng điệu ra lệnh với Ba Sa :

“Ba Sa , tôi không muốn cô từ chối.”

Loading...