Bạch Tử Tái Sinh - Chương 372
Cập nhật lúc: 2025-03-12 00:02:25
Lượt xem: 136
Lưu Tiểu Hà bị Lục Lộc trách móc.
Lưu Tiểu Quyên đứng bên cạnh lập tức bảo vệ em gái mình, nói: “Lục Lộc, sao em có thể như vậy? Chúng ta mấy người đều lớn lên cùng nhau mà ,giờ em trở thành ngôi sao rồi, giỏi rồi thì còn muốn phân biệt cấp bậc với chúng tôi à? Em vì sao có thể nổi tiếng, có lẽ em đã quên rồi đấy!”
Cô ta dường như biết một số chuyện về Lục Lộc.
Vì vậy, khi Lục Lộc nghe Lưu Tiểu Quyên nói vậy, cơn giận trong mắt cô giảm đi vài phần.
“Tiểu Quyên, Tiểu Hà, đây là công ty ,Hai Người làm ơn hiểu rõ một chút được không?”
Lưu Tiểu Quyên đáp lại: “Gọi là Tiểu Lộc có gì sai đâu, tôi thấy chẳng có gì xấu cả.”
Lục Lộc nghiến răng, “Được thôi, nếu tôi không làm tốt, thì thôi, chúng ta cùng c.h.ế.t chung, nếu hai người không nghe tôi, thì cứ tự nhiên đi.”
“Lưu Tiểu Hà , cái túi hiệu mà cô muốn, tôi thấy sau này cô cũng không mua nổi đâu!”
Lưu Tiểu Hà nghe vậy, kéo káo tay Lưu Tiểu Quyên rồi quay lại nói với Lục Lộc: “Tiểu Lộc, tôi gọi như vậy quen rồi, tôi sửa, tôi sửa được chưa? Thế này đi, sau này tôi sẽ gọi là chị Lục trước mặt người ngoài, chị à, chị cũng gọi Chị Lục đi, chúng ta đâu cần phải làm khó nhau vì chuyện tiền bạc này.”
Lưu Tiểu Quyên hừ một tiếng, không từ chối cũng không đồng ý.
Bầu không khí trong phòng dần dần trở nên dễ chịu hơn.
Lục Lộc nói: “Cả hai người vừa đi dời máy nước hai người đi xử lý giúp tôi một chút, để chuyện tôi và Bạch Tử cãi nhau trong phòng nghỉ hôm nay truyền ra ngoài, làm cho cô ấy có một cái tiếng xấu là bắt nạt người mới, coi như là quà gặp mặt tôi tặng cô ấy.”
Lưu Tiểu Hà gật đầu: “Tôi hiểu rồi.
Lục Lộc ghét Bạch Tử.
Mặc dù Bạch Tử không có làm gì tổn thương cô.
Nhưng Lục Lộc từ lâu đã ghi hận trong lòng, ngay cả khi Bạch Tử không biết.
Lý do rất đơn giản, đó là khi bộ phim Vọng Đông Nhật đang hot, rõ ràng ánh hào quang thuộc về cô nữ chính, nhưng Lục Lộc không ngờ lại có một Bạch Tử chen vào, tạo cơ hội cho Từ Hiểu Đồng .
Kết quả là nữ ba Từ Hiểu Đồng đã vượt qua cô.
Ngay từ lúc đó, Lục Lộc đã ghi nhớ mối hận này.
Cô cho rằng, nếu không có Bạch Tử chen ngang, thì cô đã không gặp phải thất bại sau Vọng Đông Nhật, tất cả là do Bạch Tử.
Khi ký hợp đồng với Giải Trí Siêu Nhiên , Lục Lộc có mục tiêu rất rõ ràng, những ai cản đường cô đều phải bị loại bỏ.
Không chỉ Bạch Tử, mà cả Sở Ngọc Đường cũng là kẻ thù của cô!
Gì mà gọi là chị cả, chị hai cơ chứ, tất cả phải nhường đường cho cô hết.
Muốn leo lên cao được, nhất định phải tàn nhẫn, Lục Lộc hiểu rõ điều này.
Cô vừa khó khăn mới vượt qua được Sư Triết, nắm bắt cơ hội hiếm có này, nhất định sẽ không bỏ qua lần gió đông này.
Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️
Sau khi không khí trở nên dịu đi, Lưu Tiểu Quyên mở lời: “Tôi nghe chị Hùng nói, Sở Ngọc Đường ngày trước có thể nổi lên, thật ra là nhờ ôm chân một ông lớn, nghe đồn là phó đài trưởng.”
Lưu Tiểu Hà : “Trong giới này, rất nhiều nghệ sĩ đều có ‘đại gia’, không chỉ nữ mà nam cũng có, Sở Ngọc Đường có thể dựa vào phó đài trưởng, tính ra cô ta cũng giỏi đấy.”
Lục Lộc hiểu rõ ý của họ.
Chẳng qua là tìm một người bảo vệ, tìm một chỗ dựa mà thôi.
Thật ra, ban đầu Lục Lộc cũng có ý định tìm một người như vậy, cô đã tiếp xúc với một vài người, nhưng tìm được một đại gia tốt đâu có dễ dàng như vậy.
Một người có thể tin tưởng, lâu dài như vậy, thật sự khó tìm.
Giờ đây, không thiếu những người không đáng tin cậy.
Phiền Hoa và Bạch Tử rời công ty, lên xe đi thu âm.
Nhìn đồng hồ, đã sắp hết tháng, kịch bản gần như đã thu âm xong.
Đầu tháng tới sẽ có một sự kiện thảm đỏ, Bạch Tử phải bắt đầu chăm sóc da sớm để chuẩn bị.
Sau khi lên xe, Dương Trạm gọi điện cho Bạch Tử, hỏi về chuyện phòng nghỉ.
Chắc lại là Phiền Hoa đi mách lẻo rồi.
Đừng thấy Phiền Hoa đôi khi ngốc nghếch, nhưng mỗi khi bị ức h.i.ế.p là nhất định phải đi mách, hồi trước khi còn ở bên Bạch Tử, cô đã bị trợ lý của Sở Ngọc Đường bắt nạt, lập tức chạy đi nói với Dương Trạm để nhờ anh giúp đỡ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/bach-tu-tai-sinh/chuong-372.html.]
Cũng thật dễ thương.
Ít nhất khi bị bắt nạt, cô biết chạy về nhà, mách cho người lớn.
“Chào anh Dương, Ừm, vậy phòng nghỉ quả thật cho Lục Lộc sao? Được rồi, tôi biết rồi.”
Dương Trạm trong điện thoại giải thích cho Bạch Tử.
Họ sẽ chuyển lên phòng nghỉ lớn ở lầu trên, còn phòng nghỉ dưới lầu sẽ giao cho Lục Lộc.
Chuyện này có lẽ đội ngũ của Lục Lộc đã biết từ trước, nhưng hôm nay bọn họ lại dám công khai đến phòng nghỉ dọn đồ, điều này Dương Trạm không ngờ tới.
Dương Trạm trong điện thoại nói: “Căn phòng nghỉ dưới lầu không có tầm nhìn tốt, cho thì cho thôi, cũng không có gì quan trọng.”
“À, đúng rồi, cô đẹp lắm, ông chủ trẻ của chúng ta sắp về rồi, tôi vừa nhận được tin, chuyến bay thứ Sáu tuần sau, đúng lúc là vào lễ hội phim ảnh của Hổ Vệ đầu tháng sau, tôi sẽ giới thiệu cô vớ anh ấy, nghe nó anh ấy là một mỹ nam đấy.”
Cậu em út.
Chu Hòe .
Mỹ nam.
Bạch Tử cười nói: “Tôi biết rồi, là Chu Hòe đúng không?”
Từ khi tốt nghiệp, Chu Hòe đã sang Anh một mình, đã mấy năm rồi, cuối cùng anh cũng chịu quay về.
Quay về cũng tốt.
Bạch Tử đang mong anh về để bảo vệ cô.
Dương Trạm : “Ôi, nhìn tôi kìa, quên mất, cô và anh ấy cùng trường mà, lại còn quan hệ tốt, chắc chắn là quen rồi, vậy thì càng tốt, sau này anh ấy sẽ là người đứng đầu công ty, muốn có tài nguyên dễ như trở bàn tay.”
Bạch Tử: “Đúng vậy, đã nhiều năm không gặp, thật sự rất nhớ anh ấy.”
Chu Hòe thực ra không muốn quay về, nghe nói gia đình Chu đã phái người sang Anh không biết bao nhiêu lần.
Có thể nói là ba lần đến tận nơi thuyết phục, cuối cùng mới đưa được thiếu gia Chu về.
Ba của Chu Hòe dù sao cũng chỉ có một cậu con trai, hơn nữa tuổi tác cũng không còn trẻ nữa.
Thêm hai năm nữa, ông cụ sẽ nghỉ hưu, nếu để Chu Hòe quay lại tiếp quản công ty lúc đó sẽ hơi muộn, chi bằng để anh về sớm một chút để làm quen.
Vì thế, lần này gia đình đã dùng biện pháp mạnh đưa Chu Hòe từ Anh về.
Chờ mọi chuyện bên Anh ổn thỏa, anh sẽ chính thức quay về tiếp nhận công ty.
Chuyện thiếu gia Chu quay về đã truyền ra trong cấp cao của Giải Trí Siêu Nhiên , Dương Trạm biết được chuyện này liền lập tức thông báo cho Bạch Tử.
Chưa đầy một tiếng đồng hồ,
Cả nhóm cũng bắt đầu xôn xao.
Bạch Chú và Lương Trạch Tích cũng đã biết chuyện Chu Hòe sẽ quay về, trong nhóm liền @ anh.
Nhóm chat đã lâu không có tin nhắn, bây giờ đã chìm sâu trong danh sách trò chuyện rồi.
Đột nhiên lại xuất hiện, khiến Bạch Tử khá ngạc nhiên.
Bạch Chú: “@Z Ôi za, cuối cùng thiếu gia cũng chịu quay về rồi à, nghe nói là phải mời ba lần mới chịu về, sao thế, mấy cô gái nước ngoài làm cậu lưu luyến không muốn về sao?”
Lương Trạch Tích : “Ai vậy ai vậy? Thiếu gia nhà nào vậy, Bạch Chú cậu đang nói ai thế? Tôi chỉ nhớ có một tên phản bội tình anh em thôi.”
Vài phút sau, avatar của Chu Hòe xuất hiện trên màn hình.
Anh gửi một đoạn thoại, giọng nói lười biếng, qua mấy năm không gặp, giọng anh vẫn không thay đổi, chỉ là nghe có vẻ trầm hơn một chút, giống như mới ngủ dậy.
“Cả hai thằng ngốc, ầm ĩ cái gì, đến lúc đó nhớ qua đón ông đây, chuyến bay thứ Sáu.”
Bạch Chú: “Mẹ nó, dám có thái độ như vậy, Trạch Tích, đến lúc đó đánh cho thằng này một trận!”
Lương Trạch Tích : “Ôi, nghe giọng này chắc là ở Anh đã bị gái vắt kiệt rồi, hừ, lại hạnh phúc rồi, Chu Hòe!”
Chu Hòe : "?"
Bạch Tử nhìn thấy tin nhắn trong nhóm chat của họ, đang uống nước thì suýt chút nữa phun hết ra ngoài.