Bạch Tử Tái Sinh - Chương 373

Cập nhật lúc: 2025-03-12 07:03:12
Lượt xem: 155

Chưa kịp trả lời tin nhắn trong nhóm,Tề Hàn đã xuất hiện trước.

Tề Hàn: "Trùng hợp thật, Chu Hòe, tôi cũng vừa được điều chuyển về đây, khi nào gặp mặt ăn cơm nhé."

Bạch Chú: "Anh Hàn lên tiếng rồi, @ Bạch Tử, em cũng đến nhé?"

Bạch Tử tựa vào bàn, trả lời: "Được, cơ hội gặp ông chủ nhà em, sao em có thể bỏ qua được? Chu Hòe , sau này còn phải nhờ cậy anh che chở em trong công ty đấy nhá, hì hì."

Không biết Chu Hòe  có thấy tin này không, nhưng anh chưa trả lời.

Bạch Chú trêu chọc: "Chúng ta tình cảm như vậy, không giúp cũng phải giúp mà."

Một lúc sau, Chu Hòe  lại gửi một đoạn tin nhắn thoại —

"Đùa thôi đúng không, Bạch Tử, em là đại minh tinh rồi còn cần tôi giúp đỡ nữa? em là cây hái tiền của công ty đấy, tôi còn phải nịnh nọt em mới đúng, nếu có gì cần cứ gọi, chúng ta có quan hệ gì mà phải khách sáo cơ chứ. Bạch Chú này, cái trại nuôi thú của cậu tôi thấy ảnh rồi, nhìn khá ổn, sau này dẫn tôi đi xem thử nhé. Lúc đó tâm trạng tốt tôi sẽ thưởng cho cậu, cậu không phải mở rộng quy mô được rồi sao."

Bạch Chú càu nhàu rồi cũng gửi một đoạn thoại: "Chu Hòe , mấy năm không gặp cậu đúng là càng ngày càng kiêu căng rồi, nhanh lên mà về, tôi sẽ đi thẳng đến sân bay để dựng  bảng đón cậu."

Lương Trạch Tích : "Các cậu cứ nói chuyện đi nhé, tôi phải đi làm rồi."

Ba ngày sau.

Bạch Tử đã chuyển phòng nghỉ, chuyển lên tầng trên, nơi có một bức tường kính toàn cảnh. Tầm nhìn cực kỳ tuyệt vời.

Phòng nghỉ mới của cô chắc chắn là phòng nghỉ tốt nhất trong công ty dành cho các nghệ sĩ.

Điều này cũng rất hợp lý, Bạch Tử hiện giờ đã là "chị đại" của công ty, một phòng nghỉ như vậy mới xứng đáng với vị trí của cô.

Tuy nhiên, trong công ty lại bắt đầu lan truyền tin đồn rằng Bạch Tử đang bắt nạt các nghệ sĩ mới.

Có lẽ là vì vụ tranh chấp với Lục Lộc khi chuyển bình nước trong phòng nghỉ trước đó, chuyện này đã bị rò rỉ ra ngoài.

Lục Lộc mới ký hợp đồng với công ty và vẫn là một nghệ sĩ vô danh, Bạch Tử tranh cãi với cô, điều này khiến Bạch Tử có vẻ như không khoan dung cho lắm, đang "bắt nạt" người mới.

Cứ tưởng những lời đồn này sẽ khiến Bạch Tử cảm thấy khó chịu, nhưng không ngờ Bạch Tử hoàn toàn không hề tức giận, thậm chí cô cũng không có ý định ngăn cản những tin đồn này.

Cứ để cho tin đồn bay bổng một lúc.

Cô có vẻ không quan tâm đến việc danh tiếng trong công ty của mình bị ảnh hưởng.

Lục Lộc cảm thấy mình đã sai khi đi bước này, hoặc là Bạch Tử thật sự là một kẻ ngu ngốc không biết cách "rửa sạch" danh tiếng của mình?

Dù sao đi nữa, việc danh tiếng của Bạch Tử bị ảnh hưởng là một tin tốt đối với Lục Lộc.

Chẳng mấy chốc, thời gian đã trôi đến cuối tháng, vào ngày thứ Sáu đẹp trời.

Thiếu gia của Giải Trí Siêu Nhiên , Chu Hòe , quay trở lại.

Bạch Tử vừa mới hoàn thành phần lồng tiếng của bộ phim "Nguyệt Thành Xuân".

Vào ngày kết thúc công việc, Đào Băng Hà đến phòng thu để giám sát công việc lồng tiếng, Bạch Tử cũng tranh thủ gửi tặng ông món quà cờ tướng đã chuẩn bị trước đó.

Vì lý do lịch sự, mặc dù Bạch Tử biết Đào Băng Hà sống ở đâu, nhưng cô không tự tiện đến thăm ông, cô không muốn làm phiền ông.

Hơn nữa, một mối quan hệ như vậy, Bạch Tử cảm thấy cô chưa đủ thân thiết để có thể đến thăm mà không báo trước.

Giữa cô và Đào Băng Hà, chỉ là một mối quan hệ giữa ngựa tốt và người phát hiện tài năng, không có gì sâu sắc hơn.

"Ngài Đào, món quà này xin nhận cho."

Đào Băng Hà tháo tai nghe ra, nhận lấy hộp quà Bạch Tử đưa, mở ra nhìn rồi mỉm cười nói: "Sao mọi người đều thích tặng tôi cờ tướng vậy?"

Bạch Tử cười mỉm: "Biết ngài thích chơi cờ tướng, nên tôi cũng tặng quà hợp sở thích của ngài, mà có phải ai khác cũng tặng rồi không?"

Đào Băng Hà sờ vào bộ cờ tướng, cảm giác rất mịn màng và rất dễ chịu.

Chất liệu có vẻ giống như ngọc, như là được điêu khắc từ ngọc, chắc hẳn là một món đồ rất hiếm có.

Ông đáp: "Cũng có thằng nhóc Bắc Mạc trước đây tặng tôi một bộ, Bạch Tử, cô thật có lòng rồi, tôi rất thích."

Bạch Tử: "Ngài thích là tốt rồi, nếu sau này có cơ hội, chúng ta lại cùng chơi cờ nhé."

Đào Băng Hà: "Được, sắp xếp thời gian đi, không vội."

Đào Băng Hà có một phòng trưng bày đồ cổ tại nhà, gần như toàn bộ là bộ sưu tập cờ tướng, với đủ mọi chất liệu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./bach-tu-tai-sinh/chuong-373.html.]

Ông có một sở thích là sưu tầm cờ tướng cổ, đặc biệt là những bộ cờ mà các vua chúa thời xưa đã sử dụng. Những bộ cờ này không chỉ có dấu vết lịch sử mà còn có giá trị sưu tầm rất cao.

Tất nhiên, những bộ cờ như vậy, theo dòng thời gian, rất khó để tìm được một bộ hoàn chỉnh.

Thông thường, các nhà đấu giá chỉ bán từng quân cờ, cũng phải xem tình trạng của từng quân.

Nếu may mắn tìm được một bộ cờ hoàn chỉnh, Đào Băng Hà sẽ vui đến mức không ngủ được, thậm chí ăn cơm cũng có thể ăn nhiều thêm một bát.

Bạch Chú và Lương Trạch Tích đến sân bay để đón Chu Hòe .

Tuy nhiên, hai người lại mất công uổng phí, vì Chu Hòe  đã đổi chuyến bay.

Bạch Chú và Lương Trạch Tích tức giận, trong nhóm chat họ bắt đầu mắng mỏ —

"Con mẹ nó Chu Hòe , cậu đổi chuyến bay không thông báo cho bọn tôi, để tụi này chạy một vòng trong gió lạnh nửa tiếng đồng hồ, cậu đợi đó, món nợ này tôi ghi sổ rồi."

Không lâu sau, Chu Hòe  gửi một bức ảnh.

Trong ảnh là một căn phòng được trang trí rất đẹp, góc chụp là từ ghế sofa, đôi chân dài của anh đặt trên bàn trà.

Anh mặc quần thể thao đen, trông rất lười biếng và phóng khoáng.

Chu Hòe : "Không phải tôi đổi chuyến bay, mà là ông già tôi đổi cho tôi, tôi cũng chỉ biết vào phút cuối mà thôi. Mẹ tôi muốn tôi về sớm ăn trưa với bà, anh em hiểu chho tôi đi, ha ha?"

Lương Trạch Tích : "Vậy sao cậu không báo cho bọn tôi?"

Chu Hòe : "Ê, Trạch Tích , chỉ đùa với các cậu thôi mà, tối nay gặp mặt ăn cơm, ở Vạn Thịnh đấy, đến đi, tôi mời, tới đó tự phạt ba ly, đền bù cho các cậu vậy. @ Bạch Tử @ Tề Hàn"

Bạch Chú: "Ba ly? Chỉ ba ly mà muốn xí xóa với anh em à? Ít nhất cũng phải ba chai, cậu tự cân nhắc nhé, không thì tôi mang cây gậy đánh chó đến đấy, chuẩn bị đi, vào bằng đứng hiên ngang mà ra là phải bò đấy."

Bạch Tử rời khỏi tòa nhà lồng tiếng, trên xe, cô lấy điện thoại ra thấy hàng loạt tin nhắn trong nhóm.

Phía trước là những lời mắng mỏ của Bạch Chú và Lương Trạch Tích .

Cuối cùng cô mới thấy địa điểm ăn uống.

Cô trả lời: "Được rồi, em đã nhận được thông tin."

Khoảng mười phút sau,Tề Hàn cũng có lẽ đã thấy tin nhắn trong nhóm.

Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️

Anh không trả lời trong nhóm, mà tìm Bạch Tử trước —

"Bạch Tử à, tối nay anh đến đón em nhé?"

Bạch Tử định đồng ý, nhưng nghĩ lại, cô trả lời: "Không cần đâu, em tự đi cũng được, trong công ty đông người, bị nhìn thấy không tiện lắm."

Đối phương đang nhập tin, vài giây sau trả lời: "Được, vậy tối gặp."

Bạch Tử gửi một biểu tượng trái tim.

Buổi tối khi màn đêm buông xuống.

Hứa Phong là người đưa Bạch Tử đến Vạn Thịnh trước. Bạch Tử lên lầu một cách khiêm tốn và bảo anh không cần chờ mà có thể về trước.

Vạn Thịnh là một khách sạn cao cấp tại thành phố Q, rất kín đáo.

Dù có paparazzi theo dõi, họ chỉ có thể chụp được cổng khách sạn, không thể vào cùng Bạch Tử.

Bạch Tử vào qua cửa sau, có người đón cô sau đó dẫn lên thang máy vào phòng riêng ở tầng ba.

Khi cô bước vào phòng, Bạch Chú và Chu Hòe  đã bắt đầu "gây chuyện". Bạch Chú và Lương Trạch Tích đang ép Chu Hòe  uống bia. Cô vào rất đúng lúc, cả ba người đều ngừng lại một chút, rồi nhìn cô.

" Bạch Tử à, tới rồi hả, ngồi đi."

Bạch Tử tháo khẩu trang và mũ ra. Trước khi quay phim, cô đã cắt tóc ngắn, mái tóc mềm mại được gài sau tai, khuôn mặt tinh tế chẳng khác gì mấy năm trước.

" Ủa, các anh đang làm gì vậy?"

Ánh mắt quét qua phòng riêng một lượt, Tề Hàn không có mặt, có vẻ như anh vẫn chưa đến.

Bạch Chú: "Đang cho uống rượu đấy."

Lương Trạch Tích : "Chu Hòe  tự phạt ba chai."

Chu Hòe  vặn mình, thoát khỏi tay của Bạch Chú, "Anh Hàn còn chưa đến, các cậu vội vàng gì chứ!"

 

Loading...