Bạch Tử Tái Sinh - Chương 38

Cập nhật lúc: 2025-02-13 22:50:55
Lượt xem: 540

Từ Hiểu Đồng  theo Bạch Tử và nhóm người  rời khỏi trường.

Lương Trạch Tích đang đợi họ ở cổng trường.

Bốn nam, hai nữ cùng nhau rời khỏi trường và đến một nhà hàng Hàn Quốc tên "Xitulan Ya" để ăn trong một phòng riêng.

Khi gọi món, Bạch Tử đưa thực đơn cho Từ Hiểu Đồng .

"Hiểu Đồng , cậu gọi món đi."

Từ Hiểu Đồng  cẩn thận nhận lấy thực đơn và nhìn thấy món ăn rẻ nhất cũng phải hơn 400 tệ!

Từ Hiểu Đồng  là một sinh viên bình thường, mỗi tháng tiền sinh hoạt chỉ có 1800 tệ!

Cô làm sao có thể ăn được những món đắt như vậy, vì thế cô đưa thực đơn lại cho Bạch Tử.

"Bạch Tử , vẫn là các cậu gọi món đi."

Bạch Tử nhận ra sự ngại ngùng của Từ Hiểu Đồng : "Không sao đâu, không cần cậu phải trả tiền."

Bạch Chú gật đầu: "Đúng vậy, hai cô gái đi ăn cùng tụi anh , sao lại để các em phải trả tiền, cứ gọi món các em thích nhé, đừng khách sáo."

Từ Hiểu Đồng  lúc này mới yên tâm, nhưng cô vẫn chỉ gọi vài món bình dân.

Sau đó thực đơn được đưa cho từng người và mọi người tiếp tục chọn món.

Khi gọi món, Bạch Tử nhìn chăm chú về phía quán cà phê "Nhật Lạc" đối diện đường.

Cô rất quen thuộc với quán cà phê này, vì trong kiếp trước, cô đã làm việc bán thời gian ở đây trong suốt sáu tháng để tiết kiệm tiền sinh hoạt. Vợ chồng chủ quán rất tốt với Bạch Tử, khi biết cô có ước mơ trở thành diễn viên, họ đã động viên và ủng hộ cô.

Vào thời điểm khó khăn nhất, họ còn cho Bạch Tử ăn ở miễn phí trong quán.

Chỉ tiếc rằng sau này quán cà phê này kinh doanh không thuận lợi và phải đóng cửa. Vợ chồng chủ quán trở về quê,  từ đó Bạch Tử không còn gặp lại họ nữa.

Trong kiếp trước, Bạch Tử cảm thấy rất tiếc vì không thể báo đáp hai người ân nhân này.

Tề Hàn nhận thấy ánh mắt của Bạch Tử đang nhìn chằm chằm vào quán cà phê đối diện qua cửa sổ, bèn hỏi: "Em muốn uống cà phê à?"

Bạch Tử rút mắt lại, khẽ cười với Tề Hàn :"Em muốn qua quán cà phê đối diện một chút."

Tề Hàn : "Được, anh đi cùng em."

Bữa ăn kết thúc, Từ Hiểu Đồng  không ngờ mình lại có cơ hội ăn cùng những nhân vật nổi bật trong trường.

Sau khi ra khỏi quán, Từ Hiểu Đồng  lịch sự chào tạm biệt rồi trở về ký túc xá.

Bốn người Tề Hàn đi cùng Bạch Tử đến quán cà phê "Nhật Lạc".

Quán cà phê không lớn, bước vào có thể thấy ngay chỉ có khoảng bảy tám cái bàn tròn nhỏ, phía sau quầy thu ngân  không có ai, trên kệ có một con mèo may mắn nhỏ.

Bạch Tử đi đến gần, nhẹ tay chạm vào con mèo may mắn đó.

Ngay lúc đó, cô nghe thấy tiếng động , bà chủ quán từ phía sau tấm màn bước ra, "Hoan nghênh ghé tiệm!"

"Đây là thực đơn, muốn gì cứ gọi."

Tề Hàn và bạn bè trước giờ đều uống cà phê thủ công ở những quán cà phê cao cấp, chưa từng đến những quán cà phê bình dân kiểu này.

Nhưng phong cách của họ không hề tỏ ra khinh miệt, mà lịch sự gọi món rồi tìm một chỗ ngồi.

Bạch Tử gọi một cốc cà phê Americano đá, sau đó ánh mắt cô lướt qua mọi thứ trong quán, cảm thấy có chút hoài niệm, như thể kiếp trước vẫn còn là ngày hôm qua.

Bà chủ bắt đầu bận rộn, khi mang đến những cốc cà phê thơm ngát, cả nhóm đều bất ngờ, không ngờ một quán cà phê bình dân lại sử dụng hạt cà phê chất lượng cao như vậy.

Bạch Tử nhìn mọi người với vẻ mặt như thể họ mới nhận ra quán này là một "kho báu".

"Bà chủ, cà phê của quán thật sự rất thơm!"

Bà chủ vui vẻ cười: "Dù quán nhỏ nhưng hạt cà phê chúng tôi dùng đều rất tốt! Quán chúng tôi chủ yếu bán sản phẩm chất lượng với giá phải chăng, mọi người thích là tốt rồi, nếu thích thì lần sau lại đến nữa nhé."

Bạch Tử nhấp một ngụm cà phê, đó là hương vị mà cô rất quen thuộc.

Rồi Bạch Tử nói: "Bà chủ, có ý định bán quán này không?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./bach-tu-tai-sinh/chuong-38.html.]

Bà chủ hơi ngạc nhiên: "Sao cô biết được? Quả thật tôi đang tính bán quán, kinh doanh không tốt, tôi chuẩn bị về quê cùng chồng. Tuy nhiên, tôi vẫn chưa quyết định, vì quán này là ước mơ của tôi."

Bạch Tử viết số điện thoại của mình lên một mảnh giấy: "Nếu bà chủ quyết định bán, hãy gọi cho tôi, tôi muốn mua lại."

Nghe thấy vậy, Tề Hàn và ba người còn lại đều có chút ngạc nhiên.

Bạch Tử sao lại đột ngột quyết định như thế?

Dù muốn mở quán cà phê, cũng không cần chọn đúng nơi này, vì chắc chắn còn nhiều lựa chọn tốt hơn.

Bà chủ hơi ngừng lại một chút "Tôi vẫn chưa suy nghĩ kỹ."

Bạch Tử: "Không sao, bà chủ  cứ suy nghĩ kỹ rồi liên lạc với tôi, nếu thật sự không nỡ bán quán, chúng ta có thể bàn về hợp tác, tôi có thể thuê lại bà chủ và các nhân viên."

Bà chủ cảm thấy rất bối rối trước lời của Bạch Tử.

Quả thật bà rất tiếc khi phải bán quán, vì mở quán cà phê là ước mơ của bà, nếu không vì kinh doanh không thuận lợi, bà cũng không muốn bán.

Nhưng không ngờ người thanh niên này không chỉ sẵn sàng mua lại quán, mà còn muốn thuê lại bà và nhân viên cũ.

"Cô gái à, quán của tôi buôn bán không tốt, doanh thu mỗi tháng chỉ có vài nghìn thôi..."

"Không sao đâu, bà chủ cứ suy nghĩ thêm nhé."

Bà chủ muốn nói rằng quán không có lãi, việc thuê thêm nhân viên sẽ không có lợi, nhưng Bạch Tử đã hiểu rõ điều đó hơn ai hết.

Nhưng ở kiếp trước, cửa hàng này làm ăn không tốt, vợ chồng họ cũng sẵn lòng giúp đỡ Bạch Tử. Ban đầu, cửa hàng không cần tuyển thêm người, nhưng họ vẫn đồng ý trả lương cho Bạch Tử, dù không nhiều nhưng đủ để Bạch Tử trang trải chi phí lúc đó.

Hơn nữa, nếu vợ chồng họ muốn làm điều xấu, họ có thể không nói với Bạch Tử về việc cửa hàng làm ăn kém, từ đó có thể nâng giá lên với Bạch Tử.

Nhưng bà chủ không làm vậy, điều đó chứng tỏ họ là những người tốt.

Vì vậy, Bạch Tử giờ đây cũng sẵn lòng giúp họ.

Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️

Bà chủ nhận số điện thoại.

Bạch Tử và nhóm của cô rời khỏi quán cà phê.

Bạch Chú khuyên nhủ: “Bạch Tử , nếu em muốn mở quán cà phê, có thể chọn địa điểm khác tốt hơn. Ở đây người qua lại ít, làm ăn lỗ nặng, có khi không thu lại được vốn.”

Bạch Tử: “Chính vì ít người em mới muốn mở ở đây, yên tĩnh mà.”

“Được rồi, tiền cũng khó mua được niềm vui.”

Tề Hàn: “Không còn sớm nữa, về nhà thôi.”

“Ừ.”

Giải đấu tennis  sẽ diễn ra sau ba ngày.

Tin tức về việc Ngụy Song Song bị đuổi học đã lan ra ngay ngày hôm sau.

Khi tin này lan ra, Hoàng Thái Liên và Chúc Tiểu Xuân đều ngẩn người!

Trầm Thanh Thanh  cũng rất ngạc nhiên, cô không nghĩ rằng Ngụy Song Song lại thật sự bị đuổi học, mà Tề Hàn lại thật sự đứng ra giúp Bạch Tử.

Ngụy Song Song bị đuổi là một đòn răn đe, làm gương cho các học sinh trong lớp.

Tuy nhiên, cùng lúc đó, Trầm Thanh Thanh  lại càng ghét Bạch Tử hơn.

Cô ta âm thầm cho phép Hoàng Thái Liên và Chúc Tiểu Xuân tiếp tục lan truyền tin đồn trong lớp, nói rằng Bạch Tử là "Vua " của ngành biểu diễn, muốn ai bị đuổi là đuổi, không cho ai lên tiếng.

Điều này đã kích động sự thù địch của những người khác trong ngành biểu diễn đối với Bạch Tử.

...

Khi giải đấu tennis  diễn ra, Trầm Thanh Thanh  vẫn muốn tìm người giúp đỡ nhưng không ai chịu giúp cô ta nữa.

Bởi vì sau lần ở sân tennis  trước đó, các thành viên trong câu lạc bộ tennis  đều nhận ra mối quan hệ đặc biệt giữa Bạch Tử và chủ tịch câu lạc bộ. Ai còn dám mạo hiểm giúp Trầm Thanh Thanh  chống lại Bạch Tử nữa?

Bạch Tử ngồi bên cạnh uống nước, trước đó, người phụ trách cuộc thi vòng loại tennis , Hồ Hạo , cầm một chai nước đi đến.

Với khuôn mặt nịnh hót, anh ta nói: “Đàn em, uống nước đi.”

 

Loading...