Bạch Tử Tái Sinh - Chương 81
Cập nhật lúc: 2025-02-15 22:04:10
Lượt xem: 326
Viên Lôi và Viên Nhị đều có kỳ vọng rất cao đối với Bạch Tử.
Một câu nói của Viên Nhị đã bị một thành viên trong câu lạc bộ múa nghe thấy, người này liền lạnh lùng hừ một tiếng, rồi nói: “Các cậu nhìn mà không nhìn kĩ thì thôi, cứ cho là chương trình của câu lạc bộ tennis hay đi, nhưng có thể đừng mơ mộng nữa không, hôm nay câu lạc bộ tennis có thể lên sân khấu hay không còn là một câu chuyện khác đấy.”
Viên Nhị giật mình, một ngụm trà sữa từ ống hút phun ra.
"Cậu nói gì? Mơ mộng à? Tại sao vậy?"
“Bởi vì đạo cụ của họ bị hủy rồi, giờ họ có thể lên sân khấu hay không còn chưa chắc đâu.”
Viên Nhị và Viên Lôi đồng thanh nói: "Cái gì!"
Hậu trường.
Trong lúc mọi người hối hả làm việc, đạo cụ cuối cùng cũng đã được bố trí lại.
Từ Hiểu Đồng kéo căng lưng, thở phào nhẹ nhõm: "Xong rồi!"
Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️
“Cô ấy múa đến đâu rồi? Có phải sắp lên sân khấu không?”
Có người chạy ra xem thử, vừa lúc thấy chương trình của câu lạc bộ múa vừa kết thúc.
Người trong bộ phận đối ngoại vào hỏi thăm tình hình chuẩn bị của họ. Khi thấy đạo cụ đã sắp xếp xong, họ liền ra dấu hiệu bảo họ mang lên sân khấu.
MC trên sân khấu đã dành cho họ khoảng năm phút để chuẩn bị.
Từ Hiểu Đồng cùng mọi người mang đạo cụ ra, trước khi rời đi cô không quên cổ vũ Bạch Tử: “Bạch Tử! Cố lên nhé!”
“Ừm.”
Họ cùng nhau di chuyển đạo cụ, còn Bạch Tử cũng chuẩn bị lên sân khấu.
Bạch Chú và ba người bạn của anh cũng không quên cổ vũ cho Bạch Tử, sau đó rời khỏi hậu trường để ra phía trước chuẩn bị xem màn trình diễn tiếp theo của cô.
Ở phía trước, Quý Noãn Thu cùng các thành viên của câu lạc bộ múa vừa bước xuống từ sân khấu, đúng lúc gặp phải Bạch Tử đang chuẩn bị lên.
Các thành viên của câu lạc bộ múa không ngờ rằng họ lại kịp thời gian, vì vậy ai nấy đều dừng lại trên cầu thang để nhìn Bạch Tử lên sân khấu. Trong ánh sáng mờ ảo, họ mỗi người một lên, một xuống.
Dường như mọi thứ đã được định đoạt, một trận thắng thua đã được quyết định.
“Không ngờ họ lại kịp thời gian, ha ha, thật là may mắn.”
Lâm Vân và Trầm Thanh Thanh nhìn nhau một lúc, rồi nói: “Kịp thời gian cũng chả sao, chắc chắn màn trình diễn của chúng ta sẽ tuyệt vời hơn, đợi mà xem!”
Quý Noãn Thu nhếch môi, không nói gì.
Cô không hiểu tại sao nhưng có một dự cảm kỳ lạ trong lòng mình, rằng lần này có thể sẽ thua...
Với gần 15 năm học múa, đây là lần đầu tiên Quý Noãn Thu có cảm giác này.
Hơn nữa, nếu cô không nhầm, chiếc váy mà Bạch Tử mặc, dường như là bộ trang phục của nữ chính trong vở kịch Thịnh Đường năm nào, vốn được gọi là báu vật của giới kịch, do tiền bối Giang Quỳnh Chi mặc!
Quý Noãn Thu sững người, ánh mắt dừng lại nhìn bóng lưng của Bạch Tử.
Chiếc váy mềm mại chỉ có lụa tơ tằm mới có thể làm được, cùng với những viên đá quý điểm xuyết ở vai và eo...
"Chủ tịch, sao vậy?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./bach-tu-tai-sinh/chuong-81.html.]
“Bạch Tử đang mặc bộ đồ...”
“Đó không phải là bộ đồ kịch Thịnh Đường trên Taobao giá 59.9 tệ sao?”
“……”
Không, nếu là hàng nhái, sao lại có độ tinh xảo cao đến vậy, và có thể phục dựng hoàn hảo như thế?
Bỗng nhiên, cô nghĩ đến một khả năng: liệu Bạch Tử có phải là tiểu thư của Bạch gia vừa mới trở về không?
Quý Noãn Thu cảm thấy tim mình đột ngột rung lên, nhưng cô chưa kịp suy nghĩ thêm thì bên cạnh Lâm Vân đã nói: “Bạch Tử là chị gái của Thanh Thanh, mặc dù không phải là chị ruột, nhưng bộ đồ kịch Thịnh Đường là đồ sưu tầm, sao cô ấy có thể mặc hàng thật…”
“Nghe nói, ngay cả bảo tàng cũng muốn sưu tầm nhưng bị từ chối đấy!”
“Người bình thường mà muốn nhìn thấy cũng không thể, Bạch Tử tuyệt đối không thể mặc đồ thật, chắc chắn là hàng nhái mà thôi.”
Nghe những lời của họ, Quý Noãn Thu cảm thấy trong lòng mình nhẹ nhõm hơn một chút.
Dù cho Bạch Tử đang mặc đồ thật đi chăng nữa, cô ta cũng không tin điệu múa Hồ Xuân của cô có thể hoàn hảo đến mức nào!
Trên sân khấu.
“Vỗ tay vỗ tay——”
Tiếng vỗ tay vang lên dồn dập, âm nhạc cổ điển cùng với sự chuyển động của màn che chầm chậm làm cho không khí trong khán phòng càng thêm nghẹt thở.
Khi màn che hoàn toàn được nâng lên, một màn hình lớn hiện lên hình ảnh hoa sen cổ điển, với họa tiết mang đậm phong cách Đôn Hoàng, Bạch Tử xuất hiện ngay trung tâm, tay cầm một cây đàn liễu tinh xảo.
Chỉ với phần mở đầu này, vẻ đẹp của sân khấu đã khiến tất cả khán giả phải nín thở.
Cả sân khấu rộng lớn, chỉ có một mình cô đang múa, mỗi lần xoay người, những viên đá quý trên váy lại tỏa sáng dưới ánh đèn, làm cho ánh sáng phản chiếu lên lấp lánh.
Khán giả đều sửng sốt!
Mỗi động tác của cô đều được máy quay ghi lại, đẹp như một tấm poster.
Quả đúng là câu nói: Một điệu múa Hồ Xuân , nghìn năm không đổi.
Tần Văn Phong và ba người bạn của anh ngồi ở hàng ghế đầu gần giữa, Bạch Chú dẫn đầu vỗ tay—
“Vỗ tay vỗ tay——”
“Đẹp quá!”
Có sự dẫn đầu của anh, tất cả khán giả dưới sân khấu cũng bắt đầu vỗ tay nhiệt liệt.
Ánh mắt của Tần Văn Phong không rời khỏi cô, đôi tay dài và trắng của anh cũng đồng nhịp vỗ tay theo.
Bạch Tử điệu múa của cô như thể đưa tất cả mọi người vào trong câu thơ "Say sưa tựa đầu gối mỹ nhân, tỉnh lại nắm quyền trời đất!" Múa Hồ Xuân của cô mang đậm phong cách phương Đông huyền bí, thử tưởng tượng một cô gái xinh đẹp như vậy múa trước mặt bạn trong thời cổ đại, ai có thể không bị mê hoặc?
Chương trình kéo dài 3 phút rưỡi, gần như khi mọi người vẫn chưa đủ thỏa mãn, Bạch Tử đã hoàn thành và cúi chào.
Viên Lôi và Viên Nhị ở dưới sân khấu vô cùng phấn khích!
“Đẹp quá!!! Tuyệt vời!!”
“Trời ơi!! Quá đẹp! Ai nói cô ấy không thể lên sân khấu vậy?!