Bạch Tử Tái Sinh - Chương 97

Cập nhật lúc: 2025-02-16 10:57:43
Lượt xem: 325

Lần trước, vào lễ hội mùa Thu, Lâm Vân  đã bị phạt.

Lần này, tất cả thành viên của câu lạc bộ múa đều tham gia, giúp Lâm Vân  nhặt chai để cô ta giành được vị trí đầu tiên, dùng huy chương để xoá bỏ hình phạt.

Tuy nhiên, không chỉ có họ mới nhìn trúng huy chương này.

Chị khóa trên của câu lạc bộ tennis, người đã giúp Bạch Tử điều tra dữ liệu hậu trường trước đây, cũng nhắm đến huy chương này.

Lý do là bạn trai của cô cũng cần xoá bỏ hình phạt.

Cô đã từng giúp Bạch Tử, bây giờ lại đến nhờ Bạch Tử giúp đỡ, muốn cô tham gia trò chơi nhặt chai cùng.

Số người tham gia trò chơi càng nhiều thì cơ hội chiến thắng càng lớn.

Dù không phải vì cùng câu lạc bộ, Bạch Tử vẫn muốn giúp chị ấy vì trước đây chị ấy đã giúp mình, vậy nên cô quyết định tham gia trò chơi nhặt chai lần này!

Cả câu lạc bộ múa không biết từ đâu nghe được tin Bạch Tử sẽ tham gia trò chơi.

Họ rất quyết tâm, nhất định phải thắng Bạch Tử!

...

Hoạt động buổi chiều bắt đầu.

Khu đất trống dưới tầng được bày ra rất nhiều gian hàng, gọn gàng ngăn nắp.

Các gian hàng bày bán rất nhiều đồ cũ để đổi lấy đồ khác.

Giống như một cái chợ nhỏ, không lâu sau đã có rất nhiều người đứng trước các gian hàng xem.

Một số người cầm theo sách vở, còn có cả những món đồ chơi…

Khi các gian hàng bắt đầu mở, trò chơi nhặt chai cũng bắt đầu nhận đăng ký.

Bạch Tử cùng Từ Hiểu Đồng  đến khu đăng ký trò chơi và được phân vào nhóm của Chị khóa trên .

Khi đang điền vào mẫu đăng ký, một nhóm đông người từ câu lạc bộ múa đi đến phía sau.

Các thành viên trong hội học sinh phụ trách trò chơi đưa họ mẫu đăng ký.

Những sinh viên đang điền mẫu trước thấy nhóm người từ câu lạc bộ múa đến, họ lập tức nhường chỗ và có chút bi quan.

“Có nhiều người như vậy, lần này chắc chắn là không có cơ hội thắng rồi.”

“Người nhiều thì chai sẽ nhiều, thôi đi, mình tham gia cũng chẳng có ý nghĩa gì, chỉ là làm công cốc thôi.”

“Có lẽ lần này người đầu tiên là họ rồi, thôi thì chúng ta chỉ làm nền, nhặt vài chai đổi lấy móc chìa khóa cũng được.”

Các thành viên của câu lạc bộ múa nghe thấy những lời này, tỏ ra rất đắc ý.

“Đúng vậy, các cậu ít người như vậy, mau từ bỏ đi, nhất định là chúng mình sẽ thắng thôi.”

Khi nói những lời này, các thành viên câu lạc bộ múa còn liếc mắt nhìn nhóm Bạch Tử.

Nhóm Bạch Tử chỉ có cô, Từ Hiểu Đồng , cùng chị khóa trên và bạn trai của chị ấy, tổng cộng chỉ có bốn người.

So với số lượng người đông đảo của câu lạc bộ múa, nhóm của Bạch Tử thật sự không đáng nhắc tới.

Trầm Thanh Thanh và Lương Văn Thư cũng có mặt trong nhóm người của câu lạc bộ múa. Khi điền vào mẫu đăng ký, họ đi ngang qua Bạch Tử, và Lương Văn Thư khẽ cười.

Lâm Vân  thậm chí còn lườm Bạch Tử một cái.

Lần trước vào lễ hội Thu, họ đã kết thù với nhau.

Chị khóa trên cảm thấy hơi thất vọng: "Ai, có vẻ lần này chúng ta không có hy vọng rồi. Bạch Tử, hay là chúng ta đừng tham gia nữa, đỡ lãng phí thời gian."

Từ Hiểu Đồng  nói: "Làm sao mà được, chị, bạn trai của chị không phải là phải đi thực tập trong kỳ này sao? Nếu không xoá được hình phạt thì anh ấy sẽ phải học lại đó."

Chị khóa trên im lặng một chút, nhìn sang bạn trai đang lo lắng bên cạnh, rồi thở dài nói: "Cũng chỉ có thể trách anh ấy không giữ kỷ luật thôi. Thôi, thôi, chúng ta không tham gia nữa, chị sẽ nghĩ cách khác."

Từ Hiểu Đồng  nhìn về phía Bạch Tử: "Bạch Tử , chúng ta phải làm sao đây?"

Bạch Tử ánh mắt dừng lại trên nhóm người câu lạc bộ múa, rồi lại liếc nhìn vào quy tắc của trò chơi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./bach-tu-tai-sinh/chuong-97.html.]

Trong lòng cô lập tức nảy ra một kế hoạch hay.

"Trò chơi này không phải là so xem ai có nhiều người, mà là so xem ai có nhiều chai. Chỉ cần chúng ta có nhiều chai hơn bọn họ, thì chúng ta cũng sẽ thắng."

Chị khóa trên nói: "Nhưng chúng ta chỉ có bốn người, dù có nhặt chai thì cũng không thể thắng được nhóm câu lạc bộ múa đâu."

Bạch Tử cười tự tin: "Yên tâm đi, em có kế hoạch rồi, chúng ta cứ điền vào mẫu trước, thời gian đăng ký sắp hết rồi."

Từ Hiểu Đồng  nhìn thấy họ vẫn còn lo lắng, liền lên tiếng: "Chị, chị cứ tin tưởng Bạch Tử đi. Dù sao đây cũng chỉ là một trò chơi, nếu thua thì chúng ta coi như tham gia cho vui, có gì đâu."

"Được rồi."

Bốn người cùng nhau điền mẫu đăng ký.

Trầm Thanh Thanh và những người xung quanh thấy Bạch Tử không bỏ cuộc mà vẫn tiếp tục điền mẫu nộp lên, bọn họ liền cười khẩy.

Lâm Vân  cười nhạt: "Chỉ có mấy người này, làm sao mà nhặt được nhiều chai như bọn mình chứ, thật là buồn cười."

Lương Văn Thư cũng chế giễu: "Vậy mà cũng dám tham gia trò chơi."

Thời gian đăng ký trò chơi kết thúc, tổng cộng gần 50 người đăng ký tham gia, trong đó nhóm câu lạc bộ múa chiếm tới 20 người!

Những người tham gia còn lại đều đã từ bỏ hy vọng đoạt giải nhất, chỉ hy vọng nhặt được vài chai đổi lấy quà nhỏ.

Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️

"Giờ là 6 giờ, trò chơi nhặt chai chính thức bắt đầu! Thời gian trò chơi là 2 tiếng, kết thúc vào lúc 8 giờ tối. Đến lúc đó, các bạn phải mang tất cả chai mình nhặt được về. Bắt đầu thôi!!"

Một lệnh truyền đi, mọi người đều tản ra.

Nhóm câu lạc bộ múa lập tức tản ra.

Bạch Tử vẫn đứng yên tại chỗ, không hề nhúc nhích, trong khi Từ Hiểu Đồng  và ba người còn lại chuẩn bị đi ra nhặt chai.

Chị khóa trên nói: "Vậy đi, chị và anh ấy sẽ đi khu ký túc xá, Hiểu Đồng , em và Bạch Tử đi qua căng tin, một tiếng sau chúng ta gặp lại nhé."

Từ Hiểu Đồng  gật đầu: "Được rồi..."

Bạch Tử giọng trong trẻo cất lên: "Chúng ta không cần phải tách ra đâu, chúng ta đi ra cổng trường thôi."

"Ra cổng trường? Ra cổng trường làm gì vậy?"

Bạch Tử mỉm cười: "Ở đó có rất nhiều chai! Đi thôi."

Ba người đều cảm thấy bối rối, nhưng vẫn đi theo Bạch Tử ra ngoài.

Khi họ đến cổng trường, họ phát hiện ra rằng ngay đối diện trường học, có hai quầy đồ nướng tạm thời được bày ra!

"Ơ… sao lại có hai quầy đồ nướng ở đây vậy?"

Ba người đều kinh ngạc.

Bạch Tử nói: "Đương nhiên là vừa mới được bày ra rồi, mọi người nhìn xem bảng hiệu viết gì kìa."

Mọi người nhìn sang.

Trước mỗi quầy đồ nướng đều có bảng hiệu ghi: "Tiêu 1 đồng có thể lấy nước miễn phí."

Dù quầy đồ nướng còn chưa kịp bày hết, nhưng phía sau đã chất đầy những chai nước khoáng miễn phí để phát cho khách.

Chị khóa trên vui mừng nói: "Nếu thế thì chúng ta cứ chờ họ uống xong nước rồi nhặt chai thôi!"

Từ Hiểu Đồng  nhìn vào hai người đang bận rộn phía sau quầy đồ nướng, cô ngạc nhiên một chút rồi nói: "Bạch Tử , đó không phải là vợ chồng dì Phương sao! Trời ạ, họ là người cậu sắp xếp đến đúng không!"

Đúng rồi!

Quầy đồ nướng này chính là Bạch Tử đã sắp xếp cho họ đến bày ra.

Bảng hiệu của quầy đồ nướng cũng là tạm thời tháo từ cửa hàng xuống, trên đó ghi "Quầy đồ nướng Nhật Lạc Coffee - Hạn chế thời gian".

Việc cho vợ chồng dì Phương đến bày quầy đồ nướng, một mặt quảng bá cho quán cà phê, mặt khác, còn giúp nhóm của Bạch Tử thắng trò chơi nhặt chai, có thể nói là một công đôi việc.

Lúc này đúng vào giờ học sinh tan trường và đi ăn tối, họ chỉ cần ra khỏi cổng trường là có thể nhìn thấy ngay quầy đồ nướng ở phía đối diện.

Trên bảng hiệu ghi rằng "Tiêu 1 đồng có thể lấy nước miễn phí", Bạch Tử không dám nói chắc rằng 100% mọi người sẽ đến nhận nước miễn phí, nhưng ít nhất 70% sẽ đến.

Vì vậy, họ chỉ cần đứng đây đợi và nhặt chai là được.

Loading...