Bị Cả Nhà Xem Thành Bảo Mẫu, Quay Người Ta Liền Gả Cho Nhà Giàu - 173

Cập nhật lúc: 2025-04-03 12:22:55
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qOhGTDgg7

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Kỷ Học Ninh bưng một bát canh lớn bước vào nhà, hơi nóng nghi ngút bốc lên, tỏa ra mùi thơm hấp dẫn. Anh đặt bát canh lên bàn, giọng trầm ổn nói:

"Luộc xong rồi."

Vương Ngọc Thanh nhìn những quả trứng trong bát, cổ họng nghẹn lại, do dự một lát rồi nói:

"Gọi bọn trẻ dậy cùng ăn đi?"

Bà nội Kỷ lập tức xua tay từ chối:

"Không không không, đây là cho con ăn, gọi chúng nó dậy làm gì? Nếu con chia cho chúng nó, bà giận đấy!"

Vương Ngọc Thanh á khẩu, không biết nói gì hơn.

Thấy cô chưa động đũa, bà nội Kỷ giục:

"Ăn đi! Ăn no rồi thì cùng lão Tứ đi đăng ký kết hôn."

Quả thật, cô đang rất đói, cũng rất thèm trứng, nên không làm bộ làm tịch nữa mà cầm đũa bắt đầu ăn. Phải công nhận Kỷ Học Ninh nhìn to xác là vậy, nhưng luộc trứng lại rất khéo, trứng không nát, không có bọt trắng, vỏ căng bóng mịn màng.

Trong phòng, Kỷ Tiểu Minh vừa tỉnh dậy đã ngửi thấy mùi trứng thơm lừng. Nó lật chăn định ngồi dậy thì bị Kỷ Đại Minh giữ lại, thấp giọng quát:

"Em cứ ngủ tiếp đi! Đợi mẹ ăn xong rồi hãy dậy."

Kỷ Tiểu Minh tuy rất thèm, nhưng cũng rất ngoan ngoãn, bèn thì thầm:

"Được, em không dậy, lỡ mẹ thấy lại chia cho chúng ta ăn mất."

Vương Ngọc Thanh ăn hết năm quả trứng, bụng căng tròn. Cô thở nhẹ một hơi rồi đứng dậy, cùng Kỷ Học Ninh rời nhà đi đến xã.

Bà nội Kỷ ngồi trong nhà, cười tít mắt, vui sướng khôn nguôi.

Trên đường đi, hai người gặp Lôi Dũng Hạ. Bà đang gánh hai thùng nước, vừa thấy họ liền cười hỏi:

"Sáng sớm thế này đi đâu thế?"

Kỷ Học Ninh thoáng liếc sang Vương Ngọc Thanh, có chút chần chừ, không biết có nên nói ra hay không.

Nhưng Vương Ngọc Thanh thì chẳng hề do dự, cô thoải mái đáp:

"Thím Lôi, cháu và Kỷ Học Ninh đi đến xã đăng ký kết hôn."

Lôi Dũng Hạ nghe vậy liền đặt quang gánh xuống, vỗ tay vui vẻ:

Mộng vũ vân thường phiêu nguyệt ảnh
Nguyệt khuynh hàn thủy nhiễu hoa tâm
Mộng Vân Thường

"Thật à? Chuyện tốt đấy! Khi nào thì làm tiệc?"

Vương Ngọc Thanh mỉm cười:

"Bây giờ chưa tổ chức, đợi điều kiện gia đình khá hơn rồi mới đãi. Đến lúc đó nhất định sẽ mời thím đến làm đầu bếp."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./bi-ca-nha-xem-thanh-bao-mau-quay-nguoi-ta-lien-ga-cho-nha-giau/173.html.]

Lôi Dũng Hạ cười ha ha, vui vẻ đáp:

"Nhất định phải mời tôi đấy! Tôi còn không lấy tiền công của cô đâu. Chúc mừng hai người nhé! Sau khi đăng ký rồi, xem ai còn dám nói ra nói vào nữa."

Lúc này, Trần Hương đang xách giỏ đi giặt giũ cũng nghe thấy, bà liền tươi cười chúc mừng:

"Chúc mừng hai đứa! Sau này là vợ chồng rồi, cố gắng sớm sinh một đứa con đi!"

Kỷ Học Ninh đỏ mặt, nhưng không nói gì. Vương Ngọc Thanh thì bình tĩnh hơn nhiều.

Trần Hương đột nhiên hạ giọng, thì thầm:

"Nói cho cô nghe chuyện này, con gái của chủ nhiệm đại đội, Hà Như Hoa, đã cặp với thầy giáo Dương bên trường đại đội rồi. Sáng sớm nay, tôi thấy thầy giáo Dương cầm quà đến nhà cô ta. Nhưng mà, thực ra là chủ nhiệm chủ động tìm đến bố của thầy Dương trước. Tối qua, tôi còn thấy ông ta dẫn Hà Như Hoa đến nhà thầy ấy nữa."

Bà nhún vai, cười mỉa mai:

"Buổi tối đến nhà người ta thế, xui xẻo biết bao! Chắc chắn là trong lòng ông ta khinh thường thầy Dương rồi."

Bà dừng lại một chút, hạ giọng hơn:

"Nhưng mà, Hà Như Hoa tiếng xấu đồn xa, nhà nào mà thèm cô ta chứ? Chủ nhiệm thấy nhà họ Dương nghèo, bố con đều thật thà, nên tự mình đến cửa ép người ta cưới con gái mình thôi."

Lôi Dũng Hạ hừ một tiếng đầy khinh miệt:

"Nhà ông ta thì có coi trọng ai đâu? Cả cái đại đội này, có ai lọt nổi mắt ông ta đâu! Nếu không phải nhờ có chút quan hệ với cán bộ xã, thì làm sao mà leo lên làm chủ nhiệm được?"

Vương Ngọc Thanh vừa đi vừa suy nghĩ, cô không nhịn được mà hỏi Kỷ Học Ninh:

"Thầy giáo Dương kia là người thế nào?"

Kỷ Học Ninh suy nghĩ một chút rồi đáp:

"Anh ta tốt lắm, hiền lành, nhẫn nại dạy bọn trẻ, tính tình cũng điềm đạm."

Nói rồi, anh kể cho cô chuyện sáng nay thầy Dương nhờ anh đóng giường và tủ bếp, còn đưa anh mười đồng. Kỷ Học Ninh vốn định nộp lại số tiền đó, nhưng nghĩ sao lại sờ túi, không lấy ra nữa.

Khi đến xã, hai người bắt đầu làm thủ tục đăng ký kết hôn.

Quy trình những năm 70 khác xa thế kỷ 21.

Trước tiên, họ phải điền vào một tờ đơn đăng ký, sau đó còn phải đọc thuộc lòng một đoạn lời của lãnh tụ. Đến đây, Vương Ngọc Thanh hơi lúng túng, nhưng may mắn cô vẫn nhớ được vài đoạn nên vượt qua được.

Nhân viên sau khi hoàn tất thủ tục liền phát cho mỗi người một tờ giấy chứng nhận kết hôn.

Trong suốt quá trình đó, cả hai đều không nở nụ cười, mặt ai nấy cũng nghiêm túc căng thẳng. Nhân viên đăng ký nhìn họ, không nhịn được lắc đầu, than thở:

"Lại là một cuộc hôn nhân do cha mẹ sắp đặt đây mà..."

Vương Ngọc Thanh á khẩu, chẳng biết nói gì.

Cô không phải không muốn cười, mà là không tiện cười. Hơn nữa, người đàn ông bên cạnh cô cũng chẳng cười, cô cười một mình thì lạ quá.

Loading...