Bỏ Thân Phận Pháo Hôi , Ta Làm Lại Từ Đầu - Chương 317
Cập nhật lúc: 2025-04-03 23:19:41
Lượt xem: 72
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9ABI0AOJHL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Hơn nữa trước đây căn bản không có hoạt động huấn luyện quân sự như vậy, bây giờ các anh lôi kéo ép buộc bọn em huấn luyện, đây không phải là bắt nạt người khác sao?”
Những người khác nghe nói như vậy cũng có chút phàn nàn: “Đúng vậy, chỉ cần đầu óc của bọn em tốt là được, không chạy nổi thì không chạy nổi.”
“Em cũng vậy, thật sự quá mệt mỏi, em không muốn chạy nữa, cảm giác phổi em như muốn nổ tung.”
Nhìn thấy những học sinh này bắt đầu kiếm chuyện, Điền Tâm càng thêm đen mặt nói: “Các em không muốn chạy trốn cũng không sao, hiện tại tôi sẽ báo lại với hiệu trưởng, loại học sinh không có chí tiến thủ như vậy tốt nhất vẫn nên đuổi học đi, dù sao mới một chút huấn luyện đã không thể chịu nổi, sau này cho dù có tốt nghiệp, cũng sẽ chẳng làm nên trò trống gì.”
“Những người ích kỷ, không có lòng cầu tiến như các em đừng nên làm ảnh hưởng xấu đến những học sinh khác.”
Đám người vừa nghe được lời này của huấn luyện viên, lập tức giật mình một cái, bọn họ không muốn bị đuổi học, bọn họ chờ đợi ngày này đã nhiều năm rồi.
“tôi hỏi lại một lần nữa, rốt cuộc các em có muốn chạy hay không? Không chạy nổi thì đi bộ nốt bốn vòng còn lại cho tôi, nếu không thì tối nay đừng ăn cơm.”
“Còn nữa, chỗ này là trường học, không phải nhà riêng của các em, không có bố mẹ nuông chiều các em đâu!”
Bây giờ anh ta đã hiểu tại sao phải huấn luyện quân sự cho những người này, với thái độ như vậy, lối sống vô kỷ luật như vậy, làm sao có thể làm cho đất nước mạnh lên được?
Bọn họ ngày đêm ở trên tiền tuyến bảo vệ đồng bào ở sau lưng, bây giờ nhìn thấy những người mình bảo vệ lại thiếu ý chí tiến thủ như vậy, càng nghĩ càng cảm thấy tức giận.
“Nhanh chóng đứng dậy tiếp tục đi, nếu không đừng trách tôi không khách sáo!”
Không biết sau nửa tháng có thể huấn luyện mấy người vô kỷ luật này được hay không, nếu cấp trên kiểm tra kết quả, phát hiện bọn họ đều có tư cách đạo đức như vậy, khi trở về mấy huấn luyện viên bọn họ cũng chẳng còn mặt mũi nào để gặp ai.
Tần Sương nhìn thấy huấn luyện viên dạy dỗ những người này, trong lòng cũng có chút bất lực nghi thầm, những người này đều bị gia đình chiều chuộng sinh hư, chẳng có chút ý thức tập thể nào, xem ra cô đưa ra đề nghị huấn luyện quân sự không hề sai chút nào.
Hoa Quốc muốn trở nên hùng mạnh, tư tưởng cá nhân cũng phải theo kịp, nếu không, nếu không thì dù trường học có cố gắng bồi dưỡng những người này, cuối cùng bọn họ lại quay ngược lại đối phó với chính người dân của mình, đó mới gọi là bi kịch.
Trong lịch sử, có rất nhiều người đi du học không muốn quay về, một phần là do bị tổn thương bởi quốc gia trước đó, một phần là do bị mê hoặc bởi sự phồn hoa của nước ngoài. Chỉ có một số ít người luôn ghi nhớ rằng tổ tiên mình là không thể quên, nơi này mới chính là quê hương của bọn họ.
Bây giờ đất nước vừa mới phục hồi sự thịnh vượng, những người có tư tưởng không đúng đắn như vậy cần phải được giáo dục lại một chút mới được.
Cho dù nước ngoài có tốt đến mấy cũng đất nước của kẻ địch, người ta nói ổ vàng, ổ bạc cũng không bằng ổ chó của mình, dù sao thì kiếp trước cô đã rất yêu đất nước của mình, kiếp này cũng là như vậy.
Sau mấy ngày rèn luyện, cuối cùng mọi người cũng có dáng vẻ của người lính
Mặc dù thể chất rất mệt mỏi, Điền Hâm là người rất biết vẽ viễn cảnh, anh ta đánh lừa đám người vớ va vớ vẩn này đều bị kích thích như vừa được tiêm m.á.u gà.
Vân Mộng Hạ Vũ
“Sương Sương, tôi cảm thấy mọi khớp xương trong cơ thể đều muốn rã rời, chẳng lẽ cậu không mệt sao?” Hứa Tiếu Tiếu bưng khay đồ ăn, yếu ớt hỏi
Rõ ràng là tập luyện cùng nhau, ngủ cùng nhau, nhưng người ta lại chẳng có chút biểu hiện khó chịu nào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./bo-than-phan-phao-hoi-ta-lam-lai-tu-dau/chuong-317.html.]
Ngay cả Đào Thanh Từ cũng tỏ vẻ đau khổ nói: “Sương Sương, có phải trước đây cậu đã luyện tập rồi phải không? Lúc này mới có ba ngày thôi mà tôi đã không chịu nổi nữa rồi, nghĩ đến còn mười hai ngày nữa, tôi chỉ nghĩ thôi đã muốn khóc rồi.”
Tần Sương nhìn thấy bạn cùng phòng đau khổ như vậy, cũng bất lực nói: “Từ nhỏ tôi đã rèn luyện thân thể, cho dù không huấn luyện quân sự, thì mỗi ngày đều phải tập thể dục buổi sáng, cho nên cường độ như thế này đối với tôi mà nói chỉ là chuyện nhỉ. Tôi thấy tình trạng sức khoẻ của các cậu kém như vậy, đúng là do thiếu rèn luyện.”
“Các cậu nghĩ xem, sức khoẻ chính là vốn liếng cách mạng. Bây giờ cơ thể của các cậu yếu ớt như vậy, chắc chắn sẽ không sống lâu bằng tôi.”
“Dù sao thì sức khỏe của tôi cũng tốt, sau này có thể sống đến tám mươi, chín mươi tuổi. Còn sức khỏe các cậu kém như vậy, có khi không sống được đến sáu mươi, bảy mươi tuổi. Vì vậy, cuộc sống nằm ở việc vận động!”
Hai người nghe được lời này của Tần Sương, khóe miệng đều giật giật, cậu đúng là biết dọa người.
“Được rồi, mau ăn cơm đi, đợi lát nữa về ký túc xá tôi dùng dầu thuốc giúp các cậu thư giãn cơ bắp, được không?”
Tính cách của hai người này cũng khá tốt, nên cô không ngại giúp bọn họ thư giãn một chút.
Những người xưa nay không tập luyện đột nhiên bắt đầu huấn luyện đúng là có chút đau khổ.
Sau khi ăn tối xong trở về, Tần Sương cùng bọn họ tắm rửa rồi trở về ký túc xá xoa bóp cho từng người một.
Hứa Tiếu Tiếu vốn tưởng rằng thư giãn cơ bắp sẽ rất thoải mái, kết quả là khi Tần Sương vừa mới bắt đầu, đã khiến đối phương kêu gào giống như lợn bị chọc tiết.
“Thả lỏng một chút đi, hiện tại sẽ hơi đau, đợi lát nữa xoa bóp xong sẽ cảm giác rất thoải mái. Tôi nói cho cậu biết, người bình thường không có được đãi ngộ này đâu. Nếu cậu sợ đau thì mình dừng lại ngay.”
“Đừng, tôi sẽ cố gắng nhịn không kêu gào nữa, cậu cứ tiếp tục đi!”
Hứa Tiếu Tiếu rất tin tưởng vào tay nghề của Tần Sương, cô nói thư giãn cơ bắp thì chắc chắn sẽ thư giãn, cho neen chút đau đớn này có là gì.
Đào Thanh Từ thấy Hứa Tiếu Tiếu nước mắt ngắn nước mắt dài, cũng có chút muốn bỏ cuộc nửa đường, không muốn để Tần Sương xoa bóp nữa.
Mãi đến khi dầu thuốc được xoa bóp xong, Tần Sương mới thu tay lại, nói: “Được rồi, đứng dậy vận động thử xem có thoải mái hơn không.”
Hứa Tiếu Tiếu nghe nói cuối cùng cũng kết thúc, cô ấy mặc áo cộc tay vào rồi ngay lập tức nhảy xuống giường, sau đó giãn cơ tay chân: “Sương Sương, cậu thật lợi hại, bây giờ tôi cảm thấy mình lại có thể chạy được một nghìn mét, cơ thể không còn đau nhức chút nào.”
“Đây không phải là chuyện đương nhiên sao? Tôi không phải lúc nào cũng ra tay đâu, ngay cả ba của tôi cũng không có loại đãi ngộ này, cậu nói xem cậu sẽ đền đáp tôi thế nào.”
“Ôi, ngày mai tôi sẽ mời cậu ăn cơm, tuần này tôi sẽ giặt hết quần áo cho cậu, cậu thấy thế có được không?”
Tần Sương cười một tiếng: “Được rồi, vậy thì làm phiền Tiếu Tiếu của chúng ta rồi.” Sau đó cô quay sang nhìn về phía Đào Thanh Từ nói: “Cậu có muốn thử không? Muốn thử thì nhanh chóng nằm lên giường, làm xong sớm nghỉ ngơi sớm.”
Đào Thanh Từ thấy Hứa Tiếu Tiếu nói như vậy, tất nhiên không thể bỏ qua chuyện tốt như vậy, lập tức cởi quần áo rồi nằm sấp trên giường.
Ngay sau đó là đủ các kiểu nhe răng, nhếch miệng nhưng cũng may là cô ấy đã chuẩn bị trước, cắn răng cắn lợi mà không kêu lên tiếng nào.