Bỏ Thân Phận Pháo Hôi , Ta Làm Lại Từ Đầu - Chương 330

Cập nhật lúc: 2025-04-03 23:20:41
Lượt xem: 92

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2fxtBlY6PS

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khi các sinh viên nghe thấy mấy từ đơn giản này, tất cả đều sửng sốt.

Nghĩ thầm hoa khôi thật sự đã kết hôn rồi sao? Tại sao chứ?

Các nam sinh thì vô cùng buồn bã, nhóm nữ sinh thì đã loại bỏ được một đối thủ mạnh.

Ngay cả Đường Tiện khóe miệng cũng giật lên một cái, nghĩ thầm cô gái này là có ý tứ, trực tiếp c.h.é.m rụng tất cả hoa đào nát.

Sau khi những sinh viên còn lại đã giới thiệu xong, lúc này một quả b.o.m mới được quăng ra.

“Sau khi được cấp trên cân nhắc kỹ lưỡng, để không chậm trễ việc học tập sau này, cho nên hôm nay sẽ tiến hành một kỳ thi nhập học ban đầu. Bây giờ tất cả mọi người ngồi tách ra, kiểm tra ba môn, toàn bộ nộp bài thi trước 12 giờ. Các em có vấn đề gì không?”

“A? Tại sao chúng ta mới nhập học đã phải làm bài thi?”

“Đúng vậy, giáo viên trong trường có ý gì vậy?”

“Yên lặng, ngày đầu tiên nhập học ở tất cả các trường đại học đều phải làm bài thi, cho nên các em không cần than vãn. Tôi nghĩ người có bản lĩnh thật sự sẽ không phải lo lắng làm bài không tốt, chỉ có mấy con sâu mọt trà trộn vào mới phải cẩn thận.”

“Một khi bị phát hiện có hành vi gian lận, sẽ trực tiếp bị đuổi học. Hiện tại bắt đầu phát bài thi!”

Theo Đường Tiện ra lệnh một tiếng, lúc này tất cả mọi người mới ngậm miệng lại.

Dù sao giáo viên cũng đã nói rõ ràng như vậy, bọn họ còn có cái gì mà không hiểu?

Xem ra một số bạn cùng lớp xung quanh không phải dựa vào thực lực mà thi được vào đây!

Buổi sáng căng thẳng trôi qua, mọi người cũng từ từ vượt qua kỳ thi. Khi kết thúc, có người vui vẻ cũng có người lại thở dài.

Nhưng cho dù làm bài thi hơi kém một chút, cũng không có nghĩa là có vấn đề.

Bài thi này chẳng qua chỉ là một kiểm tra tổng hợp. Cách đây không lâu đã có người tìm tới trường học, nói rằng có người trùng tên đã thay thế thành tích của mình.

Năm nay bởi vì có Tần Sương can thiệp ở phía sau cục giáo dục cho nên việc kiểm tra nhóm sinh viên đại học này được tiến hành vô cùng nghiêm ngặt.

Người nào bị phát hiện tay chân không sạch sẽ, không những phải nghỉ học mà còn bị đình chỉ thi trong vòng ba năm.

Những người bán thư báo tuyển sinh đại học, sau khi bị phát hiện cũng sẽ bị cấm dự thi trong vòng năm.

Khi giáo viên thu toàn bộ bài thi cầm đi, Hứa Tiếu Tiếu lập tức đi tới trước mặt Tần Sương nói: “Cũng may bình thường tôi thường xuyên đọc sách, có kiến thức cơ bản vững chắc, nếu không hôm nay thật sự là đã lật thuyền trong mương.”

“Sáng nay giáo viên nói như vậy là có ý gì, chẳng lẽ có người dùng quyền lực để ăn trộm thành tích của người khác sao?”

Vân Mộng Hạ Vũ

Tần Sương cười nói: “Đầu óc của cậu thật là thông minh, chính là ý này, cũng không biết lần này sẽ có bao nhiêu người không may, nếu như có chút năng lực còn có thể vượt qua, nếu không có bản lĩnh thì cứ đợi gặp xui xẻo đi.”

Cô không hề thông cảm với những người đó chút nào, nếu năm nay thi không đậu thì năm sau thi lại không được sao, nhất định cứ phải dùng thủ đoạn không trung thực, làm không tốt cả gia đình sẽ bị chỉ trích, thật sự là ăn trộm gà không được còn mất nắm gạo.

Đào Thanh Từ thấy hai người nói chuyện vui vẻ như vậy, cũng lên tiếng nói: “Hai người các cậu còn không ăn cơm, đợi thêm một lát nữa nhà ăn sẽ không còn chỗ.”

“Ôi, không còn chỗ thì về nhà ăn. Dù sao buổi chiều hôm nay cũng chỉ có một tiết học.”

Thấy Hứa Tiếu Tiếu nói như vậy, Tần Sương cũng bất đắc dĩ lắc đầu, sau đó trả lời: “Đi thôi, thật sự là nên ăn cơm rồi. Nếu đi muộn sẽ không có thịt ăn.”

“Ồ, vậy thì đi thôi!”

Ba người thu dọn đồ đạc của mình rồi cùng nhau đi về hướng nhà ăn.

Sau khi ăn trưa xong, tất cả mọi người ở lại ký túc xá nghỉ trưa, nhưng Tần Sương không nhìn thấy Đường Tiểu Ý, cũng không biết gần đây người phụ nữ đang làm gì.

Trong mấy ngày nghỉ, cô đã quên hết chuyện của người này ra khỏi đầu, xem ra bây giờ cô phải tìm cơ hội để hành động.

Dù sao, càng kéo dài thời gian thì sẽ càng bất lợi đối với trường học.

Buổi chiều sau khi kết thúc tiết học môn chuyên ngành, Tần Sương bắt đầu đi loanh quanh mấy góc vắng trong trường học.

Hoắc Đình Xuyên và hai người bạn cùng phòng vốn đang lén lút hút t.h.u.ố.c lá ở chỗ này, kết quả lại bị Tần Sương đi kiểm tra bắt gặp.

“Hoắc Đình Xuyên! Em học được bản lĩnh rồi đúng không?”

Hoắc Đình Xuyên nghe thấy tiếng chị dâu thì bị dọa cho giật mình một cái: “Chị dâu, chị dâu, sao chị lại ở chỗ này?”

“À, chị lại không biết em vậy mà đã học được cách hút thuốc lá. Có phải đã học được bản lĩnh rồi không? Em học từ ai vậy?”

Hoắc Đình Xuyên liếc nhìn hai người bên cạnh, nghĩ thầm lần này xong đời rồi, cậu ấy cũng chỉ vì nhất thời tò mò nên mới tới tham gia náo nhiệt, bình thường thật sự không hút thuốc.

Tại sao cậu ấy lại xui xẻo tận mạng như vậy? Nếu như để ba mẹ và anh cả biết được chuyện này, nhất định không tránh được một trận đòn thê thảm.

Cậu ấy lập tức van xin nói: “Chị dâu, em sai rồi. Hôm nay thực sự là lần đầu tiên em hút thuốc. Em chỉ là nhìn thấy bọn họ luôn hút thứ này nên mới thất thời tò mò. Đây thực sự là lần đầu tiên, sau này em sẽ không bao giờ động tới nữa.”

Kim Vương và Lôi Ngạn đưa mắt nhìn nhau, nghĩ thầm, tại sao thằng nhóc này lại sợ hãi như vậy?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./bo-than-phan-phao-hoi-ta-lam-lai-tu-dau/chuong-330.html.]

Một người đàn ông trưởng thành chỉ là rít một hơi thuốc lá, cũng không phải vi phạm pháp luật, tại sao lại nghiêm trọng như vậy?

“Hừ, tốt nhất là như vậy, nếu còn có lần sau, chị cam đoan để em một tháng không thể rời giường!”

“Trên dưới nhà chúng ta không có người nào hút thuốc, vì vậy tốt nhất em đứng nên lạc loài.”

Hoắc Đình Xuyên thấy chị dâu đồng ý cho mình một cơ hội, vội vàng gật đầu hứa hẹn: “Sau này em sẽ không bao giờ dám tái phạm nữa, nếu như có lần sau, chị dâu cứ cắt tiền tiêu vặt của em đi.”

“Được, chị hỏi ba người các cậu một chút, các cậu thường xuyên ở chỗ này có phát hiện kẻ lén lút làm trò quỷ nào không?”

Ba người bọn họ nghe xong lời này, cũng là đầu óc mơ hồ.

Cuối cùng, vẫn là Hoắc Đình Xuyên tỉnh táo lại, có chút không chắc chắn nói: “Chị dâu, có phải trong trường có sâu mọt gì không?”

“Cũng gần như vậy. Gần đây chị đang điều tra. Nếu các cậu phát hiện ra có người nào khả nghi thì tốt nhất nên nói cho chị biết, nhất là phát hiện các nữ sinh hút thuốc.”

Lôi Ngạn và Kim Vương nghe nói như vậy cũng lập tức nhớ tới bọn họ thường xuyên có thể bắt gặp các bạn học nữ lén lút hút thuốc ở chỗ này.

Nhưng mọi người đều có chung sở thích, cho nên bọn họ cũng không để ý, hơn nữa còn không quen biết nhau, bây giờ nghe cô hỏi như vậy, đúng là những người kia có vẻ lén lút.

“Bạn học Tần, cô nói như vậy thì chúng tôi đúng là đã từng bắt gặp một số người thường xuyên hút thuốc ở chỗ này, hơn nữa tất cả bọn họ đều là bạn học nữ. Mỗi lần hút thuốc đều vô cùng căng thẳng, nhưng chẳng qua cũng chỉ là hút một điếu thuốc thôi mà, có vấn đề gì sao?”Lôi Ngạn nghi hoặc hỏi.

Tần Sương vốn cũng chỉ thuận miệng hỏi như vậy, kết quả thật sự có người từng bắt gặp

Sau đó cô lấy giấy chứng nhận công tác của mình ra: “Tôi đang điều tra một vụ án. Có người đang dùng chất cấm trong trường học, cho nên bây giờ các cậu hãy nói hết những gì mình biết cho tôi.”

Khi Kim Vương và Lôi Ngạn vừa nhìn thấy giấy chứng nhận này, lập tức cả hai đều ngây ngẩn cả người.

Đây là... thật sao? Hơn nữa cô đã lợi hại như vậy, tại sao còn huấn luyện quân sự cùng bọn họ? Thật là bắt nạt người khác quá!

Nhưng nhìn vẻ mặt bình tĩnh của người anh em, xem ra anh chàng này đã sớm biết thân phận của chị dâu, chẳng trách cậu ấy lại sợ chị dâu mình như vậy.

Sau đó vẫn là Lôi Ngạn lên tiếng: “Bạn học Tần, cô cho chúng tôi xem giấy chứng nhận này sẽ không g.i.ế.c người diệt khẩu đấy chứ?”

Tần Sương nhướng mày, mỉm cười ác ý nói: “Các cậu nghĩ thế nào?”

“Ha ha, bạn học Tần là người tốt, đương nhiên sẽ không làm như vậy. Chúng tôi chỉ đùa một chút thôi, nhưng trước đây gặp được mấy người đó quả thực có chút kỳ lạ, chỉ là chúng tôi không quen biết nhau nên tự nhiên cũng không nhìn kỹ đối phương là ai.”

“Chỉ biết những người đó đều là nữ sinh, tất nhiên ở chỗ này cũng có mấy nam sinh khác thỉnh thoảng tới hút thuốc.”

“Chúng tôi cũng chỉ biết tới đó.”

Tần Sương không có được tin tức chính xác, nghĩ thầm vẫn phải tự mình kiểm tra tình hình.

Sau đó cô nhìn về phía hai người bọn họ nói: “Thân phận của tôi là bí mật, hai người các cậu có hiểu không? Nếu bí mật bị lộ ra thì cẩn thận mỗi ngày ba bữa được ăn cơm miễn phí.”

Khóe miệng Lôi Ngạn giật giật, kéo bạn học Kim Vương bên cạnh lại, cam đoan: “Chúng tôi không biết gì cả, chúng tôi cũng không quen biết cô, tạm biệt.” Nói xong lời này, hai người bọn họ vắt chân lên cổ chạy, tốc độ đó giống như bị chó đuổi theo sau lưng.

Khi Hoắc Đình Xuyên nhìn thấy anh em bỏ lại một mình cậu ấy ở đây, trên đầu cũng có một đường đen.

Nhưng thấy chị dâu đến đây để làm việc, cậu ấy lại lên tiếng: “Chị dâu, chị có cần em giúp không? Còn có thân phận của chị...”

“Không sao đâu, bây giờ thân phận của chị bị người khác biết cũng không sao. Hơn nữa, vừa rồi chị chính là cố ý hù dọa hai người bọn họ, xem sau này bọn họ có dám rủ rê em hút thuốc nữa không.”

“Nhưng trong trường học đúng là đã phát hiện có người nghiện ma túy. Gần đây em cẩn thận một chút, đừng để bị người ta kéo xuống nước. Chị sẽ cố gắng bắt được người càng sớm càng tốt, em về đi.”

“Chị dâu, vậy em về trước đây, nhưng em cũng sẽ lưu ý giúp chị trô, nếu phát hiện được gì em sẽ đi tìm chị.”

Tần Sương xua tay nói: “Đi đi, chú ý an toàn.”

Tần Sương đuổi em chồng đi, đi dạo quanh thêm vài vòng nữa mới trở về ký túc xá.

Kết quả vừa về tới ký túc xá, đã nhìn thấy Đường Tiểu Ý đang đưa bánh mời các bạn cùng phòng.

Hứa Tiếu Tiếu thấy cô đã trở về thì cười nói: “Sương Sương, cậu đã về rồi. Tiểu Ý mời mọi người ăn bánh ngọt, cậu có muốn ăn một chút không?”

Tần Sương cau mày, nghĩ thầm không biết hôm nay Tiểu Ý này lại giở trò gì đây? Tự nhiên lại tốt bụng mời mọi người ăn bánh ngọt, chẳng lẽ bên trong bỏ thứ gì đó sao?

Nhưng trên mặt cô không lộ ra gì cả, vẫn cười nói: “Có, cho tôi một miếng là được. Cảm ơn Tiểu Ý đã có lòng.”

Đường Tiểu Ý cười nói: “Đừng khách sáo, các cậu thích là được. Dù sao chúng ta đều là bạn cùng phòng.”

Sau khi Tần Sương lấy một miếng bánh ngọt, cô cởi giày trèo lên giường tầng, sau đó nhân lúc mọi người không để ý thu bánh ngọt vào không gian, cô quay người kiểm tra thành phần bên trong, nếu như không có chất gì khác thì coi như không sao.

Nếu cô ta thực sự bỏ vào thứ gì đó cho mọi người, vậy cũng đừng trách Tần Sương không khách sáo.

Đào Thanh Từ thấy Tần Sương lấy một miếng, cô ta cũng chỉ lấy một miếng nhấm nháp, điều kiện gia đình bọn họ khá giả nên cũng không tham ăn.

Chỉ có một người khác ăn liền mấy miếng.

Loading...