Bỏ Thân Phận Pháo Hôi , Ta Làm Lại Từ Đầu - Chương 334

Cập nhật lúc: 2025-04-03 23:20:48
Lượt xem: 78

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Anh không dám lãng phí quá nhiều thời gian, chỉ sợ nếu vợ mình xảy ra chuyện gì, anh sẽ hối hận cả đời.

Sau đó anh bế Tần Sương đang hôn mê chạy ra ngoài.

Phía bên này Tần Phong cũng dẫn đầu một đội vội vàng chạy đến, vừa định đi vào tìm người thì đã nhìn thấy con rể bế một người phụ nữ chạy ra ngoài.

Nhìn thấy con gái mình cả người đầy máu, người ba già sợ hãi suýt chút nữa không thể đứng vững.

“Sương Sương làm sao vậy?Bị thương ở đâu?”

Hoắc Đình Châu nhìn thấy bố vợ tới, cũng không kịp nói thêm gì nữa, chỉ nói: “Cô ấy bị trúng đạn mất quá nhiều máu, bây giờ phải đến bệnh viện ngay.”

“Đi đi, để ba lái xe, chạy nhanh lên.” Ông ấy chỉ có một cô con gái này, ngàn vạn lần không thể xảy ra chuyện, nếu không ông không thể nào sống nổi.

Những người lính xung quanh thấy đồng chí Tần bị thương nặng, ai nấy đều lo lắng không thôi. Dù sao ở đây cũng có rất nhiều người biết cô, một người lợi hại như vậy mà bị hàng chục người chặn đánh cũng không chết, thật sự quá tài giỏi.

Sau đó một đoàn người nhanh chóng lao tới bệnh viện.

Trên đường đi, Hoắc Đình Châu còn vô cùng nghiêm túc nói: “Ba ơi, lúc Sương Sương ngất xỉu, cô ấy đã nói với con, bệnh viện có thể không được an toàn. Những người đó nhất quyết muốn lấy mạng cô ấy, nếu không thành công ở chỗ này, chắc chắn sẽ có chuẩn bị phía sau. Chờ đến bên kia nhất định phải để cho người của mình phẫu thuật, hơn nữa con cũng phải ở bên cạnh trông chừng mới được.”

Lúc này vợ anh đang hôn mê, bên cạnh không biết có còn ngưu quỷ xà thần nào nữa không, nếu không cẩn thận mà trúng kế của đối phương, thì anh sẽ hối hận c.h.ế.t mất.

Tần Phong nghe nói như vậy, trên mặt cũng đầy sát khí, những tên gián điệp đáng ghét đó đừng để ông ấy biết là ai đã tiết lộ bí mật, nếu không ông ấy nhất định sẽ g.i.ế.c c.h.ế.t đám khốn kiếp đó.

Thật sự cho rằng ông ấy không có bản lĩnh phải không? Dám bắt nạt con gái ông ấy như thế này, chờ khi con gái khỏe lại, dù thế nào ông ấy cũng phải đi nước R đòi lại món nợ này.

Đám người vừa tới bệnh viện, Hoắc Đình Châu đã vội vàng bế Tần Sương chạy về hướng phòng phẫu thuật.

Y tá nhìn thấy hai người đều mặc quân phục, cô ấy thận trọng hỏi: “Ai bị thương? Tôi sẽ gọi bác sĩ rói ngay.”

Tần Phong nghe được y tá nói, cũng nói thẳng: “Mời viện trưởng của các cô tới đây tự mình tới phẫu thuật, chỉ cần nói là cấp trên ra lệnh, nhanh lên đi.”

Nhìn thấy vẻ mặt đáng sợ của Tần Phong, cô y tá trẻ sửng sốt gật đầu: “Tôi đi ngay bây giờ.”

Ở bên này y tá đang tìm người, còn Hoắc Đình Châu thì tìm một giường bệnh sạch sẽ rồi đặt vợ mình nằm lên đó.

Thấy vết thương của vợ mình được xử lý đơn giản đã không còn chảy máu, Hoắc Đình Châu mới thở phào nhẹ nhõm.

Cũng may vợ anh luôn mang theo không ít đồ bên người, nếu không chỉ nước tiểu của những người kia thôi chắc chắn cũng đã khiến vợ anh bị thương nghiêm trọng hơn bây giờ.

Ở phía bên kia, khi viện trưởng nghe được cô y tá trẻ thông bão, cũng lập tức buông ca bệnh trong tay xuống, vội vàng đi vào phòng phẫu thuật, chỗ này của bọn họ là bệnh viện quân y, người có thể được cấp trên ra lệnh chắc chắn không phải là nhân vật bình thường.

Sau đó, khi một nhóm nhân viên y tế chạy tới, đã nhìn thấy Tần Phong sắc mặt tối đen nói: “Sao các người lại chậm chạp như vậy? Nếu con gái tôi có chuyện gì bất trắc, tôi sẽ xử lý cái bệnh viện nát này của các người!”

Viện trưởng vừa nhìn thấy là ông ấy, lập tức lên tiếng trả lời: “Mau đẩy bệnh nhân vào phòng phẫu thuật. Còn chờ gì nữa?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./bo-than-phan-phao-hoi-ta-lam-lai-tu-dau/chuong-334.html.]

Thấy đối phương muốn chạm vào Tần Sương, Hoắc Đình Châu lại ngăn cản: “Tôi cũng muốn đi vào, mạng sống của cô ấy có liên quan đến sự phát triển trong tương lai của đất nước, hiện tại tôi không tin tưởng bất cứ ai cả.”

Viện trưởng nghe vậy, còn có thể nói gì được. nhân vật quan trọng như vậy, tất nhiên sẽ có đặc quyền, sau đó ông ấy nói: “Vậy anh thay quần áo đi vào cùng chúng tôi, những người khác đợi ở bên ngoài.”

Hoắc Đình Châu gật đầu: “Được.” Sau đó anh nhìn ba vợ: “Ba, bên ngoài con giao cho ba, nhưng tuyệt đối đừng để cho người ta lợi dụng sơ hở.”

“Yên tâm, con cứ chăm sóc Sương Sương thật tốt, ở bên ngoài cứ giao cho ba. Nếu những người kia còn dám ra tay, ba cam đoan sẽ đánh c.h.ế.t bọn họ.”

Sau khi dặn dò xong, Hoắc Đình Châu lập tức đi theo vợ vào phòng phẫu thuật.

Ở bên kia, Hoắc Viễn Quân biết được con dâu bị thương, cũng gác lại công việc trên tay, lái xe đi đón vợ rồi cùng nhau đến bệnh viện.

Đường Mẫn nghe tin con dâu bị thương, trong lòng cũng lo lắng không thôi.

“Hoắc Viễn Quân rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Tại sao Sương Sương lại bị thương? Có phải bị người ta để mắt nhắm tới không? Các ông bảo vệ con bé thế nào vậy? Ông biết rõ tầm quan trọng của con bé, vậy mà bên cạnh đển hai nhân viên bảo vệ cũng không có, ông nghĩ thế nào vậy?”

“Ông và con trai thật sự quá vô dụng, ngay cả một người phụ nữ cũng không bảo vệ được, ba con các người còn làm được gì? /Nếu Sương Sương có chuyện gì, từ nay về sau ông ngủ trong phòng sách cho tôi!”

Nghe vợ mình phàn nàn, Hoắc Viễn Quân không dám phản bác một lời, chuyện này đúng là bọn họ đã quá chủ quan.

Vốn tưởng rằng với thân thủ của con dâu, người bình thường sẽ không thể làm tổn thương cô được, kết quả không ngờ đối phương vậy mà lại chỉ một lần ra tay đã phái ra nhiều người như vậy.

Điệu bộ này xem ra chính là đã được lên kế hoạch từ lâu, bọn họ thực sự đã đánh giá thấp những người này.

“Vợ ơi, bà yên tâm, Sương Sương lợi hại như vậy, chắc chắn sẽ không sao đâu, lần này chờ tôi trở về, sẽ xin một đội nhân viên cảnh vệ đến bảo vệ con bé, tôi đảm bảo sau này sẽ không xảy ra chuyện như vậy nữa.”

“Hừ, bây giờ tôi không muốn nói chuyện với ông nữa, lái xe nhanh lên đi.”

Ở bên phía bệnh viện Tần Sương đang được tiến hành phẫu thuật, Hoắc Đình Châu không dám lơ là cảnh giác một chút nào.

Mặc dù viện trưởng rất đáng tin cậy, nhưng anh không thể đảm bảo trong những người khác sẽ không có gián điệp nào trà trộn vào.

Nhìn thấy hai viên đạn đã được lấy ra thành công, ca phẫu thuật sắp kết thúc, một y tá bất ngờ cầm d.a.o mổ lên, nhanh chóng đ.â.m về phía Tần Sương.

Vân Mộng Hạ Vũ

Sự việc bất ngờ này làm ngay lập tức khiến bác sĩ đang phẫu thuật giật nảy mình, bàn tay run lên, vô tình cắt thêm một đường trên đùi Tần Sương.

Khi Hoắc Đình Châu nhìn thấy có người ra tay, anh nhanh chóng chặn d.a.o của đối phương lại, một động tác xoay tay nhanh chóng đã vang lên tiếng rắc rắc.

“A!”

Cùng với tiếng hét thê thảm, hai cánh tay của đối phương đã bị Hoắc Đình Châu bẻ gãy

Kết quả, anh còn chưa kịp thở một hơi, đã nhìn thấy một người đàn ông cầm ống tiêm chuẩn bị đ.â.m vào cơ thể vợ mình là Tần Sương, viện trưởng hốt hoảng ôm chặt lấy lưng người đàn ông đó, hét lớn: “Cứu người!”

Lúc này hai mắt Hoắc Đình Châu đã đỏ rực, những người này thật sự là ức h.i.ế.p người quá đang, anh bất chấp tất cả, một cước đá văng đối phương bay ra ngoài, theo một tiếng “soạt”, đối phương đã trực tiếp hôn mê bất tỉnh.

Loading...