Bỏ Thân Phận Pháo Hôi , Ta Làm Lại Từ Đầu - Chương 343
Cập nhật lúc: 2025-04-03 23:22:32
Lượt xem: 65
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Không sao đâu, chuyện này cứ giao cho ba mẹ. Chỉ cần con đưa số điện thoại và địa chỉ ngôi nhà ở bên kia cho mẹ, trở về mẹ sẽ lo liệu cho con. Bên này con chỉ cần chọn ra hai căn nhà lớn, chờ đón người là được rồi.”
“Mẹ ơi, mẹ thật là tốt. Vất vả cho mẹ rồi, đợi con khỏi bệnh, nhất định sẽ chuẩn bị một món quà thật lớn cho mẹ.”
Cô đã quyết định rồi, chờ đi nước R trở về sẽ tặng cho mẹ một món quà lớn.
Vân Mộng Hạ Vũ
Đến lúc đó nếu có thời gian rảnh, có khi cô còn có thể đi dạo các nước khác một vòng, mua thêm rượu vang đỏ làm đẹp da trở về, đây là thứ mà cô thích nhất.
“Được rồi, ăn sáng xong con đi nghỉ ngơi một chút đi. Có cần mẹ đổi thuốc giúp con không?”
“Con nói xem, thân thể của con đẹp như vậy, bây giờ lại có ba vết thương, sau này có để lại sẹo không?”
“Ôi, con không sao đâu, con có kem xóa sẹo, tôi bảo sau này trên người sẽ không có một vết sẹo nào nữa, mẹ không cần phải lo lắng cho con, trước tiên con sẽ gọi điện thoại cho Ngô Địch, sau đó mới trở về phòng nghỉ ngơi. Nếu mẹ không bận gì thì có thể ra ngoài mua sắm, không cần phải lo lắng cho con, trong khu nhà rất an toàn.”
Đường Mẫn nghe vậy thì nói: “Được, vậy mẹ không lo lắng cho con nữa, buổi trưa có đói bụng thì nói bảo mẫu nấu cơm cho con.”
“Vâng, con đi gọi điện thoại.”
Tần Sương đi đến phòng khách, cầm điện thoại lên gọi cho Ngô Địch, nhưng bên kia Nhân viên cửa hàng nghe điện thoại lại nói Ngô Địch về nhà đi học rồi.
“Khi nào cậu ấy về thì nói cậu ấy gọi lại cho tôi, hôm nay tôi ở nhà.”
Nhân viên cửa hàng: “Vâng thưa bà chủ, tôi biết rồi.”
Trước kia mở mấy cửa hàng nhỏ, các nhân viên này đều đã từng gặp Tần Sương khi cô mang hàng đến, cũng biết Ngô Địch chỉ là cổ đông quản lý, còn bà chủ chính là Tần Sương.
Bởi vì hiện tại hiệu quả kinh tế và lợi ích của nhà máy ngày càng kém đi, rất nhiều người đã bắt đầu tìm con đường khác.
Đặc biệt là những người trước đây không có việc làm, phần lớn đều sẽ đi làm kinh doanh, buôn bán nhỏ.
Tần Sương đặt điện thoại xuống, đứng dậy trở về phòng.
Nghĩ đến nhà máy của cậu cô sắp bắt đầu đi vào sản xuất, cô lấy giấy bút ra, bắt đầu vẽ bản thiết kế.
Tuy rằng kiếp trước cô chưa từng học chuyên môn, nhưng lại học vẽ rất nhiều năm, cho nên dựa theo kiểu dáng quần áo của thế hệ sau, tuỳ tiện vẽ ra mấy bộ cũng đẹp hơn những quần áo đang bán trên thị trường hiện nay.
Nghĩ đến người đàn ông nhà mình không có mấy bộ quần áo, sau khi vẽ mẫu thiết kế quần áo phụ nữ xong, cô lại thiết kế hai bộ vest và áo sơ mi cho Hoắc Đình Châu.
Nhưng cô chỉ biết vẽ chứ không biết may, chỉ có thể đợi mẹ chồng về may giúp cô.
Sau khi vẽ xong toàn bộ các bản vẽ thiết kế, lúc này cô mới nằm xuống giường nhắm mắt nghỉ ngơi một lát.
Ở một bên khác, con trai cả của nhà họ Dương đang bàn bạc chuyện hôn nhân với người trong nhà.
“Ba mẹ, Nhạc Nhạc đã đồng ý cưới con, ba mẹ xem ngày lành tháng tốt, chúng ta đưa sính lễ qua bên đó được không?”
“Con cũng đã gần ba mươi tuổi rồi, ba mẹ nghĩ thế nào?”
Lý Na thấy con trai mình cuối cùng cũng muốn kết hôn, bà ấy cũng không quan tâm chồng mình suy nghĩ gì, sốt sắng nói: “Được, mẹ sẽ lo liệu việc này cho con. Đợi sau này hai người các con kết hôn rồi, có thể sống cuộc sống của riêng mình, mẹ tuyệt đối sẽ không can thiệp chuyện của các con.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./bo-than-phan-phao-hoi-ta-lam-lai-tu-dau/chuong-343.html.]
“Cảm ơn mẹ, nhưng mẹ yên tâm, cho dù chúng ta không sống cùng nhau, con và em trai cũng sẽ hiếu thảo với ba mẹ.”
“Về phần sính lễ ba vòng một chuông*, ba vàng một khói** các loại, con tự mình chuẩn bị là được, mấy năm nay con đã tiết kiệm được không ít tiền, tiền của ba mẹ cứ giữ lại để hai người dưỡng lão.”
*ba vòng một chuông: gồm có đồng hồ, xe đạp, máy may và radio
** ba vàng một khói: gồm có hoa tai vàng, dây chuyền vàng, nhẫn vàng và xe máy.
“Nếu như con không đủ tiền, sẽ nói cho ba mẹ biết, hơn nữa gần đây con và Sương Sương cũng kiếm không ít tiền.”
“Em gái có tầm nhìn tốt, mấy căn nhà lúc trước cô ấy nói chúng ta mua, bây giờ mắt thường cũng có thể nhìn thấy đã tăng giá trị, cho nên ba mẹ không cần phải lo lắng bọn con sống không tốt.”
Lý Na nghe xong, nghĩ lại cũng thấy đúng, mình có một đứa cháu gái có thể kiếm tiền, dẫn dắt các anh trai làm giàu, giờ đây bọn họ thực sự không cần phải lo lắng con trai mình ăn bám nữa.
Nhưng khi nghĩ đến cháu gái, bà ấy cảm thấy hình như đã lâu rồi không gặp.
“Minh Thần, gần đây con có gặp em gái của con không? Đã rất lâu rồi không thấy đứa trẻ này đến đây, hay là gọi điện thoại hỏi thăm một chút xem?”
Dương Minh Thần sửng sốt: “Hình như đã nhiều ngày rồi bọn con không liên lạc, nhưng lúc này có lẽ cô ấy đang ở trường học thì phải?”
“Như vậy đi, đợi lát nữa con đi đến trường gặp cô ấy. Nếu cô ấy không bận gì thì buổi tối con sẽ đưa cô ấy về đây ăn cơm. Con nghĩ ông bà cũng nhớ cô ấy.”
Dương Gia Bình gật đầu: “Đúng vậy, không chỉ ông bà của con, ba cũng nhớ con bé, buổi tối con cố gắng đưa con bé về đây. Bây giờ ba mẹ sẽ tính toán ngày tháng, chờ con kết hôn rồi, coi như ba mẹ cũng bớt đi một nỗi lo.”
“Ba, gần đây em hai của con cũng đã có đối tượng, có khi đến lúc đó hai đứa bọn con sẽ tổ chức đám cưới cùng một lúc đấy, chỉ là không biết thím hai có biết không.”
“Cái gì, Minh Huy cũng có đối tượng sao? Chuyện xảy ra khi nào?” Lý Na tỏ vẻ kinh ngạc hỏi.
“Cũng được một thời gian rồi. Cô gái đó dáng dấp rất dễ thương. Lúc trước con đi ăn cơm có gặp được một lần.”
“Hơn nữa đối phương còn là sinh viên, đang học đại học.”
“Nếu không phải con và Minh Huy đã có công việc ổn định, lúc trước con cũng muốn thi đại học giống như em ba, em tư, cùng nhau đi học đại học.”
Nhưng nghĩ đến vợ mình cũng không thi lên đại học, cũng coi như là một sự an ủi.
Trước đây em gái cũng đã gợi ý cho anh ấy, bảo bọn họ rảnh rỗi không có chuyện gì làm thì nên tham gia lớp học ban đêm để lấy bằng đại học.
Xem ra chờ sau khi kết hôn, anh ấy phải dẫn vợ cùng nhau đi học.
“Được rồi, Minh Huy không nói cho người trong nhà biết, có lẽ còn chưa chắc chắn, nếu đã xác định là người này thì đã sớm đưa về rồi.”
“Sức khỏe của ông bà các con càng ngày càng tệ. Nếu các con có thể kết hôn sớm một chút, hai ông bà lão có thể vui mừng rồi.”
“Mà con tranh thủ thời gian ra ngoài xem có mấy loại TV, tủ lạnh gì không. Thời buổi này kết hôn ba còng một chuông đã có hơi lỗi thời rồi. Nếu nhà chúng ta không có điều kiện thì cũng thôi đi, quên đi. Nhưng có điều kiện thì đừng đối xử tệ bạc với vợ của con.”
“Con gái nhà người ta gả đi chính là đầu thai lần thứ hai, sau này người ta sẽ sinh con cho con, con cần phải đối xử tốt với người ta một chút.” Lý Na nói mấy câu căn dặn.
“Con biết rồi mẹ, chuyện này trong lòng con rất rõ. Con cũng đã bắt đầu trang trí nhà tân hôn bên kia. Vừa hay em gái con có mở một cửa hàng bán đồ điện, sau này con đến đó lấy hàng là được.”