Bỏ Thân Phận Pháo Hôi , Ta Làm Lại Từ Đầu - Chương 347
Cập nhật lúc: 2025-04-05 00:07:43
Lượt xem: 79
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/706qrPyEa2
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Được rồi, hiện tại chúng ta đã có dụng cụ hữu ích, nhanh chóng kiểm tra đi, đặc biệt là mấy ngôi nhà bên cạnh nhà Trương Trạch. Cho dù người kia muốn làm chuyện lớn cũng sẽ không dễ dàng như vậy, cho nên ba cảm thấy những ngôi nhà xung quanh nhà Trương Trạch là nơi tốt nhất để cho người ta ra tay, đi nhanh lên.”
Hoắc Đình Châu gật đầu: “Được, con đi ngay đây. Chỗ này đã có con, ba vẫn nên về nhà chờ tin tức đi.”
Hoắc Viễn Quân xua tay nói: “Cứ làm việc của con đi, không cần phải để ý đến ba.”
Bởi vì chuyện xảy ra ở nhà Trương Trạch lần này tương đối nghiêm trọng, khiến cho mọi người trong khu nhà đều vô cùng hoang mang
Không biết tại sao đối phương lại phải bỏ nhiều thuốc nổ như vậy, chẳng lẽ là muốn cho nổ hậu phương của các vị thủ trưởng để làm rối loạn nền kinh tế sao?
Hay đơn giản chỉ là để trả thù mấy người bọn họ, mà hiện tại vẫn chưa bắt được người, không ai biết được kết quả chính xác.
Hoắc Đình Châu tìm thấy hơn 20 bao thuốc nổ bên trong bốn căn nhà, cũng không biết đối phương làm thế nào mà vận chuyển vào bên trong, xem ra đã âm mưu từ rất lâu rồi.
Nếu không phải lần này bị đứa trẻ kia vạch trần, một khi phát nổ, những gia đình trong khu nhà quân đội chắc chắn sẽ tử thương vô số.
Còn vợ của Trương Trạch, cũng không biết là cô ta thực sự không biết đối phương là đặc vụ của địch, hay là đã biết mà vẫn cố tình giúp đối phương báo thù.
Điều quan trọng nhất là binh lính gác cổng cũng có vấn đề, chẳng lẽ nhiều thuốc nổ như vậy, mỗi lần vận chuyển vào đều không hề phát hiện ra chút gì sao?
Chưa nói tới những thứ khác, thuốc nổ này làm cẩu thả như vậy, chẳng lẽ lại không nghe được mùi thuốc s.ú.n.g sao?
Khi toàn bộ chất nổ trong khu nhà đã được dọn dẹp sạch sẽ, Hoắc Đình Châu lập tức để người lái xe chở toàn bộ đến quân đội.
Ở một bên khác, trong quá trình Sử Lai Đệ bị thẩm vấn, bởi vì tố chất tâm lý của cô ta quá kém, rất nhanh đã thú nhận mọi chuyện, nhưng cô ta thực sự không biết chuyện đối phương đã gài thuốc nổ.
Chẳng lẽ ngay cả mình mà đối phương cũng muốn nổ c.h.ế.t sao?
Về phần Trương Đại Ny chỉ đơn giản là bia đỡ đạn, chỉ vì muốn bao che cho nhân tình của người phụ nữ kia, tất cả số tiền bà ta lấy được từ nhà Trương Trạch đều bị bà ta gửi đường bưu điện về nhà cho con trai tiêu xài.
Về phần tình nhân của Sử Lai Đệ, có lẽ đã nghe được chút tin tức gì đó, khi đám người chạy đến nhà bắt người thì đã thấy người đi nhà trống, đối phương đã trốn thoát.
Sau đó, lãnh đạo lớn biết hậu viện nhà mình suýt chút nữa bị đánh lén, lập tức đổi một nhóm lính canh khu nhà tiền hành tuần tra canh gác 24/24.
Từ đó về sau, bất kể là người nhà ai ở trong khu nhà, chỉ cần mang đồ đi vào khu nhà đều phải qua kiểm tra kỹ càng mới có thể vào được.
Sự việc lần này thực sự đã gióng lên hồi chuông cảnh tỉnh bọn họ, nếu không cẩn thận một chút, chuyện như vậy sẽ còn xảy ra.
Bởi vì Trương Trạch lơ là với gia đình, cộng thêm lần này con trai anh ta lập được công, anh ta rất nhanh đã bị cấp trên phê bình, không thể tiếp tục ở lại kinh Đô được nữa, trực tiếp điều chuyển về quê hương làm cục trưởng ở một cục thành phố địa phương, cũng coi như là lấy công chuộc tội.
Sau khi Tần Sương biết được chuyện này, cô ở trong nhà cũng cảm khái: “Những người này rốt cuộc đang có mưu dôd gì? Thật sự rảnh rỗi, không có việc gì làm sao?”
“Trước đây bị đánh chẳng lẽ vẫn còn chưa sợ sao? Quả nhiên, quỷ tử ở nước R chính là lũ gián đánh không chét, suốt ngày nhảy nhót tới lui.”
Vân Mộng Hạ Vũ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./bo-than-phan-phao-hoi-ta-lam-lai-tu-dau/chuong-347.html.]
Hoắc Đình Châu vào nhà, cởi áo khoác ra, nghe được lời này của vợ, cũng thở dài nói: “Nhân tình của Sử Lai Đệ đã bỏ trốn, người của chúng ta chạy tới không kịp, cũng không phát hiện được gì, không biết người này có thể trốn đi đâu.”
Tần Sương nghe được người đã chạy trốn, cô cũng không nói nên lời: “Bên này động tĩnh lớn như vậy, nếu đổi lại là em thì em cũng bỏ trốn.”
“Người có thể gây ra động tĩnh lớn như vậy, chắc chắn bên này có người tiếp ứng truyền tin tức cho anh ta, cho nên hiện tại trong khu nhà vẫn chưa được an toàn lắm, các anh vẫn nên chú ý một chút.”
Hoắc Đình Châu gật đầu: “Đúng là như vậy. Số thuốc nổ kia chế tạo rất cẩu thả, hiếm khi thời tiết bây giờ không nóng lắm. Nếu không, anh nghi ngờ lúc này mà trời nắng gay gắt một chút, không cần châm lửa số thuốc nổ này cũng sẽ phát nổ.”
“Được rồi, chuyện này từ từ điều tra.”
Ngay khi Tần Sương vừa nói dứt lời, Dương Minh Thần đã xách theo đồ đi vào.
“Em gái, sao gần đây em không đến trường? Anh đến trường tìm em một vòng, mới biết được em đang ở nhà, có phải xảy ra chuyện gì không?”
Tần Sương nhìn thấy anh cả tới, lập tức đứng dậy đi tới nói: “Gần đây xảy ra chút chuyện, sao anh cả lại ở đây? Đưa đồ đây cho em, anh ra ghế sofa ngồi nghỉ ngơi đi.”
“Không cần, anh để trên bàn là được, đã lâu rồi không nghe tin tức của em, ông bà đều rất nhớ em, cho nên tối nay muốn anh đưa em về ăn cơm.”
Tần Sương nghe xong cũng muốn về nhà cũ ăn cơm, quay đầu nhìn Hoắc Đình Châu, ý muốn hỏi mình có thể ra ngoài không?
Hoắc Đình Châu bắt gặp ánh mắt của vợ mình, lập tức lên tiếng trả lời: “Lát nữa anh sẽ đi với em. Đúng là rất lâu rồi không về thăm ông bà.”
Tần Sương nghe được anh muốn đi cùng mình, lúc này mới cười nói: “Lát nữa chúng ta cùng nhau lái xe tới đó. Gần đây có phải anh cả có chuyện vui gì không? Em thấy tâm tình của anh rất tốt.”
“Ha ha, anh sắp kết hôn với chị dâu của em rồi, cũng có thể coi là một chuyện vui.”
Tần Sương nghe được anh cả sắp kết hôn, cũng tò mò hỏi: “Khi nào thì anh kết hôn? Đã chọn được ngày chưa?”
“Vẫn chưa. Mấy ngày nay đang chuẩn bị cầu hôn và sính lễ. Đúng lúc muốn nói với em một tiếng, anh sẽ mua TV, tủ lạnh bên chỗ em.”
“Được, khi nào thì anh cần? Em sẽ chọn cho anh một cái thật tốt, chỗ em còn có máy giặt,. Mà anh có cần em giúp đỡ trang trí nhà tân hôn không? Anh kết hôn là chuyện lớn, nhà chúng ta không thể đối xử tệ với chị dâu tương lai của em được.”
Dương Minh Thần cười nói: “Không cần đâu, Bên phía nhà tân hôn anh đã trang trí sắp xong rồi. Nhưng hôm nay trong khu nhà của em xảy ra chuyện gì vậy? Anh xách đồ đi vào chẳng những bị kiểm tra rất lâu, lại còn thấy rất nhiều binh lính trong này, đã xảy ra chuyện gì sao?”
Tần Sương gật đầu: “Đã xảy ra chút chuyện, suýt chút nữa toàn đoàn bị diệt.”
Sau đó cô kể lại từ đầu tới đuôi mọi chuyện trong khu nhà cho Dương Minh Trạch.
“Trời ạ, những người này điên rồi sao? Chuyện này nếu như chậm hơn một chút, chẳng phải mọi người đều gặp nguy hiểm rồi sao?”
Hoắc Đình Châu gật đầu: “Đúng vậy, hôm nay cũng nhờ Sương Sương ra ngoài đi dạo bắt gặp, nếu không hậu quả khó mà lường được, hiện tại gió xuân rất mạnh, một khi có hoả hoạn chắc chắn sẽ gây ra thiệt hại rất lớn.”
“Đúng vậy, cũng may mà mọi người đều không có việc gì. Em gái, em có muốn ở cùng chúng ta mấy ngày rồi lại trở về không? Anh luôn cảm thấy chỗ này không an toàn.”