Bỏ Thân Phận Pháo Hôi , Ta Làm Lại Từ Đầu - Chương 364

Cập nhật lúc: 2025-04-05 00:09:21
Lượt xem: 72

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9ABI0AOJHL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tần Sương gật đầu: “Có lẽ không chỉ một đứa, vừa rồi em mơ thấy, trong mơ có đến bốn đứa nhỏ, nên nếu thật sự như vậy, thì rất có thể lần này em mang thai bốn, tuy nhiên mới mang thai, bây giờ cũng chưa kiểm tra được, chỉ có thể đợi đến tháng thứ tư mới biết được là mấy đứa.”

“Tất nhiên hình ảnh trong mơ cũng có thể không chính xác, dù sao thì ít nhất chúng ta cũng sẽ có một đứa con.”

Trước kia cô không tin những thứ như quỷ thần, nhưng bản thân cô có thể xuyên không đến đây, vậy thì rất nhiều thứ đều có thật.

Mấy đứa trẻ trong mơ nhìn thế nào cũng thấy giống hệt cô và Đình Châu, nói là trùng hợp cô cũng không tin, cô đã mơ liên tục giấc mơ này nửa tháng nay rồi.

Còn sau khi Hoắc Đình Châu biết được rất có thể vợ mang thai đa thai, cũng không vui mừng cho lắm, chỉ là lo lắng cho cơ thể vợ liệu có chịu đựng nổi hay không.

Mang thai một đứa trẻ đã rất vất vả rồi, nói gì là đa thai.

Tần Sương tỉnh dậy vẫn còn chưa hết kinh ngạc vì việc mình có thai, cô nhẹ nhàng vuốt ve bụng, thầm nghĩ đây là con của cô, là người thân nhất của cô sau này.

Tần Phong đi ra ngoài rồi quay lại, thấy tinh thần con gái đã tốt hơn nhiều, cười nói: “Cuối cùng ba cũng được làm ông ngoại rồi, thật không dễ dàng gì.”

Nỗi tiếc nuối của kiếp trước, kiếp này cuối cùng cũng được viên mãn, nhưng nghĩ đến việc con gái bị hạ đường huyết, ông ấy lại lo lắng nói: “Bình thường con không phải rất khỏe sao? Sao lại đột nhiên bị hạ đường huyết, có phải gần đây không ngủ nghỉ đầy đủ không?”

“Hay là ba ra ngoài mua chút kẹo về cho con bồi bổ nhé?”

Tần Sương cười cười: “Không cần đâu bố, chắc là do lúc ở nước ngoài con bận rộn không nghỉ ngơi đầy đủ, về nhà tĩnh dưỡng là khỏi thôi, không cần phải lo lắng quá đâu.”

“Đúng rồi, con đã tỉnh rồi, ba làm thủ tục xuất viện cho con đi, con không thích mùi thuốc sát trùng ở đây.”

Tần Phong nghĩ cũng đúng, vi khuẩn trong bệnh viện rất nhiều, vẫn nên về nhà dưỡng thai tốt hơn.

“Đình Châu, con ở đây trông Sương Sương, ba đi làm thủ tục xuất viện cho con bé.”

“Ba yên tâm đi, con sẽ chăm sóc tốt cho Sương Sương.”

Tần Phong vừa mới ra khỏi cửa, thấy Hoắc Viễn Quân và Đường Mẫn cùng nhau đến.

“Thông gia, ông định đi đâu đấy? Cần giúp gì không?”

Tần Phong xua tay: “Không cần đâu, tôi đi làm thủ tục xuất viện cho Sương Sương, vi khuẩn trong bệnh viện nhiều quá, không thích hợp cho phụ nữ mang thai dưỡng thai, hai người vào trong trước đi, lát nữa chúng ta cùng về.”

Hoắc Viễn Quân đáp: “Được, vậy chúng tôi vào trong trước.”

Đường Mẫn thấy hai người nói chuyện xong, xách theo canh gà đi thẳng vào phòng bệnh, thấy sắc mặt con dâu vẫn ổn, bà ấy mới cười nói: “Có phải Sương Sương đói rồi không, mẹ hầm canh gà cho con đây, đáng lẽ ra mẹ đến sớm hơn, nhưng mà..., con còn thấy khó chịu ở đâu không?”

Tần Sương thấy ba mẹ chồng đến, cười nói: “Con không sao đâu mẹ, chỉ là lúc ở nước ngoài con không nghỉ ngơi đầy đủ, cộng thêm việc đi lại thăm hỏi họ hàng nên mới bị hạ đường huyết, về nhà uống nhiều nước đường đỏ là khỏi thôi.”

“Vậy thì tốt, con xem bây giờ con đã mang thai rồi, hay là về đại viện dưỡng thai đi, dù sao an ninh ở đại viện cũng tốt hơn, Đình Châu thì thường xuyên bận rộn, ba con cũng luôn bận bịu không thấy đâu, nhỡ con ở nhà một mình mà có chuyện gì thì cũng không ai biết.”

Tần Sương suy nghĩ một chút, về đại viện ở cũng được, đáp: “Vâng ạ, con nghe lời mẹ về đại viện, Đình Châu, anh nhớ đón Hổ Tử về ở cùng, em gái anh cũng sắp xuất viện rồi, đến lúc đó sắp xếp luôn một thể.”

Hoắc Đình Châu gật đầu: “Em yên tâm, anh sẽ sắp xếp ổn thỏa mọi việc ở nhà, em cứ ăn canh gà trước đi, lát nữa ba về, chúng ta cùng về nhà.”

“Vâng, vậy anh múc cho em đi, em cũng hơi đói rồi.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./bo-than-phan-phao-hoi-ta-lam-lai-tu-dau/chuong-364.html.]

Ngủ một giấc lâu như vậy, cộng thêm việc ở tiệc cưới cũng không ăn được bao nhiêu, lúc này đúng là hơi đói, may mà hôm nay cô không uống rượu, nếu không giờ này chắc hối hận c.h.ế.t mất.

Đường Mẫn múc canh gà giúp con dâu, Tần Sương bưng bát lên húp ngon lành.

Hoắc Viễn Quân thì hỏi con trai: “Bác sĩ nói sao rồi? Sương Sương không sao chứ?”

“Ba yên tâm, không có gì đáng ngại đâu ạ, sức khỏe của Sương Sương luôn rất tốt, chỉ cần không làm việc nặng nhọc trong thời gian mang thai, không lao lực là được.” Hiện tại vẫn chưa thể khẳng định là mang thai đa thai, nên đợi khi nào chắc chắn rồi hẵng nói với ba.

Tránh việc vui mừng hụt.

“Không sao là tốt rồi, con là chồng, nhất định phải chăm sóc vợ cho tốt, nếu làm tổn thương đến cháu trai hoặc cháu gái của ba, ba sẽ đánh gãy chân con!”

Trời mới biết lúc ông biết tin con dâu mang thai phải nhập viện, tim ông như muốn rớt ra ngoài, sợ cháu trai hoặc cháu gái cứ thế mà ra đi.

May mà chỉ là vui quá nên thành lo lắng, sắp được lên chức ông nội rồi.

Sau đó Tần Sương ăn uống no nê, Tần Phong quay lại, cả nhà lái xe về đại viện.

Người giúp việc thấy mọi người đều đã về, vội vàng đi chuẩn bị bữa tối, Hoắc Đình Châu đưa vợ về phòng, lái xe đi đón Hổ Tử.

Tần Phong đến nhà thông gia thì cứ như ở nhà mình vậy, dù sao ông ấy cũng chỉ có một đứa con gái duy nhất, con gái ở đâu thì ông ấy ở đó, chẳng biết ngại ngùng là gì.

May mà quan hệ của ông ấy và Hoắc Viễn Quân cũng không tệ, hai người ngồi ở phòng khách vừa uống trà vừa trò chuyện.

Đường Mẫn thì sau khi về nhà, bắt đầu lục tìm đồ dùng cho trẻ nhỏ, bởi vì trong nhà đã nhiều năm rồi không có trẻ con, ngoài Nam Hi ra thì còn sót lại vài món đồ, còn của con trai thì sớm đã không còn.

Còn Tần Sương sau khi về phòng nằm trên giường lướt xem đồ dùng trẻ em trên mạng.

Nhìn đủ loại đồ dùng cho trẻ, món nào Tần Sương cũng thích, mua một lúc một đống đồ cất vào không gian.

Mãi đến khi ngủ quên mất lúc nào không hay.

Tin tức Tần Sương mang thai nhanh chóng lan truyền khắp nơi, họ hàng trong nhà đều biết.

Đặc biệt là Hoắc Đinh Xuyên và Hoắc Nam Hi biết chị dâu mang thai, kích động vô cùng, cuối tuần vừa được nghỉ là lập tức mua một đống đồ bổ dưỡng về đại viện.

Hạ Bắc Mặc biết tin Tần Sương có thai, cũng gọi điện thoại về cho bà nội, nhưng mà bọn họ đang ở Hải Thành, nên hiện tại chỉ có thể gọi điện thoại hỏi thăm.

Hoắc Nam Hi vừa về đến nhà, cười nói với Tần Sương: “Chị dâu, chị có thai khi nào vậy, sao không nói cho em biết.”

Tần Sương bất đắc dĩ cười, thầm nghĩ chỉ là mang thai thôi mà làm gì mà kinh ngạc như vậy.

Vân Mộng Hạ Vũ

“Mới hơn một tháng thôi, sao hai đứa lại về, chẳng phải sắp thi cuối kỳ rồi sao?”

Hoắc Nam Hi bĩu môi: “Thi cử nào quan trọng bằng việc chị mang thai, em sắp được làm cô rồi, chị dâu, chị nói xem chị thích con trai hay con gái?”

Tần Sương cười nói: “Nếu được lựa chọn thì chị thích con gái hơn, con trai không được mặc váy, đâu như con gái có thể mặc đủ loại quần áo đẹp, lớn lên còn có thể cùng chị đi dạo phố, đúng không?”

Hoắc Nam Hi gật đầu: “Đúng vậy, nếu chị dâu sinh con gái, với gen của chị và anh trai, nhất định là một tiểu mỹ nữ, đến lúc đó em sẽ mua cho cháu gái thật nhiều váy đẹp.”

Loading...