Bỏ Thân Phận Pháo Hôi , Ta Làm Lại Từ Đầu - Chương 366
Cập nhật lúc: 2025-04-05 00:09:25
Lượt xem: 74
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7V37XoD2TV
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Anh đừng căng thẳng, em không phải người thường, sau này em sẽ không đi đâu nữa, ở nhà chờ con chào đời. Yên tâm đi, em sẽ không đem thân thể mình ra đùa đâu.”
“Được được được, chồng sẽ luôn ở bên cạnh em, chúng ta về nhà thôi!”
Biết tin con dâu mang thai nhiều con, Đường Mẫn càng cẩn thận chăm sóc hơn.
Về đến nhà, ngoài ăn ngủ, Tần Sương chỉ đi dạo trong sân, sống cuộc sống nhàn nhã.
Tin tức cô mang thai nhiều con nhanh chóng lan truyền đến tai người thân trong gia đình. Nhìn những món quà bổ dưỡng và đồ dùng cho trẻ sơ sinh chất đầy nhà, Tần Sương chỉ biết lắc đầu ngao ngán. Con còn chưa chào đời mà đồ đạc đã chất như núi.
Hôm nay, Tần Sương đang vừa ăn vặt vừa xem tivi thì người giúp việc bước vào:
“Phu nhân, ngoài kia có một cô gái tên Hoa Đóa Đóa nói muốn gặp cô.”
“Hoa Đóa Đóa?”
“Vâng.”
“Để cô ấy vào đi, chắc là con gái nhà họ Hoa, không sao đâu.”
Từ khi Tần Sương mang thai, người giúp việc không cho người lạ vào nhà, phòng ngừa bất trắc.
Hoa Đóa Đóa bước vào, mỉm cười nói:
“Chị Tần, em là Hoa Đóa Đóa, đây là quà em mang đến, mong chị thích.”
Nhìn cô gái tay xách nách mang rất nhiều đồ, Tần Sương thắc mắc:
“Em quen chị sao?”
Hoa Đóa Đóa cười đáp:
“Dạ vâng, ba em thường nhắc đến chị, nghe nhiều nên em biết chị. Hôm nay em đến muốn nói chuyện của em và anh Hoắc Đinh Xuyên, không biết chị có tiện không ạ?”
Thấy cô gái lễ phép, Tần Sương mỉm cười:
“Đến đây ngồi đi, thím Trương, lấy cho Hoa tiểu thư một ly nước.”
Ngồi xuống, Hoa Đóa Đóa không ngừng nhìn Tần Sương. Trước đây cô ấy từng gặp Tần Sương nhưng không nhìn rõ, hôm nay gặp mặt mới thấy chị ấy thật xinh đẹp, đến con gái như cô ấy cũng phải say mê.
Nhìn cô gái trẻ đôi mắt sáng rực nhìn mình, Tần Sương bật cười:
Vân Mộng Hạ Vũ
“Nói đi, em thích Đinh Xuyên nhà chị sao?”
Hoa Đóa Đóa gật đầu:
“Dạ thích, nhưng em còn thích chị hơn.”
Khóe miệng Tần Sương giật giật, thầm nghĩ hóa ra là fan hâm mộ của mình.
“Vậy hôm nay em đến là...”
“Chị Tần, anh Đinh Xuyên nói người vợ tương lai của anh ấy phải được chị đồng ý, anh ấy mới bằng lòng hẹn hò với em. Cho nên... Hehe!”
Tần Sương nhướn mày:
“Hai đứa là bạn học?”
Hoa Đóa Đóa lắc đầu:
“Là bạn cùng trường, lớp chúng em ở cạnh nhau, nhưng anh ấy thật đáng ghét, cứ trốn tránh em, còn nói em là bà chằn lửa. Em chỉ mạnh mẽ một chút thôi, đâu có bắt nạt ai, sao anh ấy có thể nói em như vậy chứ.”
Nhìn cô gái có hai lúm đồng tiền đáng yêu, Tần Sương thầm nghĩ, chẳng lẽ Đinh Xuyên không thích kiểu người như vậy sao?
“Đóa Đóa, đừng nghe thằng bé nói bậy, nó chỉ là cái miệng không giữ cửa thôi. Nếu em thích thì cứ mạnh dạn theo đuổi, chị biết gia đình em, chỉ cần em theo đuổi được Đinh Xuyên, chị sẽ không có ý kiến gì.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./bo-than-phan-phao-hoi-ta-lam-lai-tu-dau/chuong-366.html.]
“Tuy nhiên, ép dầu ép mỡ, ai nỡ ép duyên, ép tình cảm thì không tốt. Nếu nó thật sự không thích em, em cũng đừng cưỡng cầu, chuyện tình cảm nên thuận theo tự nhiên.”
“Em là cô gái tốt, nếu sau này thật sự có thể trở thành người một nhà, chị rất hoan nghênh.”
Mắt Hoa Đóa Đóa sáng lên:
“Thật sao? Nếu chị không có vấn đề gì, vậy em yên tâm rồi. Em đáng yêu như vậy, em không tin không chinh phục được anh Đinh Xuyên.”
Khóe miệng Tần Sương khẽ nhếch lên:
“Chị tin tưởng em.”
Em chồng cũng không còn nhỏ, quả thật nên tìm bạn gái. Cô gái nhà họ Hoa là bảo bối trong tay, ba người anh trai đều là nhân tài, Đinh Xuyên mà cưới được Hoa Đóa Đóa thì chỉ có lợi chứ không có hại.
Sau khi trò chuyện một lúc, Hoa Đóa Đóa tạm biệt ra về.
Tiễn khách xong, Tần Sương ngáp một cái, xoay người trở về phòng.
Bên phía quân đội, Miêu Kiến tìm đến Tần Phong, cười nói:
“Tiểu Tần à, tôi thấy ông độc thân nhiều năm như vậy, giờ con gái cũng đã lấy chồng, có muốn tìm một người bạn đời cho mình không?”
Nghe vậy, Tần Phong khó hiểu:
“Tôi độc thân không phải rất tốt sao? Thủ trưởng Miêu có ý gì?”
“Này, tôi nói có phải ông giả ngu không? Ông cũng đã ngoài 40 tuổi rồi, mỗi ngày tan làm về nhà chỉ có một mình, ông không thấy cô đơn sao?”
Tần Phong lắc đầu:
“Không hề, con trai chính là bạn đồng hành của tôi. Hơn nữa, nếu buồn chán, tôi sẽ đến nhà con gái ở vài ngày, cuộc sống như vậy không tốt sao?”
Người phụ nữ ông ấy yêu nhất đời này chính là vợ cũ, kiếp trước ông ấy đã không nghĩ đến chuyện đi bước nữa, kiếp này càng không thể. Hơn nữa, ông ấy đã quen với việc ngủ một mình.
Nếu lỡ tìm phải người mẹ kế không biết điều, suốt ngày quản đông quản tây, chỉ nghĩ thôi đã thấy phiền phức.
“Tiểu Tần à, con gái ông đã có gia đình riêng, ông thường xuyên đến nhà con rể ăn cơm như vậy không tốt lắm đâu.”
“Nếu tìm được người vợ biết nóng biết lạnh, mỗi ngày tan làm về nhà đều có cơm ngon canh ngọt, chẳng phải tốt hơn sao?”
“Hơn nữa, tôi nghe nói con trai ông là con nuôi, với tuổi tác của ông bây giờ mà tìm một người nữa, biết đâu còn có thể sinh thêm một đứa, ông thật sự không suy nghĩ sao?”
Thấy Thủ trưởng Miêu nhiệt tình thuyết phục như vậy, trong lòng Tần Phong chỉ biết cười trừ.
Ông ấy sắp được lên chức ông ngoại rồi, còn bảo ông ấy sinh thêm một đứa, là có ý gì đây? Hơn nữa, tình ba của hai đời ông ấy đều dành hết cho đứa con gái duy nhất, không còn dư thừa để cho ai khác. Đương nhiên, sau này khi các cháu ngoại chào đời thì sẽ khác.
“Thủ trưởng Miêu, cảm ơn ý tốt của ông, tôi thật sự không có ý định tìm thêm người nữa. Hiện tại tôi sống rất thoải mái, sau này ông đừng nhắc đến chuyện này nữa. Trong lòng tôi mãi mãi chỉ có người vợ đã khuất, nếu tùy tiện tìm một người phụ nữ khác, không chỉ có lỗi với vợ mà còn có lỗi với đối phương. Vì vậy, sau này đừng nhắc lại nữa, tôi thật sự không suy nghĩ.”
Thấy ông ấy cố chấp như vậy, Miêu Kiến chỉ biết im lặng, không ngờ ông ấy lại là người si tình đến vậy. Nghĩ đến con gái mình vẫn chưa gả đi, ông ấy lại cảm thấy bực bội trong lòng.
Ông ấy thở dài:
“Ông đã quyết định như vậy thì tôi cũng không nói gì nữa. Ông làm việc đi, tôi về đây.”
Cuối cùng thấy người kia cũng bỏ đi, Tần Phong thở phào nhẹ nhõm, thầm nghĩ bây giờ mọi người đều thích làm mai mối như vậy sao? Độc thân thì đã sao? Độc thân tự do tự tại, muốn sống sao thì sống, trừ khi ông ấy có vấn đề về đầu óc thì mới tự mình rước thêm một bà quản gia về nhà.
Hơn nữa, sau này tài sản đều là của con gái, chi bằng sống một mình cho thoải mái, tránh sau này xảy ra chuyện không vui.
Chờ con gái sinh con xong, ông ấy sẽ dành thời gian chăm sóc cháu ngoại, đâu còn thời gian mà nghĩ đến chuyện khác. Nghĩ đến việc sau này có mấy đứa trẻ con níu lấy chân, ngọt ngào gọi ông ngoại, trong lòng ông ấy tràn đầy hạnh phúc. Phụ nữ chỉ làm ảnh hưởng đến cuộc sống tự do tự tại của ông ấy mà thôi.
Vì vậy, nhất định không thể cho người khác có cơ hội thừa nước đục thả câu!
Tối đó, lúc Miêu Tĩnh thấy ba về, bà ấy hỏi: “Ba, bên kia thế nào rồi ạ?”
Miêu Kiến lắc đầu: “Tần Phong không có ý định tìm hiểu ai nữa, trong lòng nó chỉ có người vợ đã khuất. Để ba tìm hiểu nhà khác cho con, con cũng đừng suy nghĩ nhiều, người đàn ông đó là kiểu người si tình, nói gì cũng vô ích thôi.”