Bỏ Thân Phận Pháo Hôi , Ta Làm Lại Từ Đầu - Chương 367

Cập nhật lúc: 2025-04-05 00:09:27
Lượt xem: 70

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2fxtBlY6PS

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nghe vậy, Miêu Tĩnh chẳng những không buồn mà còn có chút ngưỡng mộ người vợ đã khuất của Tần Phong. Qua đời nhiều năm như vậy mà vẫn khiến một người đàn ông không muốn đi bước nữa, tình cảm ấy thật đáng ngưỡng mộ biết bao.

Nếu đổi lại là người đàn ông khác, e rằng đã sớm kết hôn sinh con nối dõi tông đường rồi.

Có thể thấy vợ chồng người ta lúc còn sống rất mực yêu thương nhau, cho dù một người đã không còn nữa.

“Ba, nếu người ta không muốn thì thôi vậy. Dù sao cũng là tái hôn, con cũng không muốn qua loa. Nếu không gặp được người thích hợp thì cứ để vậy. Văn Tuấn cũng lớn rồi, đợi nó lập gia đình thì con cũng không còn gì phải lo nữa.”

Dù sao cũng đã ngoài 40, bây giờ có tái hôn thì cũng chỉ là sống cho qua ngày.

Cuộc sống không có tình cảm, hai người miễn cưỡng bên nhau cũng không thể nào bằng hiện tại, vậy thì cần gì phải ép buộc bản thân.

Kỳ nghỉ hè bắt đầu, Tần Sương sắp xếp cho Hoắc Đinh Xuyên và Hứa Nam Hi một đống bài tập, hai đứa bận tối mắt tối mũi.

Lẽ ra cả nhà sẽ cùng nhau đến Hải Thành, nhưng vì Tần Sương mang thai nên không tiện đi xa. Ngược lại, Hạ Bắc Mặc và Hạ Vãn Vãn đã đưa hai người anh họ chưa từng gặp mặt đến Kinh Đô.

Sáng sớm, bốn người xách theo túi lớn túi nhỏ đến khu nhà.

Hạ Bắc Dục là con trai trưởng nhà họ Hạ, sau khi trải qua những ngày tháng đen tối nhất cuộc đời, cả người toát ra khí chất lạnh lùng giống Hoắc Đình Châu.

Nhìn người anh trai lạnh như băng, Hạ Vãn Vãn bất đắc dĩ nói:

“Anh, lát nữa đừng dọa chị họ sợ đấy. Chị ấy đang mang thai đấy.”

“Ừ, anh biết rồi.” Hạ Bắc Dục lạnh lùng đáp.

Hạ Vãn Vãn trợn mắt:

“Anh như tảng băng di động thế này, thật lo lắng cho chị dâu tương lai của anh. Mùa hè chắc khỏi cần bật quạt, lạnh c.h.ế.t đi được!”

Bị em gái chê bai, Hạ Bắc Trạch cười nói:

“Em gái, xưa nay anh cả vẫn vậy, em còn chưa quen sao? Hơn nữa, anh nghe nói chị họ rất lợi hại, chắc chắn sẽ không dễ dàng bị dọa đâu. Nếu không phải bà nội cứ nhắc mãi về chị, anh cũng không biết cô có thêm một đứa con gái.”

Hạ Vãn Vãn hừ lạnh:

“Chị ấy lợi hại thật đấy. Rất nhiều thiết kế và kế hoạch của nhà máy bên ba đều là do chị ấy giúp đỡ, nếu không làm sao việc kinh doanh của nhà chúng ta lại phát triển tốt như vậy.”

“Được rồi, đến cửa rồi, để anh gõ cửa.” Hạ Bắc Mặc mỉm cười.

Nghe thấy tiếng gõ cửa, thím Trương đi ra, thấy là em trai và em gái của phu nhân mở cửa:

“Mọi người đến rồi, mau vào nhà đi. Phu nhân vẫn chưa dậy, để tôi gọi cô ấy.”

Nghe nói chị họ còn chưa dậy, Hạ Vãn Vãn nói:

“Thím Trương, không cần gọi chị ấy đâu, chúng cháu ngồi chờ một lát cũng được. Chị ấy đang mang thai, ngủ thêm một lát cũng tốt.”

Thím Trương nghĩ cũng đúng, bèn cười nói:

“Vậy phiền mọi người đợi một lát. Chắc một lát nữa phu nhân sẽ dậy ăn sáng, để tôi lấy hoa quả và bánh ngọt cho mọi người. Mọi người cứ tự nhiên nhé.”

Hạ Vãn Vãn đáp:

“Vâng, thím cứ đi làm việc đi, không cần lo cho chúng cháu.”

Hạ Bắc Dục nhìn ngôi nhà này, tuy là nhà trong khu tập thể nhưng đồ đạc đều được bài trí mới mẻ. Anh ngồi xuống ghế sofa, yên lặng nghe em trai và em gái trò chuyện.

Hạ Bắc Mặc thấy trong nhà không có ai, đoán chừng Nam Hi và Đinh Xuyên đã đi làm, bèn nói chuyện phiếm với em trai em gái.

Thời gian trôi qua, cuối cùng Tần Sương cũng rời khỏi giường. Cô lơ mơ đi ra khỏi phòng, lên tiếng gọi:

“Thím Trương, pha cho cháu ly sữa bột.”

“Vâng, để tôi làm ngay.”

Nghe thấy tiếng nói, mọi người trong phòng khách đồng loạt ngẩng đầu nhìn về phía cầu thang.

Thấy tóc tai Tần Sương rối bời, gương mặt ngái ngủ, trông vô cùng đáng yêu.

Đây là lần đầu tiên Hạ Bắc Dục và Hạ Bắc Trạch gặp Tần Sương, họ đều ngẩn người trước vẻ đẹp của cô.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./bo-than-phan-phao-hoi-ta-lam-lai-tu-dau/chuong-367.html.]

Thấy Tần Sương vẫn chưa phát hiện ra mình, Hạ Vãn Vãn đứng dậy, chạy đến:

“Chị họ, chị dậy rồi à! Mau nhìn xem em mang ai đến này.”

Bất ngờ nhìn thấy cô em họ xuất hiện trước mặt, Tần Sương hoàn hồn, nói:

“Sao em đến sớm vậy? Sao không lên gọi chị?”

“Bọn em đến lâu rồi. Mau đến đây xem này, đây là anh cả Hạ Bắc Dục, chị phải gọi là anh họ, còn đây là anh hai Hạ Bắc Trạch, nhỏ tuổi hơn chị, chị gọi là em họ.”

Nghe Hạ Vãn Vãn giới thiệu, Tần Sương có chút ngại ngùng:

“Anh họ, em họ, chào hai người, em vừa ngủ dậy nên có chút thất lễ.”

Nhìn Tần Sương, Hạ Bắc Dục khẽ nhếch môi:

“Chào em họ, là chúng anh đường đột đến thăm, mong là không làm phiền em nghỉ ngơi.”

“Không sao, mọi người đợi em một lát, em lên rửa mặt thay quần áo rồi xuống ngay.”

Nghĩ đến việc mình chưa rửa mặt, chưa đánh răng, lại còn mặc đồ ngủ, Tần Sương chỉ muốn độn thổ cho xong. Gặp mặt lần đầu mà lại để lại ấn tượng như vậy, thật là ngại quá đi.

Vân Mộng Hạ Vũ

“Chúng anh không vội, em cứ từ từ, lát nữa chúng ta nói chuyện sau. Còn nữa, cẩn thận một chút, đừng để ngã.” Hạ Bắc Dục ân cần dặn dò.

“Vâng, vậy em lên lầu đây.” Nói xong, Tần Sương xoay người chạy lên lầu.

Nhìn bóng lưng nhanh nhẹn của cô, không ai nghĩ cô đang mang thai.

Hạ Bắc Trạch hoàn hồn, thốt lên:

“Chị họ giống hệt cô ruột lúc còn trẻ, lại còn rất xinh đẹp nữa. Phải chăng gen trội nhà họ Hạ đều tập trung ở chị ấy rồi?”

Hạ Vãn Vãn bĩu môi:

“Chẳng lẽ em không xinh đẹp sao? Em với chị họ cũng có nét giống nhau mà.”

Hạ Bắc Trạch cười nói:

“Đương nhiên Vãn Vãn nhà ta xinh đẹp rồi, chỉ cần trắng hơn một chút thì càng hoàn hảo, ha ha ha.”

“Ghét bỏ, anh hai xấu tính nhất, em do đi tập luyện phơi nắng đấy. Đợi em dưỡng trắng lại rồi cho anh xem, còn dám trêu chọc em, em sẽ mách chị họ cho anh biết tay.”

Hạ Bắc Mặc xoa đầu em gái, cười nói:

“Thôi nào, đừng quậy nữa, đây không phải nhà chúng ta, chú ý hình tượng một chút.”

“Hừ, anh hai cứ thích bắt nạt em. Đợi anh tìm bạn gái, xem em có kể xấu anh cho chị dâu nghe không.”

Hạ Bắc Trạch cười hề hề:

“Thôi mà, anh hai sai rồi còn không được sao? Quả nhiên con gái với tiểu nhân khó nuôi dưỡng mà!”

“Anh ba, anh xem anh hai nói gì kìa? Còn dám nói em là tiểu nhân!”

Hạ Bắc Mặc bất đắc dĩ:

“Anh hai, anh bớt lời đi, cẩn thận Vãn Vãn ghi thù, sau này kể hết chuyện xấu của anh cho chị dâu nghe đấy.”

Hạ Bắc Trạch sờ mũi:

“Được rồi, anh không nói nữa là được chứ gì.”

Tần Sương nhanh chóng thu dọn bản thân, sau đó xuất hiện ở phòng khách. Nhìn mấy đứa em họ, đứa nào đứa nấy đều tuấn tú, đúng là gen di truyền tốt thật.

Hạ Bắc Dục nhìn Tần Sương thay xong quần áo, lại đánh giá cô con gái này của cô ruột. Quả nhiên cô ấy rất giống với ảnh của cô, thậm chí còn xinh đẹp hơn.

“Em họ Tần Sương, anh nghe nói em có rất nhiều công việc kinh doanh. Anh học chuyên ngành máy tính, không biết sau này có thể hợp tác được không?” Hạ Bắc Dục lên tiếng hỏi.

“Có thể chứ, em đang cho xây dựng một phòng thí nghiệm, sau này anh có thể đến đó nghiên cứu. Em cũng biết chút ít về máy tính, có thể giúp anh một tay.”

“Về phía viện nghiên cứu, em đã gửi đi hơn mười bằng sáng chế, chủ yếu là về vũ khí, đó là sở trường của em.”

“Nếu anh có hứng thú thì cứ đến tìm em.”

Loading...