Bỏ Thân Phận Pháo Hôi , Ta Làm Lại Từ Đầu - Chương 376

Cập nhật lúc: 2025-04-05 00:09:47
Lượt xem: 51

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tần Sương xoa nhẹ khuôn mặt nhỏ nhắn của cô bé: “Ừm, nhìn em béo lên trông thấy đấy. Sau này đừng suy nghĩ lung tung nữa, nơi này chính là nhà của em và anh trai, có chuyện gì thì cứ nói với chị. Chờ khi nào sức khỏe tốt hơn thì cùng anh trai đi học.”

“Còn nữa, bảo mẫu ở nhà có đối xử tốt với em không? Nếu có hành vi gì không phải phép thì phải nói cho chị biết, được không?”

Cô không ở nhà, ba lại bận rộn công việc, vì vậy để chăm sóc hai anh em, Tần Sương đã đặc biệt nhờ ba tìm một bảo mẫu chăm lo cuộc sống hàng ngày cho hai đứa nhỏ.

Chỉ là cô không biết người ta chăm sóc thế nào, cũng không có thời gian về nhà xem xét.

“Chị, dì Lý rất tốt. Bình thường lúc chỉ có hai anh em ở nhà, dì Lý còn dạy em học chữ. Em rất thích dì ấy.”

“Ồ? Tuyết Nhi nhà chúng ta đã bắt đầu học chữ rồi sao?” Tần Sương mỉm cười nói.

“Dạ, mỗi ngày em đều học vài chữ ạ.”

“Tốt lắm, chỉ cần em vui là được rồi. Giờ thì mọi người ra phòng ăn chuẩn bị ăn cơm thôi. Tối nay chúng ta ăn thịt nướng, coi như là một bữa cơm gia đình!”

Tuy nhiên, nói đến đây, Tần Sương lại nhớ đến chồng mình, không biết anh bên đó thế nào rồi.

Thấy con gái cau mày, Hoắc Viễn Quân khẽ kéo tay áo vợ, ra hiệu cho bà ấy đừng nhắc đến chuyện này.

Tần Phong thấy vậy lên tiếng: “Con gái, dạo này ba muốn uống rượu vang đỏ, con còn không?”

Nghe ba hỏi, Tần Sương ngẩng đầu đáp: “Dạ còn ạ, để con lấy cho ba.”

“Tốt quá, vậy con nhớ lấy nhiều một chút, nhà có nhiều người mà. Đúng không?”

Tần Sương lườm ông ấy: “Kiếp trước chắc chắn con nợ ba rồi. Con đi lấy đây.”

Thấy chị gái đứng dậy, Tần Dã nói: “Chị, em giúp chị!”

Tần Sương mỉm cười: “Ừm, đi theo chị.”

Trong phòng cô có những gì, số lượng bao nhiêu, ngoài hai vợ chồng cô ra thì không ai biết.

Dù sao trước đây Tần Sương thường xuyên khuân về nhà rất nhiều thứ, cho nên đồ đạc nhiều vô số kể, người khác căn bản không biết cụ thể có những gì.

Vì vậy, cho dù Tần Sương đặt hàng trên mạng thì cũng không ai biết.

Lần này, Tần Sương không cần phải mua rượu vang đỏ, bởi vì trước đây khi ra nước ngoài, cô đã “tích trữ” không ít các loại rượu rồi.

Vì vậy, sau khi lên lầu, cô lấy từ trong tủ ra bốn chai rượu vang đỏ có bao bì khác nhau, đưa cho Hổ Tử hai chai, còn mình cầm hai chai đi xuống nhà ăn.

Trước đó, Đường Mẫn đã nghe con dâu nói, con gái ruột và cháu trai họ của con bé đã ở bên nhau, cho nên hôm nay khi thấy hai cặp đôi cùng đến nhà, bà ấy không hề ngạc nhiên chút nào.

Nhìn thấy con trai út cuối cùng cũng đã “thông suốt”, ở bên Hoa Đóa Đóa, trong lòng bà ấy vui như mở cờ trong bụng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./bo-than-phan-phao-hoi-ta-lam-lai-tu-dau/chuong-376.html.]

Hạ Bắc Mặc thì càng khỏi phải nói, chàng trai này chỗ nào cũng tốt, ba mẹ lại hiểu chuyện, ngoài một cô em gái ra thì chỉ có một mình cậu ấy là con trai, không cần phải lo lắng đến vấn đề mẹ chồng nàng dâu sau này.

Còn về phần những người chị em dâu bên nhà họ Hoắc đều không phải là vấn đề.

Cả nhà mười người vây quanh bàn ăn tròn. Nhìn thấy chiếc vỉ nướng đặt trên bàn, Tần Phong biết ngay đây là đồ điện gia dụng mới mà con gái mua.

Hổ Tử mở nắp chai rượu vang đỏ, sau đó nói với Tần Phong: “Ba, lát nữa nếu ba lái xe về thì đừng uống rượu. Chị con nói, uống rượu bia thì không được lái xe, rất nguy hiểm!”

Vân Mộng Hạ Vũ

Tần Phong bất đắc dĩ nhướng mày: “Tối nay ba ngủ lại đây, con cũng vậy. Đã lâu rồi ba không uống rượu, con đừng có mách với chị con, được không?”

Trước kia có con gái quản, bây giờ con gái không ở nhà, lại đến lượt con trai quản, thật không biết kiếp trước ông ấy đã gây ra tội nghiệt gì nữa.

Nhìn thấy vẻ mặt tủi thân của ba, Tần Sương bật cười nói: “Hổ Tử cũng là vì ba thôi. Con không có ở nhà thì phải có người để ý đến ba chứ. Đã quyết định tối nay không về rồi thì cứ uống đi. Dù sao thì rượu vang đỏ cũng tốt, không giống như rượu trắng, uống vào là say.”

“Hắc hắc, vẫn là con gái ruột thương ba. Ba uống hết số rượu con cất trước đó rồi, khi nào rảnh con lại mang cho ba một thùng nhé. Không hút thuốc, không uống rượu, cuộc sống của ba thật nhàm chán.”

Tần Sương cười đáp: “Dạ được, vài hôm nữa con sẽ mang cho ba. Tuy rượu vang đỏ có tác dụng làm đẹp da, nhưng ba cũng phải uống ít thôi, uống nhiều cũng không tốt cho sức khỏe.”

“Rồi rồi, biết rồi, mau nướng thịt đi, ba thèm thịt nướng lắm rồi. Khi nào rảnh con mua cho ba một cái vỉ nướng như thế này nhé, thỉnh thoảng ba và Hổ Tử, còn có mấy đứa nhỏ ở nhà có thể tự nướng mà ăn.”

Tần Sương gật đầu: “Dạ được. Bắt đầu nướng thôi!”

Nhìn chiếc vỉ nướng điện, Hoắc Viễn Quân thầm nghĩ, đầu óc con dâu ông ấy rốt cuộc được cấu tạo như thế nào mà có thể nghĩ ra cách dùng điện để nướng thịt, thật là lợi hại.

Đương nhiên, không chỉ riêng ông ấy, ngoại trừ Tần Phong không lấy làm lạ, những người khác đều vô cùng tò mò.

Chỉ cần cắm điện là có thể làm nóng vỉ nướng, thật thần kỳ!

Đương nhiên, thứ này là do Tần Sương làm ra, cho nên mọi người cũng không cảm thấy khó tiếp nhận. Người nhà họ Hoắc đã được chứng kiến quá nhiều thứ kỳ lạ rồi, một chiếc vỉ nướng điện chẳng là gì cả.

Tần Sương đang mang thai, không tiện nướng thịt cho mọi người, vì vậy Tần Phong dẫn mọi người cách nướng và cách ăn thay con gái hướng.

Nhìn thấy rau xà lách trên bàn, Tần Phong tò mò hỏi: “Sớm như vậy mà trong nhà kính đã trồng rau rồi sao?”

Đường Mẫn mỉm cười đáp: “Đúng vậy. Mảnh đất trống phía sau nhà đã được Sương Sương cải tạo thành vườn rau từ lâu rồi. Như vậy, mùa đông năm nay chúng ta sẽ không phải ăn đi ăn lại mấy món rau cũ nữa. Giá mà năm xưa biết cách này, chúng ta đã không phải ăn củ cải, bắp cải, khoai tây suốt mấy năm trời rồi.”

Con dâu nhà bà ấy thật sự rất giỏi, ngay cả cách này mà cũng nghĩ ra được. Chỉ là rau trồng trong nhà kính cũng phải phân loại, cà chua là loại cây cần thụ phấn thì không trồng được, chỉ có thể trồng một số loại rau không cần thụ phấn thôi.

“Con gái, sang năm con cũng làm cho nhà ba một cái nhà kính như vậy nhé. Năm nay ba không tiện đi lại thì thôi. Căn tin của ba mỗi khi đến mùa đông là chỉ có bắp cải với khoai tây. Gần đây, cũng nhờ có nhiều người bán rau hơn, nếu không thì ba ngán đến tận cổ rồi. Anh Viễn Quân, anh nói có đúng không?”

Hoắc Viễn Quân mỉm cười: “Giống nhau cả thôi, chỉ cần có cái bỏ bụng là tốt rồi. Tuy nhiên, phương pháp trồng trọt này của Sương Sương có thể áp dụng cho quân đội chúng ta đấy. Nhà tân gia, anh thấy sao?”

“Được đấy. Nguyên lý cơ bản của nhà kính thì tôi biết. Chỉ cần Sương Sương cung cấp bản thiết kế cụ thể và số liệu tham số thì tôi có thể cho người ta làm được.”

Nghe vậy, Tần Sương nói: “Chuyện này đơn giản thôi, nếu hai người muốn làm ở trong quân đội, sáng mai con sẽ đưa bản thiết kế cho hai người. Nếu làm thành công, mùa đông năm nay, bữa ăn của các chú bộ đội cũng được cải thiện hơn một chút. Quả thực là một ý kiến hay.”

Loading...