Bỏ Thân Phận Pháo Hôi , Ta Làm Lại Từ Đầu - Chương 379

Cập nhật lúc: 2025-04-05 00:09:53
Lượt xem: 56

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hoắc Viễn Quân gật đầu: “Chuyện này tôi sẽ phong tỏa tin tức, còn về phần Lê Hạo, tôi sẽ cho người điều tra rõ ràng, nếu thật sự là do anh ta cố ý gây chuyện, tôi sẽ không tha cho anh ta!”

Nghĩ đến con trai hôn mê bất tỉnh, Hoắc Viễn Quân cảm thấy lo lắng cho con dâu.

Người khác không biết tính cách của Tần Sương, nhưng bọn họ tiếp xúc với cô lâu như vậy, sao có thể không biết cô là người phụ nữ mạnh mẽ.

Nếu để cô biết Hoắc Đình Châu hôn mê bất tỉnh, nhất định cô sẽ không ngồi yên mà ra tay dạy dỗ Lê Hạo.

Nếu là bình thường thì không sao, nhưng hiện tại, con dâu ông ấy đang mang thai, không thể chịu bất kỳ kích thích nào.

Đúng lúc mọi người đang lo lắng chờ đợi, cửa phòng phẫu thuật cuối cùng cũng mở ra.

Vị bác sĩ phẫu thuật chính bước ra, không vòng vo, ông ấy trực tiếp nói: “Bệnh nhân không sao rồi. Đúng là có một cục m.á.u tụ ở sau đầu, chúng tôi đã xử lý rồi. Hai xương sườn của bệnh nhân bị gãy, những chỗ khác đều không sao. Bệnh nhân có thể cần một khoảng thời gian nữa mới tỉnh lại, mọi người yên tâm.”

Nghe vậy, Hoắc Viễn Quân thở phào nhẹ nhõm, không sao là tốt rồi, chỉ bị thương nhẹ, nghỉ ngơi một thời gian là khỏi, chỉ cần người không sao là được.

“Cảm ơn bác sĩ, vất vả cho mọi người rồi. Nếu có gì cần chú ý, cứ dặn dò tôi, tôi sẽ cho người chăm sóc con trai tôi thật tốt.”

Vị bác sĩ gật đầu: “Được, chúng tôi sẽ đưa bệnh nhân về phòng bệnh, sau đó sẽ nói rõ hơn với ông.”

Hoắc Viễn Quân: “Được.”

Chuyện Hoắc Đình Châu hôn mê, người nhà họ Hoắc đều giấu nhẹm, không cho Tần Sương biết, nhất là Đường Mẫn, sợ con dâu kích động sẽ sinh non.

Mà gần đây Tần Sương cũng thường xuyên ngủ không ngon giấc, trong mơ luôn thấy cả người ông xã đầy máu, chìa tay về phía cô cầu cứu.

Nhìn con dâu ngày càng gầy đi, chỉ còn mỗi cái bụng là ngày càng lớn, Đường Mẫn lo lắng không thôi.

Mãi cho đến khi Hoắc Đình Châu hôn mê nửa tháng vẫn chưa tỉnh lại, khi đang đi dạo trong sân Tần Sương mới tình cờ nghe được chuyện này.

Đường Mẫn tưởng con dâu nghe nhầm, vội vàng đỡ cô, thấy sắc mặt con dâu tái nhợt, bà ấy lo lắng nói: “Sương Sương, con phải bình tĩnh, chắc chắn là bọn họ cố tình chọc tức con, muốn con sinh non đấy, con đừng để bọn họ đạt được mục đích.”

“Đình Châu lợi hại như vậy, nhất định sẽ không sao đâu, chúng ta về nhà gọi điện thoại hỏi ba con cho rõ ràng, được không?”

Tần Sương cố gắng bình tĩnh lại, hít thở sâu mấy lần, sau đó mới chậm rãi lên tiếng: “Mẹ, chúng ta về nhà ngay bây giờ, nếu Đình Châu thật sự xảy ra chuyện, con phải đi gặp anh ấy!”

Dù sao thì chỉ cần còn sống, còn thở, đồ trong không gian của cô nhất định có thể cứu được anh.

Sau đó, hai người vội vàng trở về nhà, Đường Mẫn lập tức gọi điện thoại cho Hoắc Viễn Quân.

Hoắc Viễn Quân nghe nói có kẻ cố tình để lộ chuyện của Đình Châu cho con dâu biết, ông ấy hiểu ngay là có người giở trò, hơn nữa còn là người bên cạnh cố tình tung tin.

“Sức khỏe con dâu thế nào rồi? Bây giờ là thời điểm quan trọng, không thể để con bé động thai khí được.”

“Ông đừng nói mấy lời vô dụng đó nữa, tôi chỉ muốn hỏi con trai ông có sao không thôi? Còn nữa, nó đang ở đâu, Sương Sương muốn đi gặp nó.” Đường Mẫn cũng có chút tức giận.

“Hai người ở nhà đợi đi, tôi cho người lái xe đến đón, bây giờ có kẻ dám tung tin đồn nhảm, sự an toàn của Sương Sương không thể qua loa được. Bà hãy dỗ dành con bé, bảo nó đừng lo lắng, Đình Châu không sao đâu.”

Đường Mẫn đáp: “Được rồi, tôi biết rồi, chúng tôi ở nhà đợi.”

Cúp điện thoại, Đường Mẫn nói với Tần Sương: “Ba con cho người đến đón chúng ta, bây giờ con nhất định phải bình tĩnh, biết chưa hả? Nếu động thai khí, không những tổn hại đến sức khỏe của con, mà mấy đứa nhỏ cũng có thể bị sinh non, con không thể để kẻ thù đạt được mục đích.”

Tần Sương xoa bụng, bây giờ cô đã mang thai gần bảy tháng, nếu như bất cẩn một chút, rất có thể sẽ một xác hai mạng.

“Mẹ, con không sao, con đã suy nghĩ thông suốt rồi, bọn họ muốn chúng ta chết, con sẽ không để bọn họ được như ý đâu.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./bo-than-phan-phao-hoi-ta-lam-lai-tu-dau/chuong-379.html.]

Ánh mắt cô lóe lên vẻ kiên định, cô không thể gục ngã, ông xã của cô vẫn đang chờ cô.

Sau đó, hai người đơn giản thu dọn một số vật dụng cần thiết, được lính của Hoắc Viễn Quân đón ra khỏi khu nhà.

Kết quả, khi xe đi được nửa đường, vì cú phanh gấp của tài xế bụng Tần Sương suýt chút nữa đã bị va vào ghế.

“Chuyện gì vậy?”

Tài xế nhíu mày: “Thiếu phu nhân, phía trước có mai phục, xe bị nổ lốp rồi.”

Nghe thấy có mai phục, Tần Sương tức giận ngút trời, Đường Mẫn cũng sợ hãi vô cùng.

Đám người này thật sự là giống như gián vậy, đánh mãi không chết, lần trước không thành công giở trò lần thứ hai. Trước đây bà ấy đã lo sợ bọn chúng sẽ ra tay với con dâu nên cơ bản không dám cho cô ra khỏi khu nhà.

Kết quả không biết bên phía con trai để lộ sơ hở thế nào, con dâu vừa ra khỏi khu nhà đã bị chặn g.i.ế.c giữa đường.

Vân Mộng Hạ Vũ

Mấy người lính đi theo thấy bị mai phục, sau khi xe dừng lại, đều trở nên vô cùng cảnh giác.

Dù sao thì kẻ địch vẫn chưa lộ diện, cũng không biết chúng đang ẩn nấp ở đâu.

Tần Sương vốn đã lo lắng cho tình hình của chồng, bây giờ lại thấy bọn chúng giở trò, tức giận đến mức mua một hộp 12 quả l.ự.u đ.ạ.n khói từ trong không gian ra.

Đường Mẫn thấy con dâu đột nhiên lấy ra một cái hộp, giật b.ắ.n mình, tưởng mình hoa mắt.

Tần Sương vội vàng giải thích: “Mẹ, yểm hộ cho con, về nhà con sẽ giải thích sau.”

Đường Mẫn hoàn hồn, gật đầu nói: “Yên tâm, có mẹ ở đây, con cứ yên tâm làm việc của con đi.”

Thấy mẹ chồng ủng hộ mình như vậy, Tần Sương mỉm cười nói: “Tiểu Chu, đưa hộp l.ự.u đ.ạ.n khói này cho người phía trước, bảo bọn họ giật kíp nổ rồi ném vào khu rừng xung quanh, ném phân tán ra, nếu phát hiện có kẻ nào lộ diện thì g.i.ế.c không tha!”

Lính canh Tiểu Chu nghe thấy lời của Thiếu phu nhân, nhìn hộp đồ trong tay, không nói hai lời, lập tức xuống xe, cẩn thận chạy lên phía trước.

Sau khi nhận được đồ, mấy người lính canh theo chỉ thị nhanh chóng ném hết số l.ự.u đ.ạ.n khói ra ngoài.

Nhìn thấy xung quanh khói mù dày đặc, Tần Sương nhếch mép cười lạnh: “Xem bọn mày nín thở được bao lâu.”

Nói xong, cô đưa cho Đường Mẫn một khẩu s.ú.n.g ngắn: “Mẹ, cầm lấy phòng thân, không cần khách sáo với bọn chúng!”

Đường Mẫn không nói hai lời, nhận lấy khẩu súng.

Là người từng xông pha chiến trường, bà ấy không xa lạ gì với s.ú.n.g ống.

Cho đến khi mọi người nhìn thấy bóng người lấp ló trong làn khói, Tần Sương hạ lệnh: “Bắn! Bắt sống một tên!”

“Á! Mắt của tao!”

“Cứu mạng!”

Mấy người lính nhìn thấy kẻ địch la hét thảm thiết, trong lòng không khỏi bội phục vị “đồng chí” Tần này.

Ban đầu bọn họ còn tưởng là bom, định cho nổ tung c.h.ế.t hết, kết quả chỉ cần một chút khói, đám người kia đã bị ép phải chui ra.

Quả nhiên, người làm nghiên cứu khoa học không thể chọc vào.

Theo tiếng s.ú.n.g không ngừng vang lên, rất nhanh, đối phương đã ngã rạp xuống, còn Tần Sương ngồi phía sau có người yểm hộ nên không bị thương.

Tiểu Chu thấy đối phương đến không ít người, vừa lo lắng vừa bội phục vị Thiếu phu nhân nhà mình.

Loading...