Bỏ Thân Phận Pháo Hôi , Ta Làm Lại Từ Đầu - Chương 388

Cập nhật lúc: 2025-04-05 09:49:55
Lượt xem: 74

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2fxtBlY6PS

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nhà họ Hoắc cũng chỉ có bấy nhiêu tài sản, sớm muộn gì cũng phải chia, con cái nhà bọn họ không ai phung phí, cho nên sau khi kết hôn, bọn họ sẽ chia hết, tránh đến lúc già, con cái lại tranh giành tài sản, ảnh hưởng đến tình cảm gia đình.

Nghe Đường Mẫn nói vậy, nhà họ Hoa thầm nghĩ, quả nhiên nhà họ Hoắc rộng rãi, con cái vừa kết hôn là chia tài sản, không hề luyến tiếc.

Không nói đến người khác, nhà họ Hoa đến bây giờ vẫn chưa chia cho con cái bất cứ thứ gì giá trị, định là chờ đến khi nhắm mắt xuôi tay rồi mới nói.

Khổng Mộng nhìn thấy thông gia phóng khoáng như vậy, so sánh với nhà mình, bà cảm thấy có chút xấu hổ.

Vân Mộng Hạ Vũ

“Chị Đường, hai người giao quyền sớm như vậy, không sợ bọn trẻ phá sản sao? Dù sao thì rất nhiều gia đình đều không giao tài sản cho con cái sớm như vậy.”

“Hơn nữa, hai người giao hết cả “vốn liếng” cho bọn trẻ, không sợ sau này bọn chúng bất hiếu, không phụng dưỡng hai người sao?”

Đường Mẫn mỉm cười: “Tiền tài là vật ngoài thân, những thứ đó vốn là dành cho con cái, hơn nữa, con cái có hiếu thảo hay không cũng không liên quan đến tiền bạc. Nếu thật sự là “con sói mắt trắng”, cho dù đến lúc chết, nó cũng sẽ không thèm nhìn mình lấy một lần.”

“Sống đến tuổi này rồi, tôi và lão Hoắc đã sớm nghĩ thông suốt, nếu đến lúc không dậy nổi nữa, chúng tôi sẽ tự uống thuốc chuột, không liên lụy đến ai, ra đi một cách nhẹ nhàng, như vậy cũng tốt.”

Nghe mẹ chồng nói vậy, Tần Sương vỗ nhẹ tay bà: “Mẹ, mẹ nói vậy là coi chúng con là người ngoài rồi. Mẹ còn lấy thuốc chuột ra dọa ai vậy? Hơn nữa, lạc đề rồi, chúng ta mau bàn bạc tiếp chuyện đính hôn đi ạ.”

Thấy con dâu lên tiếng, Đường Mẫn cười ha ha: “Làm thông gia chê cười rồi.”

“Những gì cần nói thì chúng tôi cũng đã nói, nếu không có vấn đề gì thì chúng ta trao đổi tín vật đính hôn, được không?”

Hoa Triết Trung mỉm cười: “Nhà họ Hoa chúng tôi không có ý kiến gì, chỉ cần hai đứa nhỏ sống tốt là được. Hơn nữa, chúng ta đều là người quen biết, sau này sẽ là người một nhà.”

Hoắc Viễn Quân thấy ông ấy đồng ý, cười nói: “Nếu đã như vậy thì hôn sự này coi như đã định. Đây là một chiếc vòng tay, là một trong những bảo vật gia truyền của nhà họ Hoắc, coi như là tín vật đính hôn. Nếu sau này hai đứa nhỏ không hợp nhau, chia tay thì phải trả lại, tất nhiên, tôi hy vọng chuyện đó sẽ không xảy ra.”

Hai cô con dâu nhà họ Hoa nhìn chiếc vòng tay mà nhà họ Hoắc mang ra, liếc mắt một cái là biết ngay là đồ tốt.

Bọn họ thầm nghĩ, không biết cô em chồng này đã giẫm phải “vận chó” gì mà lại được nhà họ Hoắc để mắt đến.

Hơn nữa, so sánh mẹ chồng của bọn họ với mẹ chồng của cô em chồng, bọn họ càng nghĩ càng tủi thân, quả nhiên là tầm nhìn của bọn họ quá hạn hẹp.

Khổng Mộng nhận lấy tín vật, sau đó đứng dậy nói: “Mọi người đợi tôi một chút, tôi đi lấy tín vật của nhà họ Hoa.”

Bà ấy vốn nghĩ chỉ là đính hôn, ăn một bữa cơm là xong, không ngờ nhà họ Hoắc lại làm long trọng như vậy, ngay cả bảo vật gia truyền cũng mang ra.

Sau khi cất kỹ chiếc vòng tay, Khổng Mộng lục tung tủ một hồi lâu mới tìm thấy một miếng ngọc bội đẹp nhất trong nhà, đây cũng là bảo vật gia truyền của nhà họ Hoa, chỉ là nhà họ Hoa cũng chẳng còn mấy thứ đáng giá, so với nhà họ Hoắc thì vẫn kém xa.

Khi Khổng Mộng đưa miếng ngọc bội cho nhà họ Hoắc, Đường Mẫn không xem kỹ mà cất luôn.

Còn vợ của Hoa Thiên Vũ, nhìn thấy mẹ chồng lấy thứ tốt như vậy ra, trong lòng cô ta rất khó chịu.

Dù sao thì tài sản của nhà họ Hoa sau này đều là của chồng cô ta, bây giờ lại bị mang đi cho em chồng, nói không đau lòng là giả.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./bo-than-phan-phao-hoi-ta-lam-lai-tu-dau/chuong-388.html.]

Nhưng mà, cho dù có ý kiến thì bọn họ cũng không dám nói gì, nếu phá hỏng hôn sự của em chồng, nhà họ Hoa chắc chắn sẽ không tha cho bọn họ.

Tần Sương nhìn thấy ánh mắt của hai người chị dâu, sau khi mẹ chồng cất kỹ tín vật, cô lên tiếng: “Tôi là con dâu trưởng nhà họ Hoắc, đến ngày cưới của Đình Xuyên, tôi sẽ tặng một chiếc xe hơi đời mới nhất làm quà cưới. Đồng thời, tôi cũng sẽ tặng cho em dâu tương lai một căn hộ chung cư hơn 100 mét vuông.”

“Tất nhiên, mọi người chắc cũng đã nghe nói đến tôi rồi, tôi là người dễ nói chuyện, chỉ cần mọi người hòa thuận, cùng nhau phát triển, tôi rất vui.”

“Mọi người là nhà ngoại của Đóa Đóa, chỉ cần mọi người sống tốt, Đóa Đóa mới có thể yên tâm. Đồng thời, nếu để tôi biết có ai lừa gạt Đóa Đóa, đừng trách tôi nói lời khó nghe.”

Nhìn thấy ánh mắt của mấy người anh trai và chị dâu, Tần Sương không hề bận tâm, cô tiếp tục nói: “Còn nữa, những thông tin mà mọi người điều tra được về tôi chỉ là những gì tôi muốn cho mọi người biết. Sau này, Đóa Đóa sẽ do tôi bảo vệ, cho dù mọi người có phải là người thân nhất của em ấy hay không, chỉ cần chạm đến giới hạn của tôi, đến lúc đó hai nhà đừng làm ầm ĩ lên là được.”

Khổng Mộng cau mày, thầm nghĩ, con dâu trưởng nhà họ Hoắc này thật sự rất lợi hại, không biết sau này Đóa Đóa có bị ức h.i.ế.p hay không.

Còn Hoa Triết Trung, nghe thấy Tần Sương nói vậy, ông ấy nhìn hai cô con dâu, thầm nghĩ, con bé này nói như vậy, chắc chắn là đã nhìn ra điều gì đó.

Nếu không, cô sẽ không đột nhiên “răn dạy” người nhà họ Hoa như vậy.

Còn Hoa Thiên Vũ, thấy Tần Sương không nể mặt nhà họ Hoa, anh ta định nói gì đó, dù sao thì nói như vậy cũng hơi quá đáng.

Hoa Đóa Đóa nhìn bên này, nhìn bên kia, nhìn mãi cũng không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Chỉ có Đường Mẫn, sau khi nghe con dâu nói xong, bà ấy hiểu ra vấn đề.

Cuối cùng, Hoa Thiên Lâm lên tiếng hòa giải: “Ba mẹ, dì Đường, mọi người mau ra phòng ăn thôi ạ, thức ăn đã chuẩn bị xong rồi. Chuyện đính hôn đã được quyết định rồi, chúng ta mau ra ngoài ăn cơm đi.”

Hoa Triết Trung mỉm cười: “Đúng rồi, thông gia, chúng ta ra phòng ăn thôi. Đã lâu rồi tôi không uống rượu, hôm nay hai chúng ta phải uống cho đã mới được.”

Thấy Hoa Triết Trung đã lên tiếng, Hoắc Viễn Quân cũng vui vẻ đáp: “Được, vậy tôi xin phép.”

Sau đó, hai nhà cùng nhau ăn bữa trưa trong không khí náo nhiệt. Sau khi ăn xong, nhà họ Hoa tiễn nhà họ Hoắc ra tận cửa.

Đợi nhà họ Hoắc rời đi, nụ cười trên mặt Hoa Triết Trung biến mất.

“Ba anh em các con, thật là làm mất mặt nhà họ Hoa!”

Ba anh em nhà họ Hoa nghe thấy ba tức giận, đều ngơ ngác, bọn họ không nói gì, cũng không làm gì sai cả.

Chỉ có hai cô con dâu là có chút chột dạ.

Sau khi tất cả đàn ông nhà họ Hoa ngồi vào phòng kHoắc, Hoa Triết Trung tức giận nói: “Các con có biết tại sao hôm nay con dâu trưởng nhà họ Hoắc lại nói những lời đó không? Các con thật sự khiến ta thất vọng.”

“Còn nữa, vị trí của con dâu trưởng nhà họ Hoắc không phải ai cũng có thể động đến, thực lực của con bé, hiện tại không ai nắm rõ.”

“Thiên Vũ, Thiên Mạc, hai đứa vợ của các con hôm nay đã để lộ suy nghĩ không nên có, Tần Sương nhìn thấy nên mới nói những lời như vậy.”

Loading...