Bỏ Thân Phận Pháo Hôi , Ta Làm Lại Từ Đầu - Chương 432
Cập nhật lúc: 2025-04-06 15:15:42
Lượt xem: 44
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/706qrPyEa2
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cuối cùng, Tần Sương ăn no căng bụng, sau khi ăn xong dựa vào ghế sofa, vừa xoa bụng vừa nói: “Anh cả, nếu công việc của anh không ổn thì thôi, sớm xuống làm riêng đi, bất động sản hiện tại kiếm tiền rất tốt, anh lại hiểu biết về xây dựng, tốt hơn đi làm công ăn lương nhiều.”
“Hơn nữa có em ở đây, một số thủ tục ở trên sẽ không có ai dám làm khó anh.”
Hạ Hồng Vĩ nuốt nước trà trong miệng: “Gần đây anh cũng có ý định như vậy, đúng lúc anh có một người bạn cũng muốn hợp tác với tôi.”
Tần Sương nhíu mày: “Tốt nhất đừng hợp tác với người khác, đầu tư thì có thể, quyền lực tuyệt đối của công ty phải nằm trong tay mình, nếu không đến cuối cùng công ty đó sẽ là của người khác.”
Hạ Hồng Vĩ trả lời: “Yên tâm, anh biết điều này, chỗ của cậu em vận hành rất tốt, sau này anh cũng có thể học hỏi.”
Hạ Hồng Sâm nghe vậy cũng lên tiếng: “ Sương Sương, cậu đang muốn mở thêm một nhà máy dệt, những nhà cung cấp hợp tác trước đây, vải vóc cung cấp cho cậu không được hài lòng lắm, đặc biệt là nhiều loại vải của những bản thiết kế của cháu không đạt tiêu chuẩn.”
Tần Sương đặt cốc trà xuống: “Trước kia cháu đã nói rồi, nhà máy dệt có thể cùng mở, cháu có thể kiếm được dây chuyền sản xuất, cậu không nghe, nhưng bây giờ cũng chưa muộn, đúng lúc tự sản xuất tự dùng cũng yên tâm hơn.”
“Hơn nữa, sau này cậu, cậu có thể mở rộng thêm một ngành kinh doanh, đồ gia dụng, chăn ga gối đệm, hiện tại vẫn chưa có cửa hàng chuyên bán loại này.”
Vân Mộng Hạ Vũ
Hạ Hồng Vĩ nghe vậy, cũng sáng mắt lên.
“Sao cậu lại không nghĩ ra ý tưởng này? Quả nhiên cháu kiếm tiền không chỉ dựa vào may mắn.”
Tần Sương cười cười: “Có rất nhiều cách kiếm tiền, bây giờ cuộc sống của mọi người tốt hơn, mức độ tiêu dùng tất nhiên sẽ được nâng cao không ít.”
“Hơn nữa, đồ gia dụng có thể hợp tác với khách sạn, nhà nghỉ, bởi vì ngành này tiêu thụ rất nhiều.”
“Còn nữa, bây giờ đám cưới nhà nào cũng phải mua đồ cưới màu đỏ, vì vậy đối tượng tiêu dùng vẫn khá đông.”
“Dĩ nhiên, đồ gia dụng đơn người cho sinh viên cũng là một đối tượng tiêu dùng lớn.”
Hạ Hồng Sâm nghe xong phân tích của Tần Sương, bây giờ ông ta muốn làm việc lớn.
Cuối cùng, Âu Dương Tình không nhịn được, nhìn thấy họ chỉ biết nói chuyện công việc, liền ngồi phịch xuống cạnh Tần Sương nói: “Đừng để ý đến họ, con hiếm khi đến đây một lần, nói chuyện gì mà toàn là công việc, chúng ta nói chuyện về anh cả của con đi, nếu con thấy cô gái nào phù hợp thì nhớ giới thiệu cho anh trai con một người.”
Hạ Bắc Dực nghe bà nội nói vậy, cũng bất lực nói: “Bà nội, con không vội, chuyện tình cảm thuận theo tự nhiên, bà đừng xen vào.”
Âu Dương Tình trừng mắt nhìn cháu trai: “Con biết cái gì! Đã lớn tuổi như vậy rồi, con định cả đời không kết hôn à?”
“Lúc ba con bằng tuổi con, con đã chạy lung tung khắp nơi rồi.”
Hạ Bắc Dực giật giật khóe miệng: “Lúc đó có thể so với bây giờ sao?”
“Sao lại không giống? Con nhìn ba mẹ con, rồi nhìn chú hai và dì hai, hồi đó cũng đều là mai mối, sau bao nhiêu năm qua, không phải vẫn rất tốt sao?”
Hạ Bắc Dực bất lực: “Con nhanh chóng tìm người yêu là được rồi chứ gì?”
Tần Sương thấy anh trai bị ăn hiếp, cũng cười nói: “Bà ngoại, bà đừng thúc giục anh cả nữa, duyên phận không thể ép buộc, hơn nữa hôn nhân hiện tại thật sự khác với trước đây, nếu tìm được người không hợp ý, cuộc sống cũng không bền vững.”
Hạ Bắc Dực thấy em gái lên tiếng bênh vực, cảm kích vô cùng.
“Được rồi, chuyện của các con bà quản không nổi, nhưng Bắc Mặc tốt nghiệp thì phải kết hôn trước anh trai, ít nhất nhà họ Hạ vẫn còn người có thể ra tay.”
Mọi người trong nhà nghe thấy bà lão nói vậy, cũng thấy buồn cười, làm như con trai nhà họ Hạ giống như hàng hóa tồn kho vậy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./bo-than-phan-phao-hoi-ta-lam-lai-tu-dau/chuong-432.html.]
Tần Sương cũng cười nói: “Bà ngoại, đừng nói chuyện này nữa, ngày mai con vẫn ở đây một ngày, ngày mai kia con phải về rồi, con đã nói với cậu út rồi, ngày mai con sẽ đi mua một ít đất và bất động sản, nếu các cậu còn dư tiền thì cũng nên mua một ít để dành.”
Âu Dương Tình nghe xong: “Mua nhiều như vậy làm gì?”
Tần Sương cười nói: “Để tăng giá, giá nhà đất sau này ít nhất sẽ tăng lên vài chục nghìn một mét vuông, nếu gặp phải giải tỏa cũng sẽ có không ít tiền.”
“Thật sao? Nếu thật sự như vậy, vậy chúng ta cũng mua thêm một ít, còn nữa, tối nay con đừng về, ở lại đây đi!”
Tần Sương suy nghĩ một chút: “Con vẫn về khách sạn đi, dù sao thân phận của con hiện tại ở lại đây cũng không an toàn cho mọi người, lúc ra ngoài con đã đắc tội không ít người, bây giờ con xuất hiện ở Hải Thành, những người kia chắc chắn sẽ sớm tìm đến đây, con không thể mang nguy hiểm đến cho mọi người.”
Hạ Hồng Vĩ nghe vậy, liền không vui nói: “Chúng ta là một nhà, bảo vệ con là lẽ đương nhiên, con có phải là coi chúng ta như gánh nặng không?”
Tần Sương thấy cậu cả nói vậy, cũng bất lực trả lời: “Cậu cả, con không có ý đó, chủ yếu là những người đó không phải người thường, bây giờ con ra ngoài cũng phải cẩn thận, hơn nữa, con thật sự không muốn liên lụy mọi người.”
“Hơn nữa, các cậu đợi thêm một chút, chờ con lọc ra những thứ rác rưởi đó, dọn dẹp sạch sẽ, sau này sẽ không còn phải lo lắng những người đó gây chuyện nữa.”
Hiện tại cô chính là một quả b.o.m hẹn giờ, nếu những người đó thật sự tìm đến đây gây chuyện, đó là điều cô không muốn thấy.
Hơn nữa, bà ngoại đã lớn tuổi, nếu vì cô mà xảy ra chuyện, sau này cô còn mặt mũi nào gặp người nhà họ Hạ nữa!
Âu Dương Tình thấy cháu gái đã nói như vậy, đương nhiên không tiện nói thêm gì, sau đó nói: “Vậy ngày mai con phải đến thăm bà, hoặc là bà sang khách sạn thăm con cũng được, nếu gặp rắc rối cần giúp đỡ thì nhớ gọi điện cho các cậu, biết chưa?”
Tần Sương gật đầu đáp: “Con biết rồi, vậy con về nghỉ ngơi trước, trời cũng không còn sớm, mọi người cũng nghỉ ngơi sớm đi.”
Âu Dương Tình: “Được, vậy con đi đường cẩn thận!”
Sau đó, nhà họ Hạ tiễn người đi, rồi mới về nghỉ ngơi.
Còn Tần Sương về khách sạn, cũng sớm đi ngủ.
Ngày hôm sau, Tần Sương đi dạo một vòng rồi tạm biệt nhà họ Hạ.
Trên đường trở về, Tần Sương gặp rất nhiều chuyện không thuận lợi, quả nhiên có một số người động thủ.
“Bà chủ, phía sau có hai nhóm người, chúng ta giải quyết họ luôn không?” Lý Vị Dân nói.
Tần Sương nhắm mắt, tâm trạng không tốt lắm, nói: “Tìm một chỗ vắng người, giải quyết hết họ, tưởng tôi dễ bắt nạt à, mấy con chuột này thật là phiền phức.”
Đã qua lâu như vậy, những người này vẫn còn theo dõi cô, không biết bọn họ nghĩ gì nữa.
Có vẻ như bài học trước kia cô cho bọn họ ở nước ngoài vẫn chưa đủ nặng, cô nên dùng b.o.m nổ tung tất cả những người lãnh đạo, chỉ khi những người đó c.h.ế.t hết, thì những người này mới yên phận một thời gian.
Sau đó, hai chiếc xe nhanh chóng chạy đến một nơi vắng người, Tần Sương xuống xe, chuẩn bị dọn dẹp mấy con chuột kia.
Khi những người đó đuổi kịp, thấy tình hình không ổn, liền quay đầu định chạy trốn.
Tần Sương là ai, đã đến đây rồi thì phải ở lại.
Tiếng s.ú.n.g đầu tiên vang lên, hai bên bắt đầu giao chiến.
Phía đối phương thấy họ đánh bất ngờ, cũng rút s.ú.n.g ra b.ắ.n trả.
Nhưng họ gặp phải Tần Sương, một người phụ nữ không hề lý lẽ, chưa đầy một lúc sau, hai quả l.ự.u đ.ạ.n bay về phía họ.