Bỏ Thân Phận Pháo Hôi , Ta Làm Lại Từ Đầu - Chương 451
Cập nhật lúc: 2025-04-07 02:01:36
Lượt xem: 38
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1qOhGTDgg7
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Chậc, xinh thật, gen nhà mình quả nhiên là mạnh mẽ, không có đứa trẻ xấu xí nào.”
Hạ Bắc Mặc cười ha ha: “Thông Thông giống Nam Hi nhiều hơn, chỉ có mũi giống em một chút, lớn lên chắc chắn sẽ rất đẹp trai, nếu không em sẽ nghi ngờ là đã bế nhầm rồi.”
“Thằng bé không tệ, nhìn rất ngoan ngoãn, thường ngày dễ chăm sóc phải không?”
Hạ Bắc Mặc: “Thông Thông rất dễ chăm sóc, ít khi khóc nháo, ăn rất tốt, thế nên mới sinh ra vài ngày đã béo tròn như vậy.”
Ba nhóc đứng bên cạnh nôi em bé, nhìn em trai, thấy rất vui.
“Sao lại không phải là em gái? Con đã chuẩn bị váy cho em ấy rồi, quả nhiên vẫn là em gái nhà dì Viên Viên đáng yêu nhất.” Tiểu Gạo Nếp chỉ muốn có một em gái dễ thương, kết quả là xung quanh toàn là con trai, chỉ có em gái nhà dì Viên Viên là cô bé yêu nhất.
Tần Sương nghe thấy lời của con gái, cũng không nhịn được cười.
“Em trai không đáng yêu à? Yêu em gái như vậy thì bảo chú hai nhà con sinh cho con một em gái đi.”
Tiểu Gạo Nếp nghe vậy, như là nghĩ ra điều gì đó.
Liền đáp: “Lát nữa về nhà con sẽ đi nói chuyện với chú hai, nếu không sinh em gái cho con, con sẽ quấn chú ấy suốt ngày.” Mẹ của cô bé chắc chắn là không sinh nữa rồi, dù sao sinh con cũng quá vất vả, có mấy anh em bên cạnh là đủ rồi.
Chủ yếu là sợ lại sinh ra một đứa ngốc như Tiểu Tứ.
“Được rồi, đã xem em trai rồi, chúng ta xuống lầu đi, đợi nó lớn hơn một chút sẽ có thể chơi cùng các con.”
Trẻ con mới sinh ra thì nên ngủ nhiều một chút, sau đó, cô dẫn mấy đứa nhỏ xuống lầu.
Lộ Dao lấy ra một số đồ uống và bánh kẹo, đặt trên bàn trà: “Mấy bé tự mình ăn đi, đến đây thì đừng khách khí.”
“Cảm ơn bà họ.”
Lộ Dao thấy mấy đứa nhỏ hiểu chuyện như vậy, cũng ghen tị nói: “Chớp mắt chúng nó đã lớn như vậy rồi, thật sự là lúc đó là khoảng thời gian vô cùng khó khăn, thế hệ của chúng nó được sinh ra trong thời kỳ lửa đạn.”
Nghĩ đến lúc cô sinh con, có thể nuôi con khỏe mạnh là đã không tệ rồi, ăn một miếng thịt cũng là điều xa xỉ.
Tần Sương cười nói: “Thời đại khác nhau rồi, ai cũng không nghĩ tới cuộc sống hiện nay sẽ tốt như vậy.”
Tuy nhiên, theo sự phát triển nhanh chóng của thời đại, chưa đến vài chục năm nữa, mọi người sẽ nhớ lại cuộc sống hiện nay, dù sao môi trường sau này không tốt bằng hiện nay.
Sau đó, ăn trưa xong ở đây, Tần Sương và Hoắc Nam Hi trò chuyện một lúc, liền dẫn mấy đứa nhỏ về nhà.
Ở nhà nghỉ ngơi hai ngày, phía trên liền gọi điện thoại cho cô, nói là có thư mời dự hội thảo ở nước ngoài, đã gửi đến phòng thí nghiệm bên kia.
Ban đầu, phía trên không đồng ý cho Tần Sương xuất ngoại, dù sao một khi xuất ngoại, rất nhiều việc họ không thể kiểm soát, một khi Tần Sương xảy ra chuyện gì, thì chắc chắn là một đòn giáng c.h.ế.t người cho Trung Quốc.
Những năm gần đây, gián điệp của các nước khác cũng không phải là không ra tay, chỉ là phòng thí nghiệm của Tần Sương như một cái thùng sắt, ngay cả nhân viên trong đó cũng được kiểm tra kỹ càng, xác nhận không có vấn đề gì mới có thể vào làm việc.
Hơn nữa, công việc trong đó rõ ràng, không phải là nhân viên của một dự án, thì hoàn toàn không thể vào phòng thí nghiệm khác, muốn bẻ khóa cửa để trộm tài liệu, thì cũng phải xem họ có bản lĩnh đó không.
May mắn là, những năm gần đây, phòng thí nghiệm quản lý nghiêm ngặt, trong đó tràn ngập thiết bị giám sát, cũng chưa xảy ra chuyện gì lộn xộn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./bo-than-phan-phao-hoi-ta-lam-lai-tu-dau/chuong-451.html.]
Ngay cả lãnh đạo phía trên đến kiểm tra, cũng ngưỡng mộ Tần Sương.
Vân Mộng Hạ Vũ
Tối hôm đó, Hoắc Đình Châu về nhà, cũng trực tiếp lên tiếng nói: “Lần này em xuất ngoại, anh sẽ đi cùng em, phía trên bố trí không ít người đi theo em, lần này anh là đội trưởng, chịu trách nhiệm bảo vệ an toàn của em, có phải rất ngạc nhiên không?” Anh cũng không nghĩ tới lần này nhiệm vụ bảo vệ phía trên sẽ bố trí anh đi.
Từ khi lên tới chức vị trung tướng, anh chưa bao giờ được giao nhiệm vụ, lần này có lẽ là cho rằng không đáng tin cậy, mới giao nhiệm vụ này cho anh, nghĩ rằng đó là vợ anh anh chắc chắn sẽ bảo vệ tốt.
Tần Sương nghe thấy vậy, cũng không nghĩ tới chồng sẽ đi cùng.
“Em nghĩ là lần này Mỹ không có ý tốt, chắc chắn là không ngồi yên được nữa, em muốn đi, dù có nhiều người cũng vô ích, hơn nữa, em có thể tự bảo vệ mình, nhiều người thì lúc xảy ra chuyện sẽ có nhiều người hy sinh, nên em nghĩ là anh không nên mang theo quá nhiều người.”
“Còn nữa, lần này xuất ngoại, những người lính đã kết hôn thì anh cố gắng lọc ra.”
Cô luôn cảm thấy lần này xuất ngoại sẽ không thuận lợi, những người đó đã để mắt tới cô rất lâu rồi, lần này chắc chắn sẽ không cho cô trở về dễ dàng.
“Yên tâm, những người đó muốn giữ em lại, cũng phải xem họ có năng lực không, nếu không được, chúng ta cứ ném b.o.m vài thành phố của họ, anh muốn xem họ có bận tới nỗi không thể giải quyết không.”
Dám động vợ anh, anh cũng không phải dạng vừa đâu.
Sau đó, Tần Sương giao tất cả việc trong tay, liền cùng người dẫn đội lên máy bay đi Mỹ.
Hoắc Đình Châu suốt quãng đường đều ở bên cạnh vợ, những người bảo vệ thì càng nghiêm ngặt bảo vệ suốt quãng đường.
Tần Sương ngồi trên chiếc máy bay do chính cô thiết kế, không nói gì nữa, ghế hạng thương gia thật sự là thoải mái.
“Phải còn lâu mới tới, em ngủ một lúc đi, nếu không ngủ thì đọc sách đi.”
Tần Sương cười nói: “Lát nữa mới ngủ, anh nói bên kia làm cái này, thật sự là coi trọng em, trước kia họ đã giam lại không ít nhân tài của nước ta, giờ thấy trang thiết bị của nước ta ngày càng tan tiến, trong nước không lấy được lợi gì, thì mới tìm cách lôi em ra ngoài.”
“Nếu là người bình thường, suốt quãng đường này đều sẽ sợ hãi, nhưng em thì khác em không quan tâm đến mưu kế của họ.”
Hoắc Đình Châu cười nói: “Những người đó mặc dù biết thân phận của em, nhưng không biết chi tiết, lần này mời em có lẽ cũng sẽ dùng cách công khai để lôi kéo em, sau đó mới ra tay.”
“Gần đây, người ngoài nước gửi tin tức tới, không chỉ có Mỹ quan tâm đến em, các nước khác cũng đã gửi không ít người tới.”
“Nên lần này muốn bình an trở về nước, thực sự là có chút khó khăn.”
Tần Sương cười nói: “Không sao, em không có nhiều, vũ khí là nhiều nhất, muốn giữ em lại cũng phải xem họ có năng lực không.”
Từ lần trước xuất ngoại làm những việc đó, đây là lần thứ hai xuất ngoại sau bốn năm.
Khi máy bay bay vào trong mây, không lâu sau, Tần Sương liền ngủ say.
Hoắc Đình Châu đắp chăn cho cô, cũng nhắm mắt nghỉ ngơi.
Cho đến khi máy bay hạ cánh, Tần Sương mới xoa xoa đôi mắt mệt mỏi.
“Vợ yêu, đến nơi rồi, ở đây đúng là ban đêm, người của đại sứ quán đến đón chúng ta đi nghỉ ngơi.”
Tần Sương nhàn nhạt đáp: “Ừ, anh sắp xếp là được, hai ngày này không ai ra tay đâu, không cần phải lo lắng như vậy.”
“Vẫn nên cẩn thận một chút, dù sao Mỹ không ra tay cũng không có nghĩa là các nước khác không ra tay.” Vợ anh hiện nay là món hàng hot, nước nào cũng muốn cắn một miếng.