Bỏ Thân Phận Pháo Hôi , Ta Làm Lại Từ Đầu - Chương 458

Cập nhật lúc: 2025-04-07 02:01:50
Lượt xem: 38

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/706qrPyEa2

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

May mà ở đây cô là người biết quản lý, những người đó chỉ cần làm công việc chuyên môn của mình là được, cũng tránh được những mưu mô đoạt quyền.

Hạ Bắc Dực cũng nhận được chữ ký của Tần Sương rồi mang tài liệu rời đi, anh ta biết em gái có rất nhiều việc phải quản lý, nên không dám làm phiền thêm.

Hai ngày sau, Thẩm Ly và Triệu Kim Na về, Tần Sương liền ném hết mọi việc trong tay cho hai người, còn bổ nhiệm Triệu Kim Na làm phó Viện trưởng, khi cô không có mặt, cô ấy sẽ quyết định.

Thật sự là hai ngày liền xem tài liệu, cô nhắm mắt lại cũng toàn chữ.

Triệu Kim Na thấy sư phụ giao cho mình công việc quan trọng như vậy, cũng bĩu môi nói: “Sư phụ sao lại thế, bọn em mới kết hôn, sao lại áp bức bọn em như vậy?”

Tần Sương thở dài: “Chị phải đi xa, không giao việc cho em thì giao cho ai? Em nghĩ chị có thể tin tưởng ai?”

Triệu Kim Na ngẩn người: “Sư phụ, chị lại định đi đâu? Chuyện ở Mỹ em đã nghe nói rồi, lúc nguy hiểm như vậy mà chị lại định ra ngoài?”

“Sợ cái gì, mạng của chị không phải ai cũng có thể lấy đi đâu, lần này bên Hồng Kông có lời mời, không đi thì không được, nhưng em yên tâm, chị đã sắp xếp mọi thứ rồi, còn có anh Lý và những người khác ở bên cạnh chị, sẽ không có chuyện gì đâu, đừng lo!”

Triệu Kim Na thấy không thể thuyết phục được sư phụ, đành phải dặn dò: “Vậy sư phụ ra ngoài cẩn thận, bên phòng thí nghiệm em sẽ canh giữ cho chị.”

Những người tài giỏi trong phòng thí nghiệm, tin tức lọt ra bên ngoài rất ít, ngoài một vài người nhất định, những người khác đều được bảo mật rất an toàn.

Dĩ nhiên, cô đồ đệ này cũng nằm trong số đó.

Tần Sương sắp xếp xong mọi việc, liền đứng dậy xách túi, về nhà trước.

Lần này ra ngoài không biết khi nào mới về, phải an ủi các con trước khi đi, tránh để chúng lo lắng về an nguy của cô.

Triệu Kim Na tiễn sư phụ đi, cũng thở dài nói: “Thẩm Ly, anh nói xem sư phụ sao lại bận rộn thế, còn những người nước ngoài kia thật sự quá đáng, bản thân không làm được lại ghen tị với tài năng của sư phụ, thu phục không được liền muốn diệt trừ người ta, quả thực là vô liêm sỉ.”

Thẩm Ly đẩy đẩy kính trên sống mũi: “Viện trưởng quá giỏi, nên bị người ta ghen tị là điều bình thường, được rồi, em cũng đừng lo lắng quá, Viện trưởng cũng không phải là người dễ bắt nạt, lần này trở về an toàn là em biết sư phụ của em lợi hại ra sao rồi đó.”

Bao nhiêu người nước ngoài ám sát mà vẫn thất bại, chỉ có một Hồng Kông thôi, chắc cũng không nguy hiểm lắm.

Những người đó dù lợi hại đến đâu cũng không thể tạo ra nhiều sóng gió ở trong nước.

Tần Sương về nhà, tìm Đường Mẫn: “Mẹ, tối nay ra ngoài ăn đi, vừa hay nhà mình chưa ăn ở Thịnh Thế bao giờ, hôm nay con dẫn mọi người đi ăn một bữa.”

Đường Mẫn thấy con dâu về, cũng nghi ngờ nói: “Hôm nay sao lại nghĩ đến chuyện đi nhà hàng ăn? Con không bận gì sao?”

“Không bận ạ.” Tần Sương vừa pha cà phê cho mình vừa đáp.

“Được rồi, vậy mẹ nhắn tin cho ba con, con cũng nói với Đình Châu một tiếng, tránh tối phải lái xe về, đi đi về về lãng phí thời gian, bảo họ tan làm trực tiếp đến đó là được.” Biệt thự cách quân đội của họ không gần, nếu không phải để chăm sóc các con, hai vợ chồng sẽ ở chung cư, vì chung cư gần đơn vị hơn.

“Mẹ yên tâm, con đã nói với anh ấy rồi, bên Đình Xuyên con cũng đã nói, chỉ là Nam Hi không thể đi được, nếu không thì có thể l tụ tập đông đủ.”

Nam Hi vẫn đang ở cữ, nên chỉ có thể ăn đồ ăn cữ ở nhà.

“Không cần lo cho em gái con, nó ở nhà ăn cũng không tệ, hôm nay mẹ còn đi thăm nó, được chăm sóc rất tốt, Thông Thông cũng một ngày một khác, đáng yêu vô cùng.” Cháu trai ngoại của bà trông giống con gái hơn, lớn lên chắc chắn sẽ là một anh chàng đẹp trai.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./bo-than-phan-phao-hoi-ta-lam-lai-tu-dau/chuong-458.html.]

Dĩ nhiên, so với các cháu trai nội thì vẫn hơi kém một chút, ai bảo ba mẹ các cháu trai đều quá đẹp, vậy nên chúng đẹp cũng là điều tất nhiên.

Sau đó, Tần Sương dẫn các con thay bộ quần áo đẹp, công chúa nhỏ thay váy, cả gia đình lên xe, đi đến Thịnh Thế.

Ban đầu định đi ăn một số món ngon khác, nhưng suy nghĩ một chút, không nơi nào an toàn bằng khách sạn của nhà mình.

Ai bảo cô đang bị người ta truy lùng, an toàn là quan trọng nhất.

Đường Mẫn hôm nay cũng hiếm khi trang điểm, mặc chiếc sườn xám do con dâu mua, cả nhà vừa đến cửa khách sạn, người giữ cửa liền chạy đến ân cần mở cửa xe.

Triệu Trung Cường, người phụ trách Thịnh Thế, đương nhiên đã nhận được tin tức là cả gia đình bà chủ sẽ đến ăn tối, lúc này cũng đang ở trong phòng riêng để sắp xếp.

Tần Sương mở cửa xe, bế từng đứa trẻ xuống, khách đi ngang qua đều nhìn về phía họ.

Vân Mộng Hạ Vũ

Thật sự là nhan sắc của cả nhà đều rất cao, ngay cả những đứa trẻ cũng đẹp trai xinh gái không thể tả.

“Mẹ, đây là khách sạn của nhà mình à? Đẹp quá!”

Các con lần đầu tiên đến đây khi đã lớn, trước đây cũng không phải không dẫn chúng đến, mà là do gia đình bận rộn, hoặc là vì sự an toàn của chúng mà không dẫn ra ngoài.

Tần Sương vuốt đầu con gái: “Đợi các con lớn lên thì có thể đến bất cứ lúc nào, bây giờ vì sự an toàn của các con nên không thể thường xuyên đến.”

Tiểu Gạo Nếp gật đầu: “Con biết rồi, giờ có thể vào chưa?”

“Được rồi, đi thôi.”

Cả nhà vừa bước vào sảnh, Đường Mẫn liền gặp người quen, Thái Lam nhìn thấy Đường Mẫn cũng sững sờ.

“Ôi, không phải là phu nhân Tư lệnh sao? Hôm nay sao lại có thời gian ra ngoài thế? Nhìn dáng vẻ của bà trẻ ra nhiều đấy.”

Đường Mẫn nhíu mày, bà không thích người phụ nữ này lắm, bởi vì thủ đoạn thăng tiến của Thái Lam hơi bẩn thỉu.

Ngay cả Tần Sương và mấy đứa trẻ cũng nhíu mày khi nghe thấy lời này.

“Ai thế, hóa ra là phu nhân Thái à, bà không ở nhà chăm sóc chồng bà, sao lại ở đây? Chẳng lẽ là định đổi người à?” Vì ở đây người giàu có nhan nhản!

“Đường Mẫn, bà nói chuyện kiểu gì đấy, bao nhiêu năm rồi, cách nói chuyện của bà vẫn như xưa, khó nghe thật đấy, đây là khách sạn cao cấp, bà đến đây mà không sợ bị người ta khinh thường sao?”

“Đó không phải là chuyện bà nên lo, bao nhiêu năm rồi, bà vẫn cái bộ mặt đó, chẳng trách con trai bà không về nhà, chắc là cũng chán ghét người mẹ này.” Dù bà không thường xuyên ra ngoài, nhưng một số người bạn ngồi lê đôi mách vẫn thường kể cho bà nghe.

Thái Lam chính là bị bệnh thần kinh, con trai bà ta chỉ vì không tìm được con gái của nhà có quyền thế, bà ta liền ngang nhiên phá hủy mối lương duyên của con trai, khiến con trai không muốn về nhà, cứ như có thù oán với bà ta vậy.

Dĩ nhiên, con trai do vợ trước để lại cũng không thèm quan tâm bà ta, dù bà ta có làm gì đi nữa thì chồng bà ta cũng làm ngơ.

“Bà nội, bà này là ai thế? Sao trên mặt lại bôi nhiều phấn thế, trông như mặt người c.h.ế.t trong quan tài.” Tiểu Gạo Nếp nắm tay bà nội, tò mò hỏi.

“Haha, Gạo Nếp, đây là bà Thái Lam, con phải gọi là bà, nhưng lần đầu gặp mặt, bà ấy có thể chưa chuẩn bị quà cho con, nên đừng gọi nữa, mặc cho bà ấy mất mặt.”

Loading...