Bỗng nhiên nhặt được tiểu cẩm lý! - 160
Cập nhật lúc: 2024-10-21 09:37:23
Lượt xem: 3
Không nghĩ tới đằng sau còn có ẩn tình, càng không nghĩ tới người hại đứa nhỏ này rất có thể là thân nhân của nó.
Người nhà họ Triệu vừa nghe lời này, sắc mặt đồng loạt trắng bệch lần thứ hai.
"Sui gia, chỉ là chuyện nhỏ mà thôi, không cần thiết báo cảnh sát chứ?" Âm thanh Tiêu Thúy Hoa run rẩy, lần thứ hai kêu một tiếng xui gia.
Kiều Tú Chi cũng không thèm nhìn tới bà ta, dặn dò Kiều Chấn Dân nói: "Hiện tại con liền đi đến đồn công an báo án, nói có người cố ý đẩy trẻ con xuống sông, đội sản xuất nhiều người như vậy, mẹ không tin không có một người nào nhìn thấy."
"Được rồi, mẹ, để con đi." Kiều Chấn Dân thoải mái đáp, bước chân liền đi ra ngoài.
Nhà họ Triệu một nhìn bọn họ thật sự làm vậy, càng ngày càng run rẩy không nhịn được.
Triệu lão nhị mạnh miệng kêu lên: "Mẹ, có cái gì không nỡ, muốn ly hôn thì ly hôn, muốn mang Nhất Minh đi liền để cô ta mang đi, một kẻ ngu si mà thôi, để ở nhà chỉ lãng phí lương thực, hiện tại có người đồng ý nuôi dưỡng nó không phải rất tốt hay sao?"
Tiêu Thúy Hoa làm sao lại không nỡ bỏ con dâu và cháu trai?
Chỉ là bà ta không muốn tiêu tốn tiền, càng không nuốt trôi cơn giận này.
Có điều chuyện đã đến nước này, cho dù bà ta không nuốt trôi cũng phải nuốt xuống: "Sui gia, đến cùng bà muốn thế nào mới có thể không báo cảnh sát?"
Kiều Chấn Dân nghe vậy dừng bước, quay đầu lại nhìn mẹ mình.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./bong-nhien-nhat-duoc-tieu-cam-ly/160.html.]
Kiều Tú Chi nói: "Ba điều kiện."
"Thứ nhất, để Triệu Giải Phóng và Hồng Hà ly hôn, sau này không cho phép nhà họ Triệu các người lấy bất kỳ lý do gì đến quấy rối Hồng Hà, càng đừng để cho tôi nghe đến bất kỳ chuyện gì không tốt liên quan đến Hồng Hà, bằng không tôi sẽ cho rằng là do các người nói ra."
Người nhà họ Triệu hận đến cắn nát một cái răng: ". . ."
"Thứ hai, đứa nhỏ thuộc về nhà họ Kiều chúng ta, từ đây Triệu Nhất Minh đổi tên thành Kiều Nhất Minh, sau này không có bất cứ quan hệ gì với nhà họ Triệu các người."
Triệu Giải Phóng la lên: "Không được, đó là con của tôi, tôi không đồng ý."
Đáng tiếc ông ta không đồng ý cũng vô dụng.
Bất kể là nhà họ Triệu hay là nhà họ Kiều, không có bất cứ người nào đặt lời nói của ông ta để ở trong mắt.
"Thứ ba, các người nhất định phải bồi thường hai trăm đồng, là phí để ngày sau Nhất Minh ngày sau dưỡng thân thể."
"Hai trăm đồng? Bà nằm mơ."
Hai điều trước đó, người nhà họ Triệu khẽ cắn răng nhẫn nhịn là được, dù sao cũng không liên quan tới bọn họ bao nhiêu.
Nhưng mà phải bỏ tiền ra?