Bỗng nhiên nhặt được tiểu cẩm lý! - 224
Cập nhật lúc: 2024-10-22 12:51:25
Lượt xem: 11
Sau khi xử lý xong, lúc này ông mới lại đây cảm ơn Kiều Tú Chi: "Thím à, ân lớn lao không lời nào cảm ơn hết được, thím không phải cứu đứa nhỏ, thím đã cứu cả gia đình chúng tôi!"
Khi vợ ông sinh Thiên Hựu bị tổn thương thân thể, đời này đoán là cũng không thể sinh nữa, tình cảm của ông và vợ tốt, chưa từng nghĩ tới sẽ ly hôn cưới lần nữa, nói cách khác, Thiên Hựu chính là đứa nhỏ duy nhất của bọn họ.
Hôm nay nếu không phải bà ra tay cứu Thiên Hựu, nhà họ Thẩm bọn họ chỉ sợ sẽ tan tành!
Kiều Tú Chi lại tỏ vẻ không có gì, hơn nữa từ chối lời mời đối phương muốn dẫn bọn họ về nhà chiêu đãi.
Thời gian không còn sớm, nếu không trở về, thì phải chạy vào ban đêm.
Nhà họ Thẩm thấy bà kiên định như vậy, cũng không miễn cưỡng, nhưng kiên trì đòi địa chỉ của bà, nói qua vài ngày tự mình tới cửa nói lời cảm ơn.
Bà cụ Thẩm lại bảo con gái Thẩm Lâm Lâm mua một đống lớn bích quy sữa đường, còn có một hộp quýt để bà mang về.
Lần này Kiều Tú Chi không có từ chối.
Từ trước đến nay bà không thích giống những người khác, khi tặng đồ đẩy đến nhường đi, bà cảm thấy đó là lãng phí thời gian.
Đại Kiều và bà nội cô phải đi, người luyến tiếc nhất là Thẩm Thiên Hựu.
Móng vuốt đầy thịt của cậu cầm lấy bàn tay nhỏ bé của Đại Kiều nói: "Em gái Đại Kiều, qua vài ngày anh sẽ đi tìm em chơi!"
Thẩm Lâm Lâm "cười khúc khích", xoa tóc đứa cháu nói: "Cháu còn nhỏ hơn Đại Kiều một tuổi, cháu nên kêu Đại Kiều là chị, mà không phải em!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./bong-nhien-nhat-duoc-tieu-cam-ly/224.html.]
Thẩm Thiên Hựu giơ móng vuốt so giữa mình và Đại Kiều nói: "Nhưng em ấy thấp hơn cháu nhiều như vậy, sao có thể là chị?"
Đánh người không đánh mặt, vạch trần người ta không vạch khuyết điểm.
Chiều cao luôn là tâm bệnh của Đại Kiều, lúc này nghe thấy lời nói của anh, lập tức tức thành cá nóc.
Cô tức giận hung hăng vứt cái cái móng của đối phương, nãi thanh nãi khí phản bác nói: "Tôi sẽ cao lớn, sau này tôi sẽ còn cao hơn cả cậu!"
Thẩm Thiên Hữu đuổi theo lấy lòng nói: "Chị Đại Kiều, chị đừng tức giận, nếu không thì chúng ta cao bằng nhau, chị nói có được không?"
Đại Kiều suy nghĩ một chút, cảm thấy như vậy cũng có thể: "Vậy được, nhưng sau này cậu không được phép nói tôi lùn."
Thẩn Thiên Hựu gật đầu như gà mổ thóc: "Được, em không nói, vậy chị cũng không thể nói em béo."
Đại Kiều cau mày: "Nhưng cậu thật sự có hơi béo."
Thẩm Thiên Hựu: "…"
Còn có thể chơi đùa hữu hảo không?
Người họ Thẩm nhìn thấy bộ dáng kinh ngạc của Thẩm Thiên Hựu, đều nhịn không được nở nụ cười.