Bỗng nhiên nhặt được tiểu cẩm lý! - 298
Cập nhật lúc: 2024-10-23 15:22:18
Lượt xem: 3
Nếu đã bị phát hiện, Phương Tiểu Quyên cũng không tính trốn tránh, bà ta nhìn thoáng qua xung quanh, phát hiện không có người nhà họ Kiều, bà ta liền lộ đầu ra từ phía sau cây to.
"Đại Kiều, mày lại đây!"
Đại Kiều trông thấy mẹ cô, sợ run một cái, có hơi không được tự nhiên kêu một tiếng: "Mẹ."
Cô đã lâu không nhìn thấy mẹ cô, lúc trước nghe thấy mẹ cô lập gia đình một lần nữa, trong lòng cô ít nhiều cũng có chút khổ sở, nhưng sau này cô quá bận.
Cô phải học thêu, học nấu cơm với ông cô, còn phải học Ngũ Cầm Hí với bà cô, còn phải đến trường, vốn không có thời gian nhớ tới mẹ cô.
Phương Tiểu Quyên thấy cô kêu mình, hừ lạnh một tiếng: "Thì ra mày vẫn còn nhớ rõ tao là mẹ mày à? Còn không lại đây, muốn tao qua mời mày lại đây phải không?"
Đại Kiều chậm rãi đi qua, chẳng qua cách bà ta một thước thì ngừng lại: "Mẹ tìm con có chuyện gì?"
Phương Tiểu Quyên thấy vẻ mặt phòng bị của cô, tức giận đến cắn răng: "Tao bảo mày lại đây, mày không có nghe thấy sao?"
Giọng nói của bà ta bén nhọn mà cao vút, kèm theo thanh âm chói tai, biểu cảm trên mặt cũng dữ tợn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./bong-nhien-nhat-duoc-tieu-cam-ly/298.html.]
Đại Kiều vừa thấy bộ dạng này của bà ta, không chỉ có không đi qua, ngược lại lui ra phía sau mấy bước: "Nếu mẹ không có việc gì, con trở về đây, nếu không một hồi bà sẽ tìm con."
Không nghĩ tới, mới bao lâu không gặp, lại biết lấy Kiều Tú Chi đến uy h.i.ế.p bà ta!
Phương Tiểu Quyên tức giận đến cắn răng: "Tao nói cho mày biết, mày không thể kêu con đàn bà Lâm Tuệ đó là mẹ, nghe thấy không?"
Đại Kiều không có trả lời.
Cô ngại kêu dì Tuệ là mẹ, nhưng không có nghĩa là cô không muốn kêu, cho nên cô sẽ không đồng ý lời này của mẹ cô.
Phương Tiểu Quyên thấy cô không trả lời mình, tức giận đến nổi trận lôi đình: "Như thế nào? Mày còn muốn kêu những người khác là mẹ sao? Mày cái con sói mắt trắng, tao nuôi mày nhiều năm như vậy, mày lại báo đáp tao như vậy sao?"
Đại Kiều cắn môi nói: "Nhưng em gái cũng kêu chú Vương là cha, sao mẹ không nói em ấy là sói mắt trắng?"
Phương Tiểu Quyên bị nghẹn c.h.ế.t khiếp: "…"
Nói rất có lý, lại khiến người ta không thể phản bác.
"Mày có thể so với em gái mày sao? Quên đi, chuyện này cũng không nhắc lại, tao nói với mày, mẹ kế trên thế giới này đều giống nhau lòng dạ hiểm độc, chờ con đàn bà Lâm Tuệ đó vào cửa, con ả sẽ đánh chửi mày, sau này chờ bọn họ có đứa con khác, còn có thể đuổi mày ra khỏi nhà, cho nên…"