Bỗng nhiên nhặt được tiểu cẩm lý! - 344
Cập nhật lúc: 2024-10-24 12:56:12
Lượt xem: 6
"Dì Tuệ, nhìn cháu có đẹp mắt không?" Đại Kiều xoay người, hai mắt thật to cười trăng lưỡi liềm, ngọt ngào cười
"Đẹp đẽ, bé đáng yêu nhà chúng ta là ưa nhìn nhất."
Trong lòng Lâm Tuệ mềm mại thành một mảnh, nhìn Kiều Kiều mềm mại như thế, bà ấy thực sự hận không thể đem tất cả mọi thứ đều cho cô.
Đại Kiều có chút thẹn thùng nhào tới, ôm lấy thân thể dì Tuệ nói: "Dì Tuệ, cảm ơn dì, cháu thật sự rất thích."
Vẫn là dì Tuệ.
Trong lòng Lâm Tuệ hơi có chút thất vọng, nhưng rất nhanh vẫn trở nên vui vẻ: "Đến đây, dì Tuệ cột hai búi tóc cho cháu."
Sau khi thay đổi quần áo xong, Đại Kiều còn chưa đi ra ngoài, Tiểu Nhất Minh và Tiểu Đông Lâm liền vọt vào: "Chị Đại Kiều, chúng em có lễ vật tặng cho chị."
Sau khi trải qua ghét bỏ, hai đứa nhỏ "ngủ" cùng nhau trở nên có cảm tình, hiện tại ở chung rất tốt.
Tiểu Đông Lâm lộ ra hai cái răng khểnh, bi bô nói: "Chị Đại Kiều, chị nhắm mắt lại đi."
Tiểu Nhất Minh gật cái đầu nhỏ: "Đúng rồi, chị nhanh nhắm mắt lại."
Đại Kiều rất nể mặt đám em trai, bé ngoan nhắm mắt lại, mềm giọng nói: "Mọi người muốn tặng gì cho chị vậy, nói trước là không được cầm sâu lông đến doạ chị nha, nếu thật sự là vậy thì chị sẽ tức giận."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./bong-nhien-nhat-duoc-tieu-cam-ly/344.html.]
"Không có không có." Tiểu Nhất Minh lắc cái đầu nhỏ giống như trống bỏi.
Tiểu Đông Lâm cũng nói sẽ không, sau đó mới từ phía sau lấy ra một bức tranh: "Chị Đại Kiều, chị có thể mở mắt ra rồi."
Đại Kiều vừa mở mắt nhìn, suýt chút nữa đã bật cười to.
Trên bức tranh có vẽ ba đứa bé, chỉ là vẽ đầu to mình nhỏ, tay chân cũng to như gà mái vậy, đều là móng vuốt.
Nếu không phải cô bé có hai cái b.í.m tóc, cô đúng là không nhận ra đó là bản thân mình.
Hai người Tiểu Đông Lâm và Tiểu Nhất Minh trợn tròn mắt thẳng tắp nhìn cô, vẻ mặt căng thẳng giống nhau như đúc.
Thấy Đại Kiều không nói lời nào, Tiểu Đông Lâm quay đầu lại trách cứ Tiểu Nhất Minh nói: "Cậu nhìn xem, đều do cậu vẽ chưa đủ tốt, chị Đại Kiều không nở nụ cười. Vẫn là dùng lễ vật của tớ đi."
Tiểu Đông Lâm chuẩn bị lễ vật liền tương đối đơn giản và trực tiếp, là bảy viên kẹo sữa bạch thỏ, một viên đại biểu cho một tuổi, nhưng cậu cũng phải tích góp đã lâu.
Chỉ là trước khi đến, Tiểu Nhất Minh nói lễ vật của cậu không có gì hay, gần đây chị Đại Kiều vẫn thường ăn kẹo sữa bạch thỏ.
Sau khi nghe, cậu cũng cảm giác lễ vật của mình quá bình thường, cho nên mới đồng ý cùng Tiểu Nhất Minh dùng chung một lễ vật.