Bỗng nhiên nhặt được tiểu cẩm lý! - 397
Cập nhật lúc: 2024-10-25 14:57:18
Lượt xem: 5
Nhưng khi lời nói đến miệng, bà lại nuốt xuống.
Những năm gần đây, Trì Nhi đã theo họ ở trang trại, mấy tuổi đã phụ giúp việc đồng áng. Xung quanh thằng bé chưa bao giờ có một người bạn cùng trang lứa. Bây giờ hiếm khi thằng bé chủ động muốn kết bạn với người khác, bà thực sự không muốn nói ra điều gì khiến thằng bé thất vọng.
Dù chưa trưởng thành nhưng Trì Nhi có tính cách cẩn trọng, tin rằng sẽ không để hành động của mình gây tổn hại đến cô gái nhỏ!
Hoắc Trì nhìn mẹ đi vào, trong lòng thở phào nhẹ nhõm một hơi, đôi mắt nhỏ hẹp rơi trên người Đại Kiều.
Đương nhiên An Bình lại phát hiện, tức khắc giận sôi m.á.u xông lên: "Tiểu tử thối kia, lần trước cảnh cáo mày mày quên rồi sao?"
Hai người bọn họ đều chín tuổi, nhưng An Bình được ăn uống tốt hơn, gen của nhà họ Kiều lại đều là cao lớn, cậu đứng ở trước mặt Hoắc Trì rõ ràng cao hơn anh nửa cái đầu!
Hoắc Trì hất tay cậu, lạnh lùng nói: "Còn dám động thủ, đừng trách cái xẻng trong tay tôi không có mắt!"
An Bình nhìn cái xẻng trong tay anh còn có phân heo mùi thối hoắc, lập tức chán ghét: "Xem như mày lợi hại!"
Trong tay cậu không có vũ khí, nếu như đối phương thật sự dùng xẻng đánh cậu, cũng không phải phiền lòng bình thường!
Đại Kiều lo lắng hai người đánh nhau nên chạy nhanh tới: "Anh họ, anh Hoắc Trì, hai người đừng đánh nhau!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./bong-nhien-nhat-duoc-tieu-cam-ly/397.html.]
Đôi mắt An Bình trừng to như quả vải: "Em Đại Kiều, em gọi cậu ta là gì? Không nên gọi cậu ta như vậy, cậu ta là kẻ xấu."
Khuôn mặt Hoắc Trì lập tức trầm xuống.
Đại Kiều nhẹ giọng nói: "Anh họ, bà nội đã nói gia cảnh không tốt không phải đều là kẻ xấu. Anh Hoắc Trì không phải kẻ xấu. Anh đừng nói như vậy."
An Bình vừa nghe là bà nội nói, gãi gãi đầu nói: "Nhưng như vậy em cũng không thể chơi với cậu ta. Nếu để người khác nhìn thấy, nói không chừng sẽ bị người ta nói xấu!"
Đại Kiều biết anh họ nói vậy là vì quan tâm đến cô, cô mím môi nhẹ nhàng nói,"Em biết rồi, em sẽ không để người ta nhìn thấy, anh họ, anh không cần lo lắng."
An Bình là cũng đã lớn, thấy Đại Kiều nói mình như vậy, liền im bặt.
Kiều Đông Hà cũng giống như An Bình, hơi lo lắng Đại Kiều sẽ chơi với người xấu, nhưng cô ấy chưa kịp nói gì đã bị em gái Kiều Đông Anh kéo đi.
"Vừa rồi sao em lại lôi chị đi?" Vẻ mặt Kiều Đông Hà khó hiểu hỏi.
Kiều Đông Anh nói: "Chị à, bà đã nói anh ta không phải kẻ xấu nên chị không cần phải lo lắng quá. Hơn nữa, em Đại Kiều đã bảy tuổi rồi, chị phải cho con bé học cách hòa đồng với mọi người..., cho dù đối phương là người xấu, chị cũng phải để con bé học cách phân biệt được, đúng không?"