Bỗng nhiên nhặt được tiểu cẩm lý! - 445
Cập nhật lúc: 2024-10-26 15:38:45
Lượt xem: 8
Chờ học tập một hai năm, lại thi một đợt thi, nếu đủ tư cách, coi như là đội sản xuất bồi dưỡng một nhân tài hữu dụng!
Mà trong cả đội sản xuất, chỉ vợ Kiều lão ngũ Trần Xảo Xảo có bằng cấp cao nhất.
Trần Xảo Xảo tốt nghiệp cao trung, nếu không phải không thể thi đại học, nói không chừng bây giờ bà ta chính là sinh viên!
Kiều Tú Chi nghe vậy gật đầu nói: "Có thể đi trung tâm y tế học tập, ngược lại tốt hơn ở chuồng heo rất nhiều, nhưng việc tôi còn phải hỏi ý kiến của bản nhân cô ấy một cái."
Trên mặt Lưu Thúy Hoa lộ ra vẻ mặt hâm mộ: "Thím Tú Chi thật sự là mẹ chồng tốt, nếu những người khác nghe rằng có thể đi trung tâm y tế, chắc chắn một hơi đồng ý, làm sao còn có thể đi hỏi ý kiến của con dâu!"
Kiều Tú Chi cười cười: "Cô chờ một chút, tôi đi vào hỏi nó, nếu không thì cô vào ngồi đi?"
Lưu Thúy Hoa xua tay: "Không cần, cháu chờ ở chỗ này là được, thời gian không còn sớm, một lát nữa cháu còn phải trở về làm cơm chiều!"
Kiều Tú Chi cũng không miễn cưỡng cô ta, xoay người trở về nhà chính, nói chuyện này với Trần Xảo Xảo một tiếng, sau đó để bà ta tự quyết định.
Trần Xảo Xảo nghe vậy, ngớ ra một hồi nói: "Cũng được."
Con đường cùng đi lên huyện bị chồng bả ta tự mình phá hỏng, bà ta chỉ có thể đứng ở nơi tràn ngập mùi phân gà và phân heo.
Nếu như vậy, bà ta chắc chắn lựa chọn ngành nghề khiến mình sống khá giả một chút.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./bong-nhien-nhat-duoc-tieu-cam-ly/445.html.]
Vạn Xuân Cúc nghe thấy Trần Xảo Xảo có thể đi trung tâm y tế làm, hâm mộ đến nghiến răng nghiến lợi.
Nhưng ngay cả tên mình bà ta cũng không biết viết, việc này luân phiên thế nào cũng không tới phiên bà ta.
Nhưng nghĩ lại, Trần Xảo Xảo vừa đi, bà ta rất nhanh có thể đến chuồng heo làm việc!
Thật tốt quá!
Vàng thỏi, bà ta đến đây!
——
Đại Kiều dưới sự giúp đỡ của hai người chị họ, dọn đồ về viện nhỏ nhà họ Kiều.
Khi đi ngang qua chuồng heo, cô thấy Hoắc Trì nhìn qua chỗ cô, cô đang muốn chào hỏi cậu, ai ngờ cậu giống như không thấy cô, xoay người đi vào chuồng heo.
Cô sửng sốt một chút, không biết có phải cô nghe lầm hay không, hình như cô nghe thấy cậu hừ một tiếng.
Nhưng hẳn là cô nghe lầm, khoảng cách xa như vậy xa, cho dù cậu nói lầm bầm, cô cũng có thể nghe không được mới đúng.
Trở lại viện nhỏ nhà họ Kiều, Thí Thí tựa như từ thật xa chợt nghe thấy tiếng bước chân của cô, chạy đến cửa viện chờ cô, cái đuôi đong đưa điên cuồng.