Bỗng nhiên nhặt được tiểu cẩm lý! - 611
Cập nhật lúc: 2024-10-30 08:35:27
Lượt xem: 3
Ánh mắt cô liếc qua phong thư trong tay Vương Viêm Sinh, hy vọng có thể nhìn rõ tên người gửi. Đáng tiếc, thư bị anh che mất một phần, chỉ có thể lờ mờ thấy nét chữ xiêu vẹo, rõ ràng là người viết không được học hành nhiều.
Vương Viêm Sinh bình thản đáp: “Là từ người nhà tôi, vị hôn thê của tôi viết.”
Vị hôn thê?!
Nụ cười của Đổng Lỵ Lỵ lập tức cứng lại, cả người như bị sét đánh. “Đoàn trưởng… có vị hôn thê từ lúc nào thế? Sao tôi không hề hay biết?”
“Lần trước khi tôi về nhà,” Vương Viêm Sinh đáp ngắn gọn, rồi quay người bước đi.
Đổng Lỵ Lỵ nhìn theo bóng lưng cao lớn của anh, hốc mắt dần đỏ lên.
---
Khi về đến nơi nghỉ, Vương Viêm Sinh không chần chừ mà mở ngay lá thư ra. Đọc xong, đôi mày anh khẽ nhíu lại.
Ủy ban Cách mạng của trấn có tiếng hống hách, lạm dụng quyền lực. Dù anh đã nghe qua từ anh cả, nhưng từ trước tới nay vẫn không để tâm vì bản thân bận rộn ở quân đội. Tuy nhiên, hiện tại nhà họ Kiều lại bị họ chú ý. Dù nhà họ Kiều chẳng làm gì sai, nhưng quyền thế của Ủy ban lại dễ khiến họ hành động vì tư lợi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./bong-nhien-nhat-duoc-tieu-cam-ly/611.html.]
Suy nghĩ một lúc, anh thu lá thư lại, quyết định đi tìm sư trưởng Giang nhờ giúp đỡ vì mối quan hệ của anh có hạn.
---
Tại đội sản xuất, thầy giáo của trường tiểu học công xã đích thân đến thông báo vài tin tốt cho nhà họ Kiều. Đầu tiên, Kiều Đông Hà đã lọt vào top 50 học sinh xuất sắc nhất toàn huyện, được tuyển thẳng vào trường trung học của trấn. Thứ hai, Đại Kiều giữ vững vị trí nhất toàn trường. Cuối cùng, An Bình cũng tiến bộ đáng kể, tổng điểm hai môn đạt tròn 100!
“Em đã nói em sẽ thi được 100 điểm mà!” An Bình vui mừng nhảy nhót khắp nhà.
Kiều Đông Anh nhìn em khinh khỉnh: “Thấy bộ dạng hớn hở của em mà người ngoài không biết lại tưởng em được 100 điểm mỗi môn đấy!”
An Bình gãi đầu cười ngượng: “Chị hai, ít ra em cũng có tiến bộ. Ông bà nội chắc chắn sẽ khen em, không như chị, suốt ngày chỉ có 60 điểm.”
Kiều Đông Hà tuy hài lòng vì thành tích của mình, nhưng thấy em gái vẫn buông thả, lòng lại có chút lo lắng: “Đông Anh, em vẫn còn để bụng chuyện trước kia sao?”
Thực ra Kiều Đông Anh không phải học kém. Khi mới bắt đầu đi học, cô bé có thành tích tốt nhất trong ba anh em. Nhưng tính tình bướng bỉnh, hiếu động, còn thích gây gổ hơn cả con trai, nên trở thành học sinh cá biệt chính hiệu.
Trong một kỳ thi giữa kỳ, Kiều Đông Anh đã đạt 90 điểm cho cả hai môn. Chủ nhiệm lớp lúc ấy không tin đây là thành tích thực sự của cô, công khai buộc tội cô gian lận trước mặt cả lớp.